Hắn đi đường theo bản đồ mất một ngày đi vào từ cửa rừng sâu trong dãy núi Cửu Khúc năm mươi dặm thì đến phụ cận Hỏa Long đàm thì trời đã gần tối.
Phong Lôi từ đầu hành trình đến giờ đều đi bộ để luyện chân vừa vận khí theo Thanh Phong Quyết nhưng đến gần Hỏa Long đàm hắn cần bảo trì thể lực và nhanh nhẹn cho mọi tình huống nên quyết định tháo bó chân ra tìm một chỗ nghỉ ngơi để chuẩn bị tranh đoạt.
Phong Lôi sử dụng khinh thân thuật leo lên một hốc cây cũ, dọn dẹp sạch sẽ rồi trải vải dầu nên để ngồi, kiếm một ít cành lá che khuất gốc cây rồi rắc bột phấn để ngăn côn trùng và che giấu mùi cơ thể đã mua ở Trân Bảo các.
Phong Lôi quyết định vừa tu luyện vừa khôi phục thể lực đến sáng mai sẽ đến Hỏa Long đàm chứ không đi ngay vào buổi tối.
Buổi tối tuy Phong Lôi có thể mở linh nhãn nhìn đêm nhưng thời gian này các yêu thú thường ra ngoài hoạt động.
Một đêm vô sự, sáng sớm hôm sau khi mặt trời xuất hiện, Phong Lôi cũng mở mắt, thể lực và pháp lực đều đã khôi phục sung mãn liền chậm rãi đi tới Hỏa Long Đàm thăm dò.
Trên đường đi Phong Lôi cố gắng ẩn dấu thân hình chứ không phi hành tránh bị bắn rụng, thấy nhiều tốp tu sĩ trang phục khác nhau bay qua, đến gần đầm thì thấy đám tu sĩ đang chia phe đứng ven bờ.
Hai đám nhân số đông nhất là đám mặc trang phục màu đỏ là tu sĩ Hỏa Đao Tông, một đám mặc trang phục màu vàng viền xanh là tu sĩ Kim Phong Cốc vì hai tông phái này đều lập ở phụ cận Hỏa Long đàm.
Một nhóm khác thì trang phục hỗn tạp chắc là tán tu còn một nhóm nhân số ít nhất mặc trang phục Thái Thanh Môn.
Hỏa Long Đàm như tên gọi là một đầm nước rộng lớn nhưng không hiểu nguyên do gì mà đầm luôn sôi sục, khói bốc lên mù mịt, màu nước có màu vàng sậm như lưu huỳnh, trong đầm thấp thoáng các kiến trúc và cột đá đổ nát.
Nước và khói đều có độc, trong nước cũng có nhiều yêu thú thích hoàn cảnh đến chiếm giữ nên khá nguy hiểm.
Theo trong điển tịch trước kia nơi đây là Hỏa Long Cung, môn phái của Hỏa Long Chân Nhân, một tu sĩ kết đan kỳ nhưng không hiểu nguyên do gì sau một đêm bị hủy diệt biến thành đầm như bây giờ.
Có lẽ do chỉ là môn phái của tu sĩ kết đan kỳ nên Thái thanh Môn mới không thèm để ý khai phá, để lại cho môn hạ đệ tử.
Nhân số đệ tử Thái Thanh môn có năm người, ba nam hai nữ, trong đó có hai người mặc trang phục đệ tử nội môn, Phong Lôi ngẫm nghĩ một lát quyết định bước ra gia nhập vào nhóm này, tuy không được tự do như khi hành động một mình nhưng đỡ nguy hiểm hơn, còn có cơ hội đục nước béo cò.
_ Xin chào các vị sư huynh sư tỷ, tiểu đệ xin có lễ
Năm người này thấy Phong Lôi chỉ có cảnh giới luyện khí sơ kỳ thì tiếp đón qua loa cho có lệ nhưng vẫn đồng ý cho hắn gia nhập đội ngũ, dù sao phân phối thu hoạch về sau cũng phải phụ thuộc vào thực lực.
Hai đệ tử nội môn là Triệu Kim, nam tử có khuôn mặt dài như ngựa có vẻ là chủ sự và Tô Thiến Thiến, một thiếu phụ có vẻ hơi cao ngạo gần như không tham gia thảo luận.
Gần đây Hỏa Long Đàm có dị động nghi là bảo vật xuất thế, nhóm đệ tử Thái ThanhMôn này ở phường thị nghe được tin tức nên đã tập hợp lại tầm bảo.
Triệu sư huynh cũng hứa hẹn sẽ theo cống hiến mà phân phối bảo vật nhưng Phong Lôi quyết định cố gắng đoạt được Hỏa Vũ Quả trước mới yên tâm.
Một đệ tử ngoại môn mập mạp họ Thạch báo cáo:
_ Gần đây trung tâm đầm ngày càng có nhiều cột dung nham phun trào, chúng ta có nên xuất phát chưa Triệu sư huynh?
_ Trâu chậm uống nước đục, chúng ta đi, trước tiên mọi người ăn vào giải độc đan để tránh nhiễm độc khí.
Sau khi mỗi người đều ăn vào giải độc đan, Triệu sư huynh dẫn đầu đi vào trong đầm, Tô sư tỷ đoạn hậu.
Khi thấy nhóm Thái Thanh môn xuất phát, các nhóm còn lại cũng đều rục rịch lên đường nhưng đều đi vào theo các hướng khác nhau tránh xảy ra tranh chấp khi chưa thấy được bảo vật.
Mọi người chậm rãi bay vào trong đầm cách mặt nước vài trượng, thỉnh thoảng có vài con quái vật giống cá nhưng miệng sinh răng nanh từ dưới nước phóng lên đều bị đoàn người tiện tay tiêu diệt.
Triệu sư huynh chỉ tiện tay chỉ là xuyên thủng thân cá, mấy vị ngoại môn đệ tử thì lấy ra các binh khí khác nhau chém.
Chỉ có Phong Lôi là dùng huyền thiết kiếm được tông môn phát làm mọi người khinh bỉ một trận.
Càng vào sâu trong đầm sương khói càng mù mịt, nhiệt độ cũng cao hơn, thần thức dò xét cũng giảm xuống có lẽ do hiệu quả của trận pháp cấm chế trước kia của Hỏa long Cung.
Trong khi nhóm của Phong Lôi đang chậm rãi đồng hành, nhóm của các tán tu không đợi nổi mà đã tách nhau ra, nhóm này độ liên kết là thấp nhất, chỉ tập hợp nhau lúc ban đầu để tránh bị các môn phái chèn ép mà thôi.
Dẫn đầu tu sĩ Hỏa Đao Tông là một tu sĩ trẻ tuổi nhưng bộ mặt hung thần sát ác, có một vết sẹo kéo dài từ mí mắt đến gò má, với tu vi trúc cơ trung kỳ của người này không biết vì nguyên do gì mà không thi pháp điều trị mà vẫn để trên mặt:
_ Tất cả chuẩn bị khi vào đến trung tâm tàn cung thì phá trận theo chỉ huy của ta
_ Cẩn tuân Mã sư huynh phân phó
Chắc hẳn vị Mã huynh này biết nhiều hơn về Hỏa Long Cung so với người khác nên mới biết nơi có trận pháp.
Còn đám người Kim Phong Cốc thì không biết từ lúc vào trong sương mù đã ẩn thân trốn đi làm chuyện bí ẩn gì.
Nhóm Phong Lôi sau khi đi sâu vào trong đầm được vài canh giờ thì ngoài phát hiện một số kiến trúc tàn phá không còn nguyên vẹn và một số thực vật màu vàng khói khi kiểm tra thì đều là độc vật không có tác dụng gì.
Đoàn người đang không biết định hướng gì thì sâu trong sương mù có một tiếng nổ lớn kèm theo một cột lửa phóng thẳng lên cao, Triệu sư huynh quyết định tăng tốc về phía đó.
Trong khi đó đám tu sĩ Hỏa Đao Tông đã ở gần chỗ cột lửa từ bao giờ đang phân làm bốn nhóm, Mã sư huynh ra lệnh tập trung công kích mấy cây cột đá trắng:
_ Bát Môn Tỏa Thiên trận này có tám mắt trận là tám cột đá cần phải đi vào trận pháp chọn đúng phương vị, phá hủy cả tám cột mới có thể triệt tiêu, cũng may trận pháp đã hoang phế nên chúng ta chỉ cần phá hủy bốn cột.
Đẩy nhanh tốc độ nếu những người khác đến đây chúng ta sẽ không còn ưu thế.
Sau thêm một khắc bị công kích các cột đá ầm ầm sụp đổ, trước mặt vốn chỉ có sương mù lại lộ ra một cung điện to lớn bằng đá hoa cương màu đỏ hồng, bên cạnh cổng vào có tấm bia đá lớn viết chữ Hỏa Long Cung uốn lượn.
Mã sư huynh sau khi xem xét thì đánh nát tấm bia đá để che dấu lai lịch cung điện, sau đó lấy một bản đồ bằng da ra xem rồi dẫn đám người Hỏa Đao Tông xông vào trong cổng vòm.
Theo sau họ là một khối không khí mờ mờ hòa lẫn vào sương mù rất khó phát hiện bằng mắt mà với thần thức của Mã sư huynh kia cũng không thể phát hiện.
Khi đám người Triệu sư huynh tăng tốc thì Phong Lôi cũng phải lộ ra một chút thủ đoạn của Thanh Phong Quyết mới theo kịp, cũng làm bọn họ cũng bớt xem thường thì sau mới có quyền phân phối quyền lợi.
Phong Lôi sau một thời gian luyện tập khắc khổ cộng thêm độ phù hợp của bản thân với công pháp, hai chân phát ra ánh sáng xanh nhạt có thể theo kịp đệ tử Luyện khí trung kỳ.
Tâm pháp của Thanh Phong Quyết giải thích đơn giản làm cho chân khí phóng ra từ đôi chân tạo ra lực đẩy để phi hành và tăng tốc, mỗi khiếu huyệt có thể dùng để phóng thích và điều chỉnh chân khí còn thực tế để làm được thì phức tạp hơn nhiều.
Tầng thứ nhất của Thanh Phong Quyết có thể mở mười huyệt khiếu trên mỗi chân, hiện giờ Phong Lôi đã âm thầm mở được ba khiếu mỗi chân gồm lòng bàn chân và hai ngón chân điều này cũng do hắn từ nhân giới nên có nền tảng kiến thức về phản lực và khí động học.
Phong Lôi tính toán nếu toàn lực thúc dục Thanh Phong Quyết và dán thêm Thần Hành Phù thì có thể tạm thời đạt đến tốc độ của luyện khí hậu kỳ đỉnh lại rất linh hoạt chứ không phải kiểu chỉ có thể chạy thẳng.
Khi tranh đoạt Phong Lôi sẽ lợi dụng tốc độ và sự linh hoạt để trốn thoát khi kết hợp với địa hình và sương mù che khuất, đây là vốn liếng duy nhất để tự tin nên hắn muốn che dấu đến thời điểm quyết định.
Sau một khắc phi hành đám người Phong Lôi đã đến cổng vào di tích Hoả Long Cung, sau khi nhìn quanh không thấy ai thì cũng lao vào trong..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...