Đàm Khải Bình nhận được điện thoại của Tạ Hải Thành, biết tin Thẩm Hoài nhường lại quyền đầu tư dự án giai đoạn hai của nhà máy điện Mai Khê và cảng Mai Khê, Đàm Khải Bình cũng cảm thấy khó hiểu.
Từ công trường xây dựng đường cao tốc Từ Đông, hỏi thăm công nhân xây dựng về, Đàm Khải Bình nhận được tin này, y ngồi trong phòng sách, không thể hiểu được việc này rốt cuộc là như thế nào.
Tập đoàn Hoài Năng tiếp nhận công trình thủy điện, khu khai thác trọng điểm ở Du Sơn, tất cả những việc này về lô-gíc mà nói thì có thể hiểu được, nhưng thái độ của Hoài Năng thì quả thật là không thể nào hiểu được.
Trong việc giải quyết các vấn đề ở thị cương, Thẩm Hoài rất cứng đầu, luôn muốn làm mọi việc rồi tung rối mù lên, bây giờ không ai ép hắn thì hắn lại khuất phục, dễ dàng nhường lại quyền kinh doanh mà hắn mất tâm huyết nhiều năm mới gây dựng được, thế này thì làm sao người khác có thể hiểu được?
Tô Khải Văn đẩy cửa phòng vào, trong phòng ngập khói thuốc lá, y không nói gì, thấy Đàm Khải Bình ngẩng đầu lên, Tô Khải Văn chỉ tay vào đồng hồ.
-À.
Đàm Khải Bình tỉnh người, hỏi:
-Hai con phải đi rồi à?
-Trời tối sớm, tôi bảo Khải Văn và Tinh Tinh về sớm chút, để lái xe cho an toàn.
Vợ Đàm Khải Bình bước vào, mở cửa sổ ra để khói trong phòng tản ra bên ngoài, than phiền:
-Cai thuốc bao nhiêu năm rồi mà sao tự nhiên lại hút rồi?
-Hai đứa mấy giờ về?
Đàm Khải Bình dập tắt thuốc vào gạt tàn, hỏi Tô Khải Văn.
-Nếu không có việc gì nữa thì con và Tinh Tinh về mai lại quay lại.
Tô Khải Văn nói.
Năm nay là năm đầu tiên Tô Khải Văn và Đàm Tinh Tinh đính hôn, theo lệ, 2 người cùng về Từ Thành ăn Tết, cũng là sợ vợ chồng Đàm Khải Bình cô đơn, nên Tô Khải Văn và Đàm Tinh Tinh ở đến bây giờ.
-Không phải về vội đâu.
Đàm Khải Bình nói:
-Nếu như ở Mai Khê không còn việc gì thì ở lại Từ Thành chơi thêm vài hôm, một năm cũng chỉ được có mấy hôm Tết là nghỉ ngơi thoải mái.
Thông qua hai tháng xử lý, cục diện ở Mai Khê đã ổn định lại, là một người đóng vai trò tương đối quan trọng ở thị trấn Mai Khê, là người đốc thúc ở quận mới Mai Khê, Tô Khải Văn cũng không dám rời Mai Khê quá lâu, hơn nữa, Thẩm Hoài lại tự nhiên có hành động kỳ lạ như thế.
Tô Khải Văn tin rằng tỉnh cương và nhà máy chế tạo sắt Phú Sĩ, khi biết được tin tức này, thì đêm giao thừa này chắc cũng không được bình yên.
Trong thời gian này, Đàm Khải Bình dùng hết cách để làm giảm sức ảnh hưởng của Thẩm Hoài ở Mai Khê. Bây giờ Thẩm Hoài đột nhiên tước bỏ vũ khí, mở trận địa để cho đối phương vào, làm sao người khác không lo lắng được đây?
Mồi mà Thẩm Hoài ném ra, dù là nhà máy sắt Phú Sĩ, tỉnh cương, tập đoàn Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh cùng đầu tư vào nhà máy điện Mai Khê và cảng Mai Khê, kế hoạch này không có gì là không có lợi cho họ cả.
Cho dù Thẩm Hoài có mục đích gì đằng sau miếng mồi thơm này, thì nhà máy sắt Phú Sĩ và tập đoàn Trường Thanh, tập đoàn tỉnh cương cũng đều đầu tư vào, cái bẫy mà Thẩm Hoài đặt ra cũng chẳng có tác dụng gì.
Sau khi tập đoàn tỉnh cương nhận công việc làm ăn luyện thép ở thị cương, sản lượng sản xuất thép gấp 5 lần so với Mai Cương
Tỉnh cương với mục tiêu sản xuất tính bằng con số chục tỷ, dự trữ về nhân công và khoa học kỹ thuật gấp nhiều lần so với Mai Cương, vị trí của nó trong ngành gang thép trong nước và trong tỉnh quan trọng hơn nhiều so với Mai Cương.
Thẩm Hoài có âm mưu đối với tỉnh cương, tỉnh làm sao có thể dễ dàng để Thẩm Hoài đắc ý được cơ chứ?
Thái độ của Tô Khải Văn là cho dù Thẩm Hoài dùng chiêu gì đi chăng nữa, cứ tiếp chiêu là được
Y đến thị trấn Mai Khê lâu như thế rồi, y biết rằng, muốn diệt tận gốc sức ảnh hưởng của Thẩm Hoài ở Mai Khê và quận Đường Áp là điều không thể.
Ngoài được sự ủng hộ từ bên ngoài, Thẩm Hoài ngay từ ban đầu đã liên kết chặt chẽ với thế lực địa phương ở đây.
Tầm ảnh hưởng của Bằng Duyệt và Chu gia ở Đông Hoa thì đã rõ, Chử Nghi Lương, Chu Lập, Dương Hải Bằng đều có sức ảnh hưởng lớn, chỉ cần những người này ủng hộ Thẩm Hoài thì sức ảnh hưởng của Thẩm Hoài ở Mai Khê khó mà tiêu diệt được.
Thực ra có một phương án như thế này, nỗ lực thúc đẩy quận mới Mai Khê, không để cho lãnh đạo ở Mai Khê nhúng tay vào, phải thu hút nhiều thế lực không đối đầu với Mai Cương đầu tư vào, làm loãng dần sức ảnh hưởng của Thẩm Hoài.
Dù cho âm mưu của Thẩm Hoài là gì đi chăng nữa thì khi tỉnh cương, nhà máy chế tạo sắt Phú Sĩ, tập đoàn Trường Thanh và tập đoàn Hải Phong can thiệp vào nhà máy điện Mai Khê và cảng Mai Khê, có thể nói rằng sẽ làm cho sức ảnh hưởng của Thẩm Hoài ở Mai Khê sẽ dần dần loãng đi.
Chỉ cần nắm chắc quyền kiểm soát Mai Khê trong tay thì cần gì phải quan tâm xem Thẩm Hoài định dở trò gì.
Hơn nữa, nếu tỉnh cương liên kết với nhà máy chế tạo thép Phú Sĩ, tập đoàn Trường Thanh và tập đoàn Hải Phong tiếp quản nhà máy điện Mai Khê và cảng Mai Khê thì sẽ trực tiếp thu hút vốn đầu tư bên ngoài, vốn đầu tư có thể lên đến chục triệu, đây cũng là một trong những mục tiêu của Tô Khải Văn, hai là với nguồn vốn đầu tư này, thì việc bù lại vốn đầu tư sau khi Thẩm Hoài rời khỏi Mai Khê có khả năng được cứu vãn.
…
-Anh thấy trong hồ lô của tên Thẩm Hoài này bán thuốc gì thế?
Sau khi biết được tin này, Phạm Văn Trí tìm Lương Vinh Tuấn vừa ở Từ Thành trở về đến nhà để thảo luận về tình hình mới nhất hiện nay.
- Tình hình trước mắt không có gì là bất lợi cho tỉnh cương cả.
Lương Tuấn Vinh nói.
-Nhà máy chế tạo thép Phú Sĩ ngay từ đầu đã muốn nhúng tay vào nhà máy điện Mai Khê và việc kiến thiết cảng Mai Khê, nhưng luôn bị Mai Khê cho ra rìa, tập đoàn Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh mua lại 35% cổ phần ở nhà máy thép liên doanh, sau đó lại nhận dự án công trình cải tạo đường Hạ Mai, chắc chắn không chỉ đơn giản là muốn đầu tư cổ phần vào Mai Khê. Nguồn vốn của chúng ta bị Tỉnh kiểm soát khá chặt chẽ, không đủ khả năng để tiến hành điều chỉnh về cơ cấu sản xuất quy mô lớn. Tình hình hiện nay là tập đoàn Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh không thiếu vốn nhưng lại thiếu kinh nghiệm trong khả năng xây dựng và năng lực quản lý vận hành kinh doanh. Nhà máy chế tạo thép Phú Sĩ cũng trong tình trạng tương tự. Còn về phía tỉnh, khả năng kiến thiết, năng lực vận hành kinh doanh, và các chính sách đều không có hạn chế gì cả, nhưng thiếu là thiếu nguồn vốn đầu tư....
-Đúng thế, nếu như chúng ta cùng nhà máy chế tạo thép Phú Sĩ, tập đoàn Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh liên kết lại với nhau để tiếp quản nhà máy điện Mai Khê và việc xây dựng cảng Mai Khê, thì thực sự là quá tuyệt vời rồi. Phương án này cứ như là định sẵn cho chúng ta vậy.
Phạm Văn Trí cười nói.
-Nếu như không phải là từ trước đến nay chúng ta đều không tin không có bữa ăn nào miễn phí cả thì tôi nhất định sẽ tin rằng Thẩm Hoài là người luôn vì người khác, là người tốt 100%.
-Tôi đang nghĩ, nếu như chúng ta tiến thêm bước nữa, lúc bắt tay vào tiếp quản nhà máy điện Mai Khê và xây dựng cảng Mai Khê, đầu tư thêm một dự án luyện gang bằng lò điện với tổng sản lượng khoảng một triệu tấn, chúng ta chịu trách nhiệm về nguồn nhân lực, nhà máy chế tạo sắt thép Phú Sĩ chịu trách nhiệm về mặt kỹ thuật, do nhà máy chế tạo thép Điền Phú Sĩ và tập đoàn Trường Thanh chủ yếu là đầu tư về vốn, anh thấy phương án này khả thi không?
Lương Vinh Tuấn hỏi.
Phạm Văn Trí nhắm mắt suy nghĩ.
Dự án nhà máy số hai Mai Cương luyện thép bằng lò điện với tổng trị giá là 600.000 tấn, mua lại thiết bị cũ ở nước Anh, mất 600 triệu, thực tế đầu tư còn ít hơn con số đó, mấu chốt là ở chỗ thời gian xây dựng ngắn, cả dự án đầu tư thành công chỉ mất một năm, không thể không nói là một kỳ tích trong xây dựng trong ngành chế tạo gang thép.
Hiện tại, muốn xây dựng một dự án chế tạo gang bằng lò điện với tổng trị giá khoảng một triệu tấn, số vốn đầu tư xây dựng khoảng 1,2 tỉ. Bây giờ, lại muốn tiếp nhận việc xây dựng nhà máy điện Mai Khê và cảng Mai Khê giai đoạn hai, cộng thêm dự án luyện gang bằng lò điện, tổng đầu tư khoảng 170 triệu, 180 triệu.
Tỉnh cương về phương diện nguồn nhân lực và kỹ thuật không có vấn đề gì nhưng không có đủ nguồn vốn lớn đến thế, chỉ có cách là liên kết với nhà máy chế tạo thép Phú Sĩ, tập đoàn Trường Thanh thì mới có thể giải quyết được vấn đề về nguồn vốn.
Nghĩ đến đây, Pham Văn Trí thở dài, nói:
-Cứ nghĩ là Tết này có thể nghỉ ngơi một thời gian, xem ra cũng chẳng có thời gian mà nghỉ ngơi được nữa.
Rồi quay sang nói với Lương Vinh Tuấn:
-Sau khi ăn Tết xong, anh về Đông Hoa một chuyến, đi gặp nói chuyện với ngài Sơn Kỳ Tín Phu xem thế nào, để xem thái độ của nhà máy chế tạo sắt Phú Sĩ ra sao, rồi để tôi đi tìm gặp chủ tịch Tỉnh Triệu để bàn bạc về chuyện này.
-Hôm nay tôi sẽ về Đông Hoa luôn.
Lương Vinh Tuấn nói.
-Đang ăn Tết, anh không ở lại Từ Thành mà ăn tết cho xong đã, anh không sợ vợ anh đến hỏi tội tôi à?
Phạm Văn Trí cười nói.
-Nếu không vì chuyện này thì tôi cũng không thể nào yên tâm ở lại Từ Thành để ăn Tết được.
Lương Vinh Tuấn nói.
-Cho dù ý đồ của Thẩm Hoài là gì đi chăng nữa thì việc này nếu như có thể thành công thì việc điều chỉnh cơ cấu sản xuất ở Tỉnh của chúng ta sẽ thành công, đây cũng có thể nói là cơ hội tốt nhất để điều chỉnh cơ cấu sản xuất ở Tỉnh, chúng ta không thể vì nghi ngờ một chút ít mà dừng việc này lại được.
Phạm Văn Trí gật gật đầu, nói:
-Cũng đúng, chỉ cần việc mà chúng ta làm là đúng thì cũng không phải lo người khác định dở trò gì, định cài bẫy gì. Thế này đi, anh cứ về Đông Hoa đi, tôi đi tìm chủ tịch Tỉnh Triệu. Cho dù bên nhà máy sản xuất thép Phú Sĩ còn chần chừ, chúng ta vẫn phải nghĩ cách để làm bằng được việc này.
Những năm gần đây, Phạm Văn Trí luôn muốn điều chỉnh cơ cấu sản xuất ở Tỉnh Cương, thậm chí muốn trực tiếp đưa dây chuyền luyện gang chính ở Tỉnh Cương chuyển đến Chử Giang, để giải quyết hoàn cảnh khó khăn hiện nay, tài nguyên sắt ở Tây Lĩnh không đủ, phí vận chuyển ngày càng tăng cao. Nhưng toàn bộ kế hoạch này cần đến 2 tỷ, thậm chí nhiều hơn thế nữa, đây không phải là số tiền mà hiện nay Tỉnh Cương có thể bỏ ra đầu tư được.
Cứ cho là có thể thực hiện được kế hoạch trên thì hiện nay cũng có cơ hội để xây dựng dự án luyện gang bằng lò điện ở Mai Khê, có thể tiếp tục nâng cao thế lực của tỉnh cương, lại có thể cải cách cơ cấu sản xuất, như thế tỉnh cương sẽ càng dễ dàng đạt được mục tiêu chục tỷ giá trị sản lượng.
Số vốn ở tỉnh cương thậm chí không bằng số vốn đầu tư của Mai Cương, nếu như muốn một mình xây dựng dự án luyện gang bằng lò điện thì quả thực có chút khó khăn, nhưng nếu như liên kết với nhà máy chế tạo thép Phú Sĩ, và tập đoàn Trường Thanh, có đầu tư từ tập đoàn nước ngoài thì dự án này khả năng thành công là 100%.
Hơn nữa, nhà máy chế tạo thép Phú Sĩ luôn hi vọng có thể mở rộng quy mô kinh doanh ở nước ngoài, điều này thì càng không cần phải nói, Phạm Văn Trí tin rằng tập đoàn Trường Thanh và tập đoàn Hải Phong sẽ không từ chối món lời béo bở này.
Đặc biệt sau khi xây dựng cảng Mai Khê và nhà máy điện Mai Khê giai đoạn hai, sẽ đem lại cho Mai Khê mỗi năm tăng từ 40 đến 50 vạn tấn sản lượng để làm được điều này thì phải có yêu cầu quy mô tương ứng.
Một dự án luyện gang bằng lò điện với sản lượng khoảng 1 triệu tấn, thêm vào đó là công trình xây dựng cảng Mai Khê và nhà máy điện Mai Khê giai đoạn hai, sức hấp dẫn lớn hơn một chút. Hơn nữa, dựa vào nhu cầu thị trường gang thép trong nước, thì tiếp nhận dự án này chỉ có lãi, mà không có lỗ.
Nói cách khác, sản lượng gang của Mai Cương ở trị trấn Mai Khê chỉ đạt 18 vạn tấn, họ lại trực tiếp chuẩn bị một dự án luyện gang bằng lò điện để áp đảo Mai Cương, để Mai Cương không thể có lợi ích gì trong dự án này cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...