Phong Hoa Phụng Nguyệt Trần Triều
Vừa hơ qua lửa một tí, từng nét chữ đã được hiện ra :" Quả nhiên là vật mà Thanh Nguyệt mang đến..."
Lá thư đó phải hơ qua lửa mới nhìn thấy chữ đó là vì Thanh Nguyệt đã dùng giấm viết lên giấy.
Khi chưa nhìn thấy nội dung bức thư thì Khanh Ly có chút hồi hộp.Nhưng đến đọc xong thì lúc này lông mày nàng đã cau lại.Ánh mắt hồi hộp lúc này giờ đã vài phần trở nên kinh sợ :" Không ngờ Ngọc Nhung Am này lại muốn hại ta như vậy."
Thấy khuôn mặt biến sắc của chủ nhân, Hàn My vội đi đến cạnh tiểu chủ rồi đọc lá thư...Vừa đọc xong lá thư Hàn My hốt hoảng hỏi Khanh Ly:" Nương nương nếu như vậy thì phải làm sao?"
Khanh Ly lúc này đang cố gắng bình tĩnh lại...Một lúc sau , khi hiểu rõ mục đích nàng từ từ nghĩ kế sách ...Sau đó là ghé vào tai Hàn My.
"Nô tì đã hiểu ạ".
Mới đó mà đã đến ngày cầu an cho Thái Hậu.Vì thế nên các phi tần ăn mặc rất giản dị.Ai cũng mặc một bộ y phục với màu rất nhẹ và thêu một vài họa tiết đơn giản.
Trong số các phi tần ở đó , Hiền Phi vẫn là người ăn mặc kiều diễm, hơn hẳn cả Nguyên Quý Phi.
Bộ y phục nàng ta mặc được may bằng vải được tiến cống.Bên trong nàng ta mặc lớp áo may bằng vải gấm mang màu xanh tím ,đính kèm là những mảnh ngọc bích được đính kết thành vài bông hoa.
Bên ngoài cùng nàng ta khoắc một lớp áo mỏng hơn.
Nổi bật nhất trên tóc nàng ta là cây trâm được Hoàng Thượng ban tặng.
Tuy nói không được sủng ái nhưng những món đồ được ban thưởng cho nàng đều là những món đồ tốt.
Bởi nàng ta có một người anh trai luôn chinh chiến dành thắng lợi.Hoàng đế cũng không thể không niệm tình hắn mà ban thưởng cho Hiền Phi.Cây trâm là trâm vàng với những con bướm đậu vào khuôn trăng ngọc bích.
Lại còn được móc thêm những sợi dây vàng.
Lúc này Hiền Phi lại phô ra cái dáng vẻ đỏng đảnh đó liếc mắt về phía Khanh Ly:" Nay đã đến lễ cầu an, không Minh Khanh Thục Nhân đã chép xong sáu mươi ba bản kinh chưa?"
Minh Khanh Ly nghe vậy thì cũng cười nhẹ nói:" Thần thiếp được Nguyên Quý Phi thứ tội , nên mấy ngày qua vô cùng thành tâm chép kinh.Sáng nay thái giám bên cạnh Nguyên Quý Phi đã đến lấy nó đi.
"
Hiền Phi chả thèm bận tâm lời Khanh Ky nói.
Nhưng ánh mắt nàng ta đưa về phía Ngọc Tần.
Ngọc Nhung Am như hiểu ý bèn nhân lúc Mọi người không ai để ý, sai nô tì bên cạnh đi làm .
Lúc này Hiền Phi cố tình đưa tay sờ lên chiếc trâm vàng kia, tạo ra những tiếng động nhỏ.
- Hiền Phi nương nương trang điểm lộng lẫy như vậy có vẻ không hợp cho ngày hôm nay lắm.
Hiền Phi lúc này nhoẻn miệng lên cười, để lộ ra hàm răng đều và trắng:" Dù sao thì y phục bản cung mặc cũng là bộ y phục đơn giản nhất trong tủ đồ của ta rồi...Với lại bản cung cũng đâu có trang điểm lộng lẫy là bao.Cũng chỉ cài một cây trâm trong số món đồ mà Hoàng Thượng ban tặng."
Lời nói của nàng ta như khẳng định vị thế của nàng trong chốn hậu cung này.
....
Mộc Bản đi ra ngoài rồi chạy đi tìm thái giám lấy cung khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được .
"Ngươi là người đi lấy bản chép kinh của Minh Khanh Thục Nhân đúng không?"
Vị thái giám đó khuôn mặt có chút không hiểu nhưng vẫn đáp lời :" Đúng , nhưng cô hỏi làm gì."
Mộc Bản liền lấy ra một hồng bao nhỏ ( túi bạc nhỏ) từ trong người ra và đặt lên tay vị thái giám kia:" Minh Khanh Thục Nhân sai ta đến đây lấy bản chép kinh cho người ."
Vị thái giám kia cũng là thông minh liền nói:" Haha...Vậy tỷ tỷ đợi ta tí để ta đi lấy cho tỷ."
Rồi bóng dáng nàng ta cũng rời đi ,chỉ để Mộc Bản đứng cười ở đó.
....
Khi nhân được Bản chép kinh, nàng ta lấy thêm một cái hồng bao nữa đưa cho hắn và nói:" Nếu Nguyên Quý Phi bảo ngươi lấy kinh ra thì ngươi cứ bảo Minh Khanh Thục Nhân chưa đưa ,nghe chưa!"
- Vâng, ta nhớ rồi ...
Làm xong việc nàng ta vội đi tìm Ngọc Nhung Am.Cùng lúc đó Phụng Thanh Nguyệt và Ngọc Nhung Am cũng ra ngoài.
- Ngươi lấy được bản kinh đó chưa
" Nương nương, đây chính là nó" .Mộc Bản vừa nói vừa đưa bản kinh ra.
Lúc này Ngọc Nhung Am nhìn sang Thanh Nguyệt.
Nàng cũng hiểu ý bèn sai Di Hương đi phá tập chép kinh kia .
Ngọc Nhung Am sai Thanh Nguyệt làm như vậy là để xem Thanh Nguyệt và Minh Khanh có thực sự chán ghét nhau không.Tránh để việc bọn họ giả bộ để đối phó bọn họ.
꧁~~~~~~꧂
Lễ cầu an lần này của Hoàng Thái Hậu là mời trụ trì của chùa Linh Quang về làm lễ cho người...
- Thái Hậu nương nương, mấy hôm trước Minh Khanh Thục Nhân có chép sáu mươi ba bản kinh Lương Hoàng Sám để tỏ lòng hiếu với người đấy ạ
Thái Hậu nghe vậy liền rất vui :" Minh Khanh Thục Nhân có lòng rồi, mau đưa lên đây cho Ai Gia xem."
Nguyên Quý Phi quay lại bảo với thái giám :" Ngươi mau đi lấy kinh đã chép của Minh Khanh Thục Nhân qua đây ."
Lúc này tên thái giám kia mới nói:" Nương nương, Minh Khanh Thục Nhân chưa hề đưa kinh cho nô tài."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...