- Karoo!! Nhanh lên!!!
Giữa sa mạc rộng lớn, Vivi cưỡi trên lưng chú vịt Karoo chạy như điên, vừa rồi nàng trông thấy đám mây hình nấm kinh khủng kia chính xác là ở hướng nàng hẹn băng Mũ Rơm. Trong lòng Vivi hiện tại tràn ngập lo lắng, mặc dù vị trí xảy ra vụ nổ cách khá xa nhưng vẫn không kìm được bất an, bồn chồn.
Vịt Karoo là một trong những con vật có linh trí nhất One Piece, nó hiểu bạn bè của mình rất có thể đang gặp nạn vì vậy có bao nhiêu sức nó liền sử dụng bấy nhiêu, hai chân chạy trên cát nhanh đến mức khiến người ta lầm tưởng là đang bay.
- Các cậu phải bình yên đấy nhé!!
...
Lúc này, trên ba con thuyền lành lặn, phần lớn người đều quỳ rạp dưới đất thẫn thờ nhìn hạm đội hơn hai mươi tàu chiến đã bị bốc hơi hoàn toàn, thứ duy nhất còn sót là vài miếng gỗ bị vỡ trôi nổi trên mặt biển.
- Thứ sức mạnh khủng khiếp này đáng lý không nên tồn tại mới đúng...chẳng may người đàn ông đó mang tâm tư xấu xa thì thế giới sẽ đứng trên bờ diệt vong mất.
- Không được nói bậy!!! Anh Phong không phải người như vậy.
Nghe Nami vì quá sợ hãi thốt ra một câu đánh giá sai lệch, Luffy lập tức quay đầu quát, nói xấu ai cũng được nhưng nói xấu anh trai của cậu thì liệu hồn.
Không nói đến ai khác, hiện tại tâm tình của Luffy cũng dậy sóng, khó mà bình tĩnh được, nếu thật sự ở Tân Thế Giới cậu gặp phải kẻ thù đáng sợ như Phong thì chẳng phải sẽ dừng chân tại đó sao?? Vua Hải Tặc?? Ước mơ trong khoảnh khắc trở nên quá xa vời.
Lần đầu tiên ý chí trong đầu Luffy bị lung lay.
Trước mặt Luffy không xa, Phong đang đứng khoanh tay trước ngực hời hợt nhìn thảm cảnh do mình gây nên, hơn 3000 người trong nháy mắt chết dưới tay cũng không khiến hắn nhíu mày lấy một cái.
Những kẻ ngu dốt, yếu đuối phải trả giá cho hành vi không biết tự lượng sức của mình. Là kẻ địch, Phong chưa bao giờ nhân từ cả, động tới hắn đều phải trả một cái giá thích đáng.
Đương nhiên Phong biết War có mặt ở một trong số đám tàu chiến kia, bất quá nếu gã không nghĩ ra được cách thoát thân thì nên chết cùng bọn kiến hôi kia cho xong, Phong không cần thuộc hạ vô dụng.
Nhìn quan cảnh dần êm dịu trở lại, Phong không quay đầu trầm giọng nói với Luffy.
- Thấy chưa Luffy!! Vào Tân Thế Giới, nếu thực lực của nhóc không đủ mạnh sẽ bị kẻ thù nghiền ép giống như vậy đấy. Báo trước cho nhóc biết, ở Tân Thế Giới, kẻ mạnh hơn anh không phải không có. Đi trên con đường trở thành Vua Hải Tặc chính là chinh phục mọi vùng biển, khắp thế giới này cường nhân nhiều vô số, chỉ với chút thực lực của nhóc bây giờ, đánh bại bọn chúng là điều si tâm mộng tưởng. Vì vậy hãy biến mạnh trong thời gian ngắn nhất có thể, dù ngã xuống bao nhiêu lần vẫn phải chắc chắn mình có khả năng đứng lên được, nên nhớ rằng nhóc không ra biển một mình đâu.
Từng câu từng chữ vang vọng vào trong đầu Luffy, đúng vậy cậu còn đồng đội, cậu còn Ace, Phong và Sabo nữa, nếu không mạnh mẽ hơn thì một khi ngã xuống, cậu sẽ mất tất cả.
Lời Phong nói không chỉ thúc đẩy Luffy mà còn cho cả băng hải tặc của cậu, bọn họ cũng nên cố gắng nếu không muốn mình trở thành gánh nặng của Luffy.
Thế giới này vẫn còn rất nhiều người mạnh hơn họ.
- Vâng!! Em sẽ ghi nhớ!!
Luffy nắm chặt hai tay gật đầu thật mạnh.
Bất quá câu nói tiếp theo của Phong lại làm Luffy chuyển sang khó hiểu.
- Tiền truy nã của nhóc hiện tại là 100 triệu đúng không??
- Vâng!!
- Vậy thì lát nữa cố gắng quan sát xem, tội phạm bị truy nã 1 tỷ Beri sẽ hùng mạnh như thế nào nhé!!
1 tỷ Beri??? Cằm của nhóm người Luffy xém chút nữa chạm đất, truy nã 80 triệu như Crocodile đã khiến họ muốn từ bỏ nhiệm vụ rời khỏi Alabasta rồi, bây giờ lòi ra thêm một tên gấp mười lần.
- Có hải tặc bị truy nã cao đến vậy sao??
- Ôi!! Hắn mạnh lắm đấy...
Trong lúc mọi người hoang mang thì mặt biển vừa mới yên lành chợt động, một thân ảnh trồi lên khỏi mặt nước, người này chính là War.
Quyết định trốn xuống biển đã giúp War tránh được một hồi tử thần ghé thăm, đồng thời hắn càng thêm hiểu biết người mà hắn đang tìm cực kỳ mạnh mẽ.
Tuy nhiên War ngược lại không hề lo lắng mà chiến ý càng ngày càng tăng, ánh mắt nhìn về phía con thuyền hải tặc trước mặt xẹt qua tia sáng hưng phấn.
"Tìm được mày rồi!!!"
War xác định được kẻ hủy diệt hạm đội hải tặc là Phong, và Phong chính là người mà hắn đang tìm. War liếm môi cười gằn sau đó tìm một miếng ván to lớn để đứng lên.
Giữa vùng biển rộng lớn, một tiếng gầm lớn đột ngột vang lên.
- Thằng khốn vừa ném quả đại bác tên là Phong đúng không??? Nếu là mày thì lăn ra đây chiến với tao một trận!!!
Người trên ba chiếc thuyền kinh ngạc nhìn về phía vùng biển vừa xảy ra vụ nổ.
Smoker, Tashigi, Death, Shinai, Surudoi trực tiếp bỏ qua War, mắt nhìn chăm chú vào Phong, bởi lẽ đây là mục tiêu trọng yếu mà Phong cần tìm, hắn khẳng định sẽ xuất chiến.
Luffy thì khác, cậu vừa nghe có người mắng Phong liền hùng hùng hổ hổ xắn tay áo định lao lên dạy cho kẻ không biết sống chết kia một bài học.
Có điều đón chờ Luffy không phải trận chiến đẫm máu, mà là một quả đấm đau điếng người của Phong.
- Chú mày tính làm gì??
- Đau...đau quá!!! Em chỉ muốn đánh cho thằng đó một trận thôi mà, nó dám mắng anh kìa.
Nghe Luffy ấm ức trả lời, Phong hừ lạnh khinh thường.
- Nếu chú mày muốn chết sớm thì để anh bảo Ace tiễn mày một đoạn, đưa đầu lên cho người ta giết không phải là làm anh mày mất mặt sao?? Hắn là hải tặc bị truy nã 1 tỷ Beri đấy, chú mày lấy cái gì đánh lại??
- Ô!! Vậy ra là gã à??
Biểu tình trên mặt Luffy như thể vô tình phát hiện mình có thai vậy, đặc sắc vô cùng.
Tiện tay ném Luffy về phía sau, Phong tiến lên một bước tự tin mười phần nói.
- Chú mày chỉ cần ngồi im một chỗ quan sát, thằng nhãi kia anh sẽ xử lý.
- Anh cẩn thận!!
Robin đột nhiên nhỏ giọng nói một câu đầy quan tâm mặc kệ ánh nhìn có chút ý tứ của mọi người, Phong sắp chiến đấu với nhân vật nguy hiểm, trong mắt nàng bây giờ an toàn của Phong mới là trên hết.
Hơi giật mình, Phong quay đầu nhìn Robin gật nhẹ đầu, trong lòng ấm áp hơn hẳn.
Không phí thời gian thêm, Phong ra lệnh lính hải quân trên chiến hạm thả một chiếc thuyền con cứu hộ xuống sau đó nhảy lên, một người một thuyền hướng ra ngoài khơi lướt đi.
...
Năm phút sau, Phong và War lần đầu tiên chạm mặt nhau.
Cả hai không hề mở miệng nói chuyện mà chỉ tập trung đánh giá đối phương, quả thật Phong có chút bất ngờ khi phát hiện War và mình cùng một loại người, hay nói chính xác hơn là cùng một loại sức mạnh. Nếu Phong đoán không lầm thì War cũng là một võ sư được liệt vào hàng ngũ cao thủ chân chính.
Đứng trước mặt Phong, War cảm nhận được áp lực vô hình liên tục đè nặng cơ thể hắn, thực lực của Phong có chút ngoài tưởng tượng của War, hắn vốn tưởng Phong chỉ là lợi dụng sức mạnh của trái ác quỷ thôi chứ bản lĩnh thật sự cũng không có bao nhiêu. Bây giờ tự thân đối diện, War mới biết, nếu còn giữ tâm lý khinh thường thì hắn chắc chắn sẽ chết rất nhanh.
Hai người đứng im chờ cơ hội, mãi đến khi một cơn sóng nhẹ nhàng lướt qua khiến thuyền của Phong hơi chòng chành thì War mới bắt đầu phát động công kích.
- Đại Vương Pháo!!!
Trên tay War tích tụ một luồng năng lượng xoáy màu lam nhạt, hắn gầm lên một tiếng cách không đấm mạnh xuống mặt biển sau lưng.
Lực lượng kinh khủng bùng nổ cuốn theo vô tận nước biển, trong chốc lát, một cơn sóng khổng lồ cao mấy chục mét đẩy tấm ván War đang đứng lướt về phía trước.
Không thể không nói, chiêu thức của War đủ hiểm độc, người ăn trái ác quỷ sợ nhất là nước biển, hắn làm vậy chính là để chặn đường di chuyển của Phong.
Bất quá, vẻ mặt Phong vẫn bình thản như cũ, khóe miệng hắn nhếch lên độ cong khinh thường.
- Tới đây!
Lẩm bẩm vài từ trong miệng, trên tay Phong có thêm một thanh kiếm ngắn, đây là hắn cố tình mang theo trước khi xuống thuyền.
Kiếm ngắn vung lên năng lực phóng đại More More lập tức cường hóa, từ thanh kiếm nhỏ nhắn trong tay Phong sau vài giây ngắn ngủi liền biến thành đại đao dài hơn chục mét.
Xoẹt!!!
Đại đao cắt qua không khí nhắm đầu War bổ xuống, sắc mặt gã đại biến, lực lượng một đao kia hắn muốn đỡ cũng lực bất tòng tâm, không dám chậm trễ, War nghiêng mình nằm rạp xuống tấm ván né tránh đòn trí mạng.
Con người có thể cử động, phản xạ dựa theo bản năng, suy nghĩ, nhưng còn ngọn sóng vô tri thì làm sao có thể né??
Cả con sóng khổng lồ cứ như vậy nhẹ nhàng bị cắt đôi, thậm chí mặt biển phía sau cũng tách ra làm hai, kiếm khí đáng sợ có thể hủy diệt toàn bộ mọi thứ trên đường đi, con sóng yếu ớt tính là cái gì.
Phong đúng là không biết dùng kiếm thật nhưng lực lượng của hắn lại quá lớn, đánh ra một cái kiếm khí lực sáng thương cao cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Thế công bị chặn, War vẫn không giảm tốc độ một đường lao tới chỗ Phong, hắn là võ sư, sức mạnh sẽ được phát huy tận cùng khi đánh cận chiến, đòn vừa rồi chỉ là khởi động thăm dò thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...