Dưới lòng đất Rain Dinners, chấn động lan tỏa tới tận căn phòng chìm trong nước, đám cá sấu chuối khổng lồ bị uy áp làm cho sợ hãi lặn sâu xuống dưới đáy, thân hình to lớn của chúng không ngừng run rẩy, ánh mắt đỏ lòm hoảng sợ cực độ.
Crocodile há hốc mồm nhìn trân trối vào màn hình, miệng lẩm bẩm không dám tin.
- Thứ quái vật gì thế này??
Robin đứng bên cạnh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nàng nhớ ra chuyện gì đó giật mình kinh hô.
- Hắn là Tân Đô đốc hải quân!!!
- Cô nói cái gì???
Bị tiếng hét thất thanh làm sực tỉnh, Crocodile há to miệng xém chút rớt điều cigar xuống, mấy năm nay hắn ở Alabasta mãi lo chuẩn bị cho kế hoạch vì vậy không rõ tình hình thế giới, đột nhiên xuất hiện một Tân Đô đốc trẻ tuổi như vậy đánh chết hắn cũng không thể nào ngờ tới được.
Crocodile ngay lập tức bác bỏ.
- Không thể nào!! Akainu, Aokiji và Kizaru chẳng lẽ gặp chuyện không may, bọn họ chưa tới tuổi về hưu a!!
- Đúng vậy, ba Đô đốc cũ không gặp vấn đề gì, ai cũng còn tại vị và đang điều hành ở tổng bộ.
Robin nghiêm trọng gật đầu, sắc mặt nặng nề khó xử lộ rõ.
- Vậy thì tại sao...
- Không vì gì cả, người đàn ông phía trước là Đô đốc thứ tư được đặc cách duy nhất từ trước tới nay!!!
- Crocodile!! Tao cho mày hai phút để lăn ra đây, sau hai phút mày mà chưa chịu thò đầu ra thì tao sẽ khiến cho cái tên Thất Vũ Hải Crocodile, cùng tổ chức tội phạm Baroque biến mất khỏi thế gian.
Robin vừa dứt lời thì một giọng nói khác vang lên, âm thanh chấn rung cả căn phòng, tấm kính chắn nước bao quanh nứt ra vô số khe hở li ti, chỉ cần thêm chút lực là chúng sẽ vỡ vụn khiến nước biển tràn vào.
Hai người nghe xong khẽ rùng mình, sát khí kinh thiên động địa trong lời nói khiến bọn họ toát mồ hôi hột, một cổ hàn khí chạy dọc sống lưng.
Không chút chậm trễ Crocodile dùng tốc độ nhanh nhất hóa thành một cơn bão cát cuốn ra khỏi căn phòng, Robin cắn răng chạy theo, dù biết người đàn ông đó là một Đô đốc hùng mạnh nhưng ở cái nơi đường vào cũng là đường ra này thì biết chạy đi đâu?? Giờ chỉ có thể hy vọng rằng vị thần nhân này niên kỷ còn trẻ sẽ không nhận ra nàng.
Crocodile một đường cắm đầu chạy, cánh cửa to lớn ngăn cách đại sảnh và tầng hầm bị hắn một cước đá bay.
- Chúc mừng, chậm hai giây nữa mày sẽ không thấy được bình minh ngày mai rồi.
Trông thấy Crocodile nhanh chóng ngưng tụ từ cát, Phong nhếch miệng cười khinh khỉnh châm biếm một câu, còn Vivi và Igaram ở bên cạnh thì biểu lộ oán hận sâu sắc, đây chính là kẻ biến vương quốc của hai người trở thành một vùng đất chết, thiếu sinh khí trầm trọng.
Bọn họ phát hiện Crocodile thì hắn đã bắt đầu quan sát từng người một, phải đứng trước mặt Phong, Crocodile mới chân chính cảm nhận được bức tường này cao đến mức nào, gần như không thể với tới. Tất cả đều là tác dụng của Khí, đặc biệt là Bá Vương Khí và sát khí dung hợp, nó đánh sâu vào trong não hải gây ra cảm giác áp bách cục bộ, người nào bình thường sẽ trực tiếp chết đi, có chút thực lực liền đình trệ mọi giác quan trở thành người thực vật trong vài ngày, tầm cỡ như Crocodile và Angel sẽ sinh ra ảo giác đáng sợ cực kỳ khó chịu. Cũng bởi vì thứ kỹ năng khủng bố này mà Kaido và Râu Trắng mới cảm thấy nguy hiểm khi đứng gần Phong.
Không dám đánh giá Phong quá lâu, Crocodile chuyển dời ánh mắt sang ba người Death, trong lòng thầm kinh hãi vì hắn phát hiện cả ba người đều cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối không phải chuyện đùa, nhất là gã cầm súng dài, chỉ một cái liếc mắt đã làm nội tâm Crocodile khẽ run, đương nhiên không phải là hắn sợ, đến Tứ Hoàng Râu Trắng mà hắn còn dám giết thì sợ gì kẻ khác, đây chẳng qua là một loại cảm giác thiên bẩm trải qua nhiều trận chiến mới có được.
Sau cùng Crocodile liếc qua Vivi và Igaram, sắc mặt lập tức đanh lại.
- Tôi là Mr. 0, bốn người là thành viên của công ty Baroque, vì sao lại đi cùng hải quân tới đây vậy??
- Mr. 0?? Ngài là giám đốc??
Mr9 và Miss Monday giật mình bật thốt, đây là lần đầu tiên bọn họ được diện kiến vị tổng tài thần bí này, bình thường chỉ có Miss All Sunday là được tiếp xúc với giám đốc thôi, và cô ta cũng là người chuyển lời của giám đốc.
Cặp mắt sắc bén liếc về phía Miss Wednesday xinh đẹp đang nhìn mình đầy thù hận, Crocodile lập tức nảy sinh nghi ngờ, nhưng không đợi hắn kịp nghĩ ra điều gì thì Phong đã bước tới trước mặt hắn. Vivi sẽ bị phát hiện thân phận, có điều không phải bây giờ, cô bé còn chưa tới được bên cạnh băng hải tặc Mũ Rơm, Phong tuyệt không cho phép điều này xảy ra.
- Mày hình như xem tao là không khí thì phải??
Đồng tử Crocodile khẽ co lại, hắn điều chỉnh hơi thở đè ép hồi hộp, bất an trong lòng, ngoài mặt cười cợt trả lời.
- Ngài đây là người nào trong hải quân?? Tôi không biết mình làm gì sai mà ngài lại tới đây phá hoại, câu hỏi của ngài phải để tôi nói mới đúng. Ngài không xem tôi ra gì phải không??
Crocodile vừa dứt câu thì Robin cũng từ đằng sau chơi tới, đứng ngay bên cạnh hắn, dường như nghe được chuyện buồn cười nhất thiên hạ, Phong không kềm được bật cười ha hả. Không ai hiểu hắn đang cười cái gì, bởi vì Crocodile nói rất đúng, Phong rõ ràng đang coi thường Crocodile, hoàn toàn không để hắn vào trong mắt mới tới đây làm loạn, danh hiệu Thất Vũ Hải s7Itlts đâu phải để chưng.
Robin tương tự âm thầm đánh giá Phong một lượt, nàng nhất định phải để ý những vị cao tầng nguy hiểm của hải quân, có như vậy mới đủ khả năng chạy trốn ở những cuộc vây bắt.
Sau một hồi cười đùa, Phong chậm rãi dừng hành động khó hiểu này lại, có điều vẻ khinh thường trên mặt hắn theo đó tăng lên. Mà cái kiểu này chính là thái độ mà Crocodile ghét nhất.
- Mày biết gì không?? Mày và thằng Kaido giống y chang nhau, từ dã tâm cho tới sự ngu dốt coi thường kẻ khác...
Giọng điệu của Phong hời hợt là vậy nhưng chả khác gì ngũ lôi oanh đỉnh, vang vọng trong đầu từng người ở đây mãi không dứt, "Kaido???" không một ai giữ được bình tĩnh, miệng há to hết cỡ, người đàn ông này ngay cả Tứ Hoàng Kaido cũng dám mắng???
Tuy nhiên câu nói tiếp theo của Phong mới chân chính hủy diệt thế giới quan trong lòng bọn họ.
- Bất quá thằng to xác đó vì sao lại được xưng là sinh vật mạnh nhất thế giới, trong khi mày chỉ ở cái vương quốc bé như lỗ mũi này diễu võ dương oai??? Đơn giản bởi vì Kaido hắn thông minh hơn mày ở khoản biết điều, biết nên ức hiếp ai và nên nhịn ai. Còn mày?? Một con ếch ngồi đáy giếng không hơn không kém...
- Thằng khốn!! Mày câm miệng...Đao Cát!!!
Rốt cục Crocodile cũng không nhịn được nữa, hắn phẫn nộ gầm lên một tiếng, tay trái biến thành một làn cát mỏng mạnh mẽ chém về phía trước.
Ầm!!!
Sàn nhà rắn chắc bị tách ra làm hai cực kỳ đơn giản, hàng cát sắc bén như một luồng đao khí vọt thẳng tới trước người Phong, điều bất ngờ là ngay cả tránh hắn cũng không thèm.
- Còn gì hay ho hơn nữa không??
Phong khinh thường nâng bàn tay, Haki âm thầm vận chuyển nhẹ nhàng chặn đứng Đao Cát. Crocodile nhìn bàn tay Phong một vết xước cũng không có thì biến sắc, bất quá hành động tiếp theo còn chưa kịp ra thì một thân ảnh thấp hơn hắn một cái đầu đã xuất hiện trước mặt.
Hai mắt Crocodile phóng lớn, nội tâm quyết đoán biến thân thể thành cơn bão cát định chạy đi, tuy nhiên có một bàn tay còn nhanh hơn hắn chỉ trong tích tắc chộp được cái cổ phân rã thành cát.
Crocodile há hốc miệng biến về nhân dạng bình thường, cái móc câu bằng vàng đập mạnh xuống đầu Phong, nhưng cũng chỉ đủ gãi ngứa cho hắn, chả làm nên trò trống gì lớn lao cả.
- Mày định chạy đi đâu??
- Làm sao...mày làm sao có thể chạm vào người tao được???
Crococdile hoảng sợ cực độ thất thanh hét lớn, Robin đứng gần đó mặt nghệt ra không ngừng đưa tay dụi mắt, nàng ở bên cạnh Crocodile mấy năm vì vậy biết rõ gã sở hữu sức mạnh hệ Logia, hệ ác quỷ khó chơi nhất. Muốn đánh trúng thân thể của mấy người có được thứ năng lực này là điều không thể.
Đối với câu hỏi của Crocodile, Phong chỉ khẽ cười khinh miệt.
- Mày biết Haki chứ??
- Haki?? Không lẽ mày...
- Mày quên tao là Đô đốc hải quân rồi sao??
Không để Crocodile nói hết câu, Phong dùng đủ mười thành lực lượng ấn toàn bộ thân thể Crocodile xuống đất, lực phản chấn cường đại làm hắn điên cuồng phun máu tươi, cái áo choàng xám rộng thùng thình trở nên rách nát như giẻ lau nhà.
Chưa dừng lại ở đó, Phong nâng bàn chân đạp mạnh lên ngực Crocodile, mặt đất ầm ầm nứt vỡ, cả đại điện vừa mới khôi phục yên tĩnh thì lại tiếp tục run rẩy, lắc lư dữ dội.
Mỗi một lần đạp thì tiếng xương vỡ vụn càng thêm rợn người, Vivi lần đầu chứng kiến kiểu hành hạ tàn bạo như thế chịu không nổi quay mặt đi không dám nhìn tiếp. Riêng Robin thì trong lòng có một vài tư vị khó nói nên lời, mà chắc chắn một điều rằng, sợ hãi chiếm phần lớn.
Sau phát đạp cuối cùng, cả thân hình nặng gần hai trăm ký của Crocodile bắn xuyên qua tầng đất, nặng nề nện lên sàn nhà căn phòng dưới tầng hầm. Hơi thở Crocodile yếu ớt tới mức nếu không ở sát bên cạnh chỉ sợ ngay cả cao thủ cũng khó mà phát hiện.
- Hải tặc nguy hiểm khét tiếng là đây sao?? Có lẽ ở trong mắt bọn người ở tổng bộ mày đủ sức để bọn họ xem trọng, nhưng...trước mặt tao thì mày và mấy thằng nhãi nhép khác đều giống nhau cả thôi. Tao ghét nhất là để cho đối thủ của mình có cơ hội phản kháng, phải chia buồn cùng mày rồi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...