Phong Cách Của Mọi Người Đều Không Đúng

Ba người đến quán lẩu đối diện trường học, trên bàn chủ yếu là Mộc Thần và Mai Thu nói chuyện, vì là bạn cũ nhiều năm không gặp nên có rất nhiều chuyện để nói, bầu không khí giữa hai người rất vui vẻ hòa thuận.

Mà Lâm Sở thì ở bên cạnh áp suất cực thấp! Còn thỉnh thoảng phát ra tiếng cười lạnh.

Ở trước mặt vợ mình giả vờ tao nhã! Khí thế vừa rồi nhìn mình trợn mắt đó đâu rồi? (╬▔ 皿▔)

“Cậu ăn cái này đi.” Mộc Thần từ trong nồi kiếm mấy con sò bỏ vào đĩa Lâm Sở, cố gắng trấn an tâm tình nóng nảy của chồng.

Tuy cậu không hiểu vì sao Lâm Sở lại có thái độ thù địch với Mai Thu như vậy, bất quá Lâm Sở bình thường cũng hay ghen, cho nên Mộc Thần cũng không suy nghĩ nhiều.

“Cục cưng, đút tớ.” Lâm Sở mở miệng.

Mộc Thần lập tức ngoan ngoãn gắp thịt sò chấm nước chấm đưa lên miệng Lâm Sở.

Hai người hoàn thành xuất sắc một màn show ân ái, sắc mặt Mai Thu trầm xuống, lại nở nụ cười cực nhanh khi Mộc Thần chuyển mắt sang nhìn mình, tán thưởng dối trá: “Tình cảm các cậu thật tốt.”


Mộc Thần đỏ mặt, nói: “Đúng vậy.”

Còn Lâm Sở vẫn mặt cá chết nhìn chòng chọc Mai Thu, nhạy bén thấy nét mặt hắn biến hóa.

CMN! Mặt tên này còn có thể thay đổi nhanh hơn chút nữa không? ━Σ(°Д°)━

“Thật hâm mộ.” Mai Thu khoa trương dang tay, “Đối với cẩu FA như tớ thiệt vạn tiễn xuyên tâm, aiz.”

Mộc Thần cười cười, thuận miệng nói: “Chỉ là cậu chưa gặp được người thích hợp thôi.”

“Không phải.” Mâu quang Mai Thu lóe lên, mềm mỏng nói: “Tớ đã có người mình thích, đáng tiếc người ta có bạn trai.”

“À.” Mộc Thần gật đầu.

Mai Thu hơi nghiêng người về phía trước, hỏi: “Cậu cảm thấy tớ có nên cạnh tranh không?”

Mộc Thần ngẩn ra, uyển chuyển nói: “Đối phương có bạn trai rồi, như vậy không tốt lắm!…”

“Thế nhưng tớ thật sự rất thích, thích rất nhiều năm.” Mai Thu thở dài, “Tớ muốn thử một lần xem.”

Lâm Sở nhất thời hận không thể ụp nồi lẩu lên mặt hắn.

Thử cmn! Không cho phép thử! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Tam quan không cùng hướng, bầu không khí hơi xấu hổ, hơn hết cùng một người bạn nhiều năm không gặp tranh luận loại vấn đề này cũng quái lạ, vì vậy Mộc Thần chuyển hướng trọng tâm câu chuyện.


Cơm nước xong Mai Thu nói lời tạm biệt với hai người, gió đêm hè rất nhẹ nhàng khoan khoái, trong không khí tràn ngập mùi đồ nướng, buổi tối trên đường ít người, Mộc Thần liền thoải mái khoác lên tay Lâm Sở, hai người nhàn nhã cước bộ về nhà.

“Cậu hình như không thích người bạn này của tớ?” Mộc Thần đi thẳng vào vấn đề hỏi.

Đâu chỉ là không thích! Lâm Sở nặng nề mà ‘Ừ’ một tiếng, oán niệm bắn tận phía chân trời.

“Tại sao?” Mộc Thần hỏi.

“Cậu ta trừng mắt nhìn tớ!” Lâm Sở bi phẫn lên án, ngữ khí giống như học sinh tiểu học cáo trạng.

“Không thể nào? Cậu ấy tại sao phải trừng mắt nhìn cậu?” Mộc Thần có chút buồn cười, hoàn toàn không nghĩ tới lại là lý do ngốc như vậy.

Lâm Sở ủy ủy khuất khuất mà tiếp tục cáo trạng: “Thật mà, tớ mà lừa cậu sao? Cậu ta còn lén le lưỡi với tớ, thừa dịp cậu không nhìn thấy đó.”

“Ách…” Mộc Thần hơi hoang mang, không hiểu nỗi hai người này.

Lâm Sở không vui nói: “Tớ cảm thấy người cậu ta nói thích chính là cậu.”


“Không có khả năng, tụi tớ cũng đã nhiều năm không gặp rồi.” Mộc Thần hủy bỏ khả năng này cực nhanh.

Lâm Sở nhất thời càng không vui hơn.

Cậu phải tin tưởng trực giác nhạy bén như dã thú của chồng cậu chứ! ヽ(≧Д≦) ノ

Mộc Thần giống như vỗ về một chú cún to xác xoa xoa tóc Lâm Sở, dựa vào nguyên tắc không muốn chồng không vui cậu nghiêm túc nhìn Lâm Sở nói: “Cậu không nên vì chuyện này mà không vui, cậu không thích thì sau này tớ ít liên lạc với cậu ấy lại.”

Vợ của tui thật sự là vô cùng nhu thuận! Lâm Sở ở trong lòng cảm động lệ nóng oanh tròng, lại không yên tâm giải thích: “Không phải tớ muốn kiềm chế cậu kết bạn, cậu xem cậu và người khác quan hệ tốt tớ không hề ăn giấm.”

Chủ yếu là tên đó thật sự trợn mắt với tớ!

Quả nhiên là nam phụ độc ác tâm cơ, thiết lập đã viết lên mặt rồi! (>﹏


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận