Phôi Sủng

Mấy hôm nay dạ dày Chà Bông không được khỏe, ăn gì cũng đều ói nên trông cu cậu mới vô lực như vậy.

Thẩm Ý Đông không dám cho Chà Bông ăn thức ăn, chỉ có thể cho nó uống chút nước.

Anh ngồi xổm xuống trước mặt Chà Bông, nhìn cậu chàng uống nước, ngón tay cù nhẹ gãi cổ nó.

Đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng chuông, anh đứng dậy đi tới, vừa mở cửa ra liền thấy Thần Viêm Nghiêm đang đứng như trời trồng trước cửa.

Anh xoay người đi vào nhà. Thần Viêm Nghiêu cũng lóc cóc đi theo sau, “Xảy ra chuyện gì thế? Chà Bông vẫn còn nôn sao?”

“Tối nay có tốt hơn một chút. Lại để bác sĩ nhìn xem sao. Ngày mai sẽ bảo thư kí Trương đưa thằng bé đến bác sĩ quan sát.”

Thần Viêm Nghiêu đi tới, cũng ngồi bệt xuống thảm trải sàn giống anh, cúi đầu nhìn Chà Bông uống nước.

Thật giống như Chà Bỗng rất quen thuộc với anh ta, không hề cảm thấy khó chịu vẫn tiếp tục uống nước.

“Ngày mai cậu bay lúc tám giờ?”

“Ờ.”

“Lần này đi Mỹ, khẳng định sẽ nói rất nhiều đi. Coi như cậu đàm phán xong sẽ lập tức quay về thì chí ít cũng nên ngủ lại một đêm, rồi hôm sau trở lại cũng được.”

Thẩm Ý Đông bình thản nói, “Cũng không khác nhau nhiều, có thể ngủ trên máy bay.”

Thần Viêm Nghiêu hờ hững cười, “Sức khỏe của mấy kẻ cuồng công việc quả nhiên khác trời khác vực với đám rảnh rang tôi đây.”

“Sao tôi lại nghe nói mấy ngày này cậu đến công ty? Nghĩ kĩ rồi, nên muốn trở về công ty làm việc?”

“Là mẹ tôi ép đấy. Đến tôi cũng chả thể nào lí giải được đầu đuôi.”

Thẩm Ý Đông ngước mắt liếc anh ta, “Đều đã nhiều năm trôi qua rồi, có một số chuyện nên buông thì buông. Cậu cứ tranh cãi với người nhà như vậy, cũng không hẳn là hay.”

Thần Viêm Nghiêu biết anh là đang nói chuyện gì, khóe miệng mân cao, “Ôi, Thẩm tổng của chúng ta lập gia đình riêng rồi, bụng dạ cũng theo đó mà bao dung thật nhiều nha.”

Mắt thấy cậu ta lại ngả ngớn, Thẩm Ý Đông không nghĩ sẽ khuyên nhiều làm gì, trái lại còn dỗi mà nói, “Cái ngữ nào của cậu thấy tôi tự tại bao dung. Hai ngày trước tôi còn nghe được từ chỗ Kiều Ý, rằng cậu vì dỗ cô người mẫu nhỏ kia vui vẻ, trong một đêm liền mua đứt trung tâm thương mại Minh Chu, làm một cái thành tựu thật oách?”

Khoảng thời gian này, quả thật quan hệ giữa Thần Viêm Nghiêu và Hoa Linh khá là thân thiết.

Bởi vì cảm thấy tuy rằng người phụ nữ này thích giành giật với người khác, nhưng kì thật tâm tư cô ta rất đơn thuần, hơn nữa còn rất trực tiếp, bụng dạ thẳng thắn, muốn cái gì liền nói cái đó.

Thật là hợp khẩu vị của anh ta.

Hai ngày trước trong lúc đương ăn cơm, anh ta cố ý gọi một cuộc điện thoại cho quản gia của Kiều gia là Kiều Ý, trong vòng một đêm liền mua sạch thảy đống cao ốc của Minh Chu, đơn giản chỉ là muốn thay đổi cách thức biểu lộ chân thành với Hoa Linh mà thôi.

Không nghĩ tới cái gã Kiều Ý kia miệng rộng quải đến mép tai, chuyện gì cũng nói với Thẩm Ý Đông.


Thần Viêm Nghiêu mệt mỏi, lười đi so tranh với Thẩm Ý Đông. Nhìn Chà Bông đã uống nước xong, bò lên trên đùi Thẩm Ý Đông, dáng vẻ ủ rủ nằm sấp trên đùi anh.

Anh ta suy nghĩ một hồi, lại nói: “Ngày mai tiểu Chà Bông phải đến gặp bác sĩ?”

Thẩm Ý Đông vuốt ve cổ Chà Bông, trả lời: “Đưa thằng bé đến chỗ phòng khám cho bác sĩ nhìn. Nhưng không có tiêm.”

“Ngày mai tôi rỗi đến nổi mốc nè, hay là để tôi đưa Chà Bông đi?”

“Hả?” Thẩm Ý Đông có hơi nghi ngờ, nhưng hiếm khi thấy Thần Viêm Nghiêu mở miệng muốn làm việc giúp anh, thịnh tình dâng đến cửa anh đâu có ngu mà từ chối, “Được.”

Thần Viêm Nghiêu nhìn cái cách anh cưng nựng Chà Bông, không nhịn được bèn chụp một bức ảnh, đăng một dòng trạng thái.

【Hỏa Hỏa Hỏa: Là ai ngoác mồm bảo Thẩm tổng có tình nhân? Tình nhân của anh ta sợ rằng không phải Chà Bông nhỏ nhà anh ta đi? Ôm hẳn trong lòng dỗ dành cả một đêm.】

Tuy rằng Thần Viêm Nghiêu không trở về tập đoàn Thần thị làm việc, nhưng cũng tự mình mở một công ty kiến trúc, công ty còn phát triển khá tốt.

Hơn nữa, con người anh ta luôn thích lăn lộn trong cái vòng giải trí này, danh sách những người anh ta theo dõi đều là nghệ sĩ cả.

Lâu dần anh ta cũng có hơn một triệu fans.

Dòng trạng thái này vừa đăng lên, rất nhanh đã được người ta tìm kiếm đến leo vào vòng nhiệt sưu, bên cạnh đó còn nảy sinh ra lắm cái topic nho nhỏ.

【Tình nhân của Thẩm Ý Đông】: Cái đề tài này, rất nhanh đã đứng vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng tìm kiếm, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta phải sợ hoảng cả mình.

Có một vài fans đang đi hỏi dò Thần Viêm Nghiêu, giữa An Tình Úy và Thẩm Ý Đông có phải là mối quan hệ tình nhân không?

Thần Viêm Nghiêu hiến mình làm phát ngôn viên cho Thẩm Ý Đông, trực tiếp trả lời bọn họ, “Quan hệ bạn bè thì còn nghe xuôi tai, tình nhân? Mấy cậu mấy cô còn nói như vậy nữa, Chà Bông chắc chắn sẽ cắn mấy người.”

Có fans giúp anh ta diễn giải rõ câu nói này, đại khái ý tứ như sau “Chà Bông: Phải chăng mấy người cho rằng Bổn cung đã chết rồi? Tôi đây mới thật là Chính cung!”

Topic “Vợ chồng Tình Ý” được người ta tìm kiếm sau vài ngày, lần này đã hoàn toàn bị lời chứng thực của bạn bè mà bị đè bẹp.



Sau khi về nhà Nam Nhược liền vọt đi tắm rửa.

Cô mở một bản nhạc nhẹ, ngâm trong bồn tắm, sau đó thả lỏng người đến mức tối đa, rồi lại không cẩn thận ngủ mất tiêu.

Mãi đến khi nước có hơi nguội cô mới bừng tỉnh dậy.

Chụp hình cả một ngày giờ phút này cô mệt muốn đuối hơi, ngâm mình tắm nước ấm xong đi ra, cô quăng mình xuống chiếc giường êm ái, làm ổ trên đó nghịch điện thoại.

Vẫn là lướt weibo như mọi ngày, thời điểm nhìn thấy topic 【Tình nhân của Thẩm Ý Đông】nằm trong top nhiệt sưu, cô hóa ngẩn ngơ, ngón tay có chút không nghe theo chỉ thị của não bộ, nhấp vào.

Nằm ở trên cùng là chủ của weibo “Hỏa Hỏa Hỏa.”


Đập vào mắt cô đầu tiên không phải nội dung dòng trạng thái chủ weibo phát, mà là tấm hình kia.

Người trong hình là Thẩm Ý Đông.

Trên người anh vẫn là bộ âu phục đen ngày hôm nay anh đã mặc, hàng cúc đầu được anh cởi bỏ nên đâu đó có thể nhìn thấy sắc da màu lúa mạch của anh.

Rõ ràng là một người đàn ông có hormone nam tính rất mạnh.

Nhưng anh thế mà lại ôm một con Ngân Hồ ở trong ngực, rèm mắt buông xuống vô cùng dịu dàng dỗ dành nó.

Cái tên “Chà Bông” này cũng là cô đặt cho nó.

Bởi vì hồi đó, lúc vừa mới mang nó về lông nó rất dày, còn đặc biệt thích co người thành một khối, nhỏ nhỏ tròn tròn.

Không biết sao cô lại nghĩ đến hình ảnh cục bông thịt(*), nên liền lấy cái tên này đặt cho nó.

(*) Hu hu, thật ra Chà Bông còn có nghĩa là ‘ruốc thịt’, nhưng gọi Ruốc Thịt nghe củ lúa quá nên Byy gọi là Chà Bông =))

Bảy năm.

Tâm tình Nam Nhược bỗng có chút trập trùng.

Sau đó cô nhớ đến, ngày hôm nay ở trên xe anh nói – –

– –  ở nơi này của tôi, bây giờ em chính là duy nhất. Em cho phép tôi theo đuổi, tôi liền theo đuổi, em không cho phép tôi theo đuổi, cũng vô dụng. Ông đây đã quyết theo đuổi em rồi.

Bảy năm.

Anh vẫn là chính anh của như thế, bá đạo như thế.

Bảy năm trước, nếu như anh sớm bá đạo như thế giữ cô lại.

Thì có lẽ cô cũng sẽ không dễ dàng bị người ta đưa đi như vậy.

Ngày hôm sau, trời vừa bảnh sớm Thẩm Ý Đông đã ngồi trên máy bay đi đến Mỹ.

Thư kí Trương trở lại nhà của anh, chuẩn bị làm bữa sáng cho Chà Bông. Thật may quá, vẫn còn chịu ăn một chút hơn nữa còn không hề nôn ra.

Đợi đến tầm hơn mười giờ, Thần Viêm Nghiêu cũng tới, thư kí Trương nói đại khái tình huống cho anh ta nghe, sau đó mới giao lại Chà Bông cho Thần Viêm Nghiêu.

Đừng nói là thư kí Trương, ngay cả Thần Viêm Nghiêu cũng không dám thờ ơ với Chà Bông. Phải biết, cu cậu này chính là mệnh của Thẩm Ý Đông, nếu có phút nào lỡ lầm chăm sóc cu cậu không chu đáo, Thẩm Ý Đông nhất định sẽ liều mạng với anh ta.


Anh ta không dám mang theo lồng giữ, mà là trực tiếp ôm Chà Bông vào ngực, đi xuống lầu rồi leo lên xe.

Hoa Linh đang ngồi trên xe, nhìn thấy tiểu Ngân Hồ nằm trong ngực Thần Viêm Nghiêu thì, “Woaaaa” lên một tiếng, “Viêm Nghiêu, đây chính là tình nhân nhỏ của Thẩm tổng sao?”

“Chính nó đấy.”

Thần Viêm Nghiêu ôm Chà Bông cho Hoa Linh nhìn một chút, sau đó mới đặt Chà Bông lên thảm lông ở ghế ngồi đằng sau, để nó thư thả nằm úp nơi đó.

Lái xe đưa cu cậu đến phòng khám cho bác sĩ nhìn.

Bác sĩ một bên cẩn thận kiểm tra, lại hỏi han tình huống hai ngày nay, sau đó đưa ra kết luận: “Ước chừng cũng không nặng lắm. Có điều thời điểm cho nó ăn đừng cho ăn nhiều quá. Lúc trước khẳng định là ăn rất nhiều nên cơ thể mới hình thành cơ chế bảo vệ, bởi vậy mới nôn ra.”

Thần Viêm Nghiêu cũng rất để tâm hỏi: “Vậy là không cần tiêm?”

“Không cần. Lại qua hai ngày chắc chắn sẽ tốt hơn thôi. Vẫn là tiểu Chà Bông hoạt bát đáng yêu như trước kia.”

Bấy giờ Thần Viêm Nghiêu mới gục gặc đầu, xem như là an tâm.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, Hoa Linh đang nửa ngồi nửa quỳ cạnh Chà Bông đùa giỡn với nó. Nhưng mà Chà Bông lại là một chú cún rất chi chảnh chó, rất không thèm để ý đến cô ta.

Thời điểm Hoa Linh muốn giang tay ra ôm cu cậu, Chà Bông còn đặc biệt không nể mặt cô ta mà xoay đầu sang hướng khác, đến chạm cũng không cho chạm.

Trái lại Hoa Linh cũng không giống kiểu người nhỏ nhen, cười cười nhìn cu cậu nói: “Nghịch ngợm!”

Tận đến khi rời khỏi phòng khám, đồng hồ đã điểm mười hai giờ.

Thần Viêm Nghiêu biết Hoa Linh khi sớm thức dậy vẫn chưa bỏ gì vào bụng, nên giờ muốn đưa cô ta đi ăn cơm. Có điều đại đa số nhà hàng đều không cho phép mang theo cún cưng vào cùng.

Hoa Linh đưa ra ý kiến dứt khoát nói mua đại vài ba món là được, sau đó đến công viên bên cạnh ăn.

Thần Viêm Nghiêu vốn là người không câu chấp mấy chuyện vặt vãnh này, bèn nghe theo ý kiến của của cô ta, mua rất nhiều thức ăn, rồi lại đi tới công viên ngồi xuống.

Không khí xung quanh rất dễ khiến người ta thoải mái, tâm tình Chà Bông cũng tốt lên trông thấy, lượng thức ăn cu cậu ăn cũng nhiều hơn lúc sáng một chút.

Chờ cu cậu ăn xong Thần Viêm Nghiêu lại ném cho cu cậu một quả bóng chày, để tự cu cậu chơi đùa trên sân cỏ.

Trước đó còn chơi rất là vui vẻ, không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên lao vọt xuống sườn dốc.

Thần Viêm Nghiêu sợ điếng cả người, lập tức đứng dậy muốn đuổi theo thì lại trông thấy cu cậu đã dừng lại, còn đang lóc chóc chạy vòng tròn quanh một người phụ nữ, vô cùng hăng hái kêu “gâu gâu”.

Người kia mặc một chiếc áo len rộng, bên dưới là quần jean ngắn, khoe ra đôi chân thon dài trắng trẻo rất chi thu hút ánh nhìn của người khác.

Thần Viêm Nghiêu khẽ run, cảm thấy người kia sao mà quen mắt đến thế. Bèn nhìn thêm lần nữa, thì liền thấy người kia đang ngồi xổm trên sân cỏ, đưa tay xoa nhẹ đầu Chà Bông.

Chà Bông rất là chân chó cọ cọ vào mặt cô, thật giống như cu cậu đương rất vui vẻ đây.

Hoa Linh cũng đi tới, sóng vai đứng cạnh Thần Viêm Nghiêu nghi nhờ hỏi: “Như thế nào Nam Nhược lại ở chỗ này?”

Nam Nhược?

Thần Viêm Nghiêu nghi nhờ nhìn cô một cái, bỗng sực nhớ ra, người này không phải lúc ở trên sàn catwalk của M.J, kiêu ngạo như một con Khổng Tước đây sao!

Hôm nay Ngô Già bảo Nam Nhược cùng đi ra ngoài gặp mặt giám đốc của công ty Ninh Nhạc. Bởi vì công ty bọn họ muốn mời Nam Nhược làm phát ngôn viên.


Cùng giữ vai trò Đại ngôn với cô còn có Ảnh đế Tấn Nguyên Phong.

Cũng chính là vị Ảnh đế đã giúp Thẩm Ý Đông bác bỏ loại tin đồn kia.

Nam Nhược nghĩ thầm vừa hay có thể thu xếp thời gian đi spa một chuyến, sau đó lại đi ăn trưa nên cô mới ra ngoài sớm một chút.

Nào nghĩ tới, cơm nước đều đã xong xuôi, từ giờ đến thời gian hẹn gặp mặt còn cách một tiếng, đúng lúc cô trông thấy phía bên này có công viên, nghĩ muốn tản bộ một chút cho xuống cơm.

Vừa đi tròn một vòng xong thì, đâu đẩu đâu đâu tòi ra một cái bóng tròn lao vọt về phía cô.

Mới đầu Nam Nhược còn sượng cứng người, đây là Chà Bông. Tận khi trông thấy cu cậu vui mừng nhìn cô lắc lắc đuôi thì, cô mới chợt nhớ ra.

Bởi vì Chà Bông luôn có một kiểu động tác rất đặc trưng, thời điểm cu cậu lắc lắc đuôi thì, cu cậu đều sẽ ngoẹo đầu sang trái.

Khi thấy cu cậu như này cô liền phản ứng lại. Ngồi xổm người xuống xoa xoa cái đầu nhỏ của cu cậu, “Chà Bông, sao con lại ở chỗ này?”

Chà Bông nhảy cẩng lên nhào hẳn vào trong ngực cô, rồi mới bắt đầu vung chân làm nũng.

Nam Nhược cười khanh khách.

Thằng oắt này, đều đã tám tuổi rồi, lại vẫn làm nũng như xưa đây.

Thần Viêm Nghiêu thật không hiểu loạt hành động này có nghĩa là cái mịe gì đây.

Lấy di động ra, chụp một tấm nhanh chóng gởi cho Thẩm Ý Đông.

【Thần Viêm Nghiêu: Tình nhân nhỏ nhà cậu thật sự càng ngày càng tinh ranh rồi. Trông thấy người đẹp liền lập tức chạy tới. Xem cu cậu chơi đùa cùng người đẹp có bao nhiêu vui vẻ kìa!】

Nào nghĩ tới, lúc này ở New York đã là rạng sáng một giờ rồi, vậy mà Thẩm Ý Đông  lại nhanh chóng trả lời tin nhắn của anh ta.

【NN: Đó là mẹ của Chà Bông chúng tôi. Trông thấy mẹ, cậu có thể không vui vẻ à?】

【Thần Viêm Nghiêu: Mẹ? Ôi trời đựu, nhanh vậy đã cưa cẩm thành công?】

【NN: A Viêm, có phải tôi chưa nói với cậu, Nam Nhược là mối tình đầu của tôi. Bảy năm trước, cô ấy chính là mẹ của Chà Bông.】

【Thần Viêm Nghiêu:?????】

【NN: Chà Bông tìm đến mẹ rồi, giờ không cần cậu nữa. Cậu cứ giao Chà Bông cho cô ấy là được.】

【Thần Viêm Nghiêu: … …】

BYY có lời muốn nói:

(Bởi vì không có page, nên mấy lời kèm nhèm đều mang hết lên đây =))).

Byy có tải hai cái video trên Douyin về giống chó Ngân Hồ, nhưng cái wp nghèo nhà t lại không cho đăng video huhu:((

Chuyện là hôm qua tớ đã mua xong hết các chương VIP của Phôi Sủng trên Tấn Giang, hu hu, mà cái quá trình mua nó cũng khốn đốn lắm ạ. T có 2 cái tài khoản trên TG, một cái có tệ, một cái không tệ nào, ngoặc nỗi hai cái chả cái nào nhớ pass, đã vậy chả hiểu sao lại đang đăng nhập bằng cái không tệ kia chứ, trời quật ah~~~, nhưng nè, cuối cùng t cũng đã mua sạch mấy chương VIP kia rồi, ha ha =)))

Ai khen t đi, khen t đi ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui