Lý Cường và Ngân Bố Di đồng thời bay ngược ra sau.Ngân Bố Di nhanh chóng mặc vào tiên giáp phun ra phi kiếm, hắn biết Lý Cường lợi hại, nhưng hắn nghĩ mình đủ tự tin đánh bại Lý Cường.Hắn không quan tâm nói: " Thật lâu không có nhìn thấy Hỗn Thế Ma Vương rồi, không nghĩ tới gặp mặt ở chỗ này, a a, chúng ta cùng chơi đùa một chút đi."Trong sân nhất thời một mảnh ồn ào.Sinh tử đấu trường một khi mở ra sẽ có rất nhiều người tu chân của Phong Duyên Tinh vào xem, danh tiếng của Lý Cường tại Phong Duyên Tinh cực lớn, người tu chân của các môn phái lập tức đem tin tức truyền trở về, nhất là người tu chân của Vân Tiêu Thánh Thành, lập tức có người trở về báo cáo.Lý Cường biết không có biện pháp che dấu, trong lòng hắn ngẫm lại cũng thấy buồn cười, không ngờ trở về Phong Duyên Tinh lại gây ra huyên náo kinh thiên động địa thế này.Người chung quanh liền nhanh chóng rời khỏi vòng cấm chế.Lý Cường nhàn nhạt nói: " Xích Âu, ngươi đưa mọi người lui ra khỏi bên ngoài cấm chế mà xem, ở đây sẽ vô cùng nguy hiểm." Rồi lại nói với Ngân Bố Di: " Ngân Bố Di, ta xem thuộc hạ của ngươi cũng lui ra ngoài đi, nếu bị chúng ta làm ảnh hưởng mà chết mấy người thì đừng có trách ta."Ngân Bố Di phất tay, để cho người tu chân đứng sau lưng lui ra ngoài. Hắn dùng khẩu khí của một cao nhân tiền bối nói: " Ân, nhìn bộ dáng mấy năm nay ngươi không uổng phí công sức, thực lực so với khi ở Thiên Đình Tinh mạnh hơn, đến đây đi, để xem ngươi có thủ đoạn cao mình gì có thể làm cho ta ngạc nhiên một chút, a a, ngàn vạn lần đừng làm cho ta thất vọng a, khó có được một đối thủ có bộ dáng một chút, ta rất chờ mong a."Lý Cường cười nói: " Khó được, khó được có vị cao thủ như thế xem trọng ta, được rồi, ta sẽ hết sức cùng đùa với ngươi." Hắn cũng không chút nào yếu thế.Thật ra Lý Cường cũng rất chờ mong cùng cao thủ tỷ thí, từ khi có được Chiến Hồn Đao, tin tưởng của hắn càng ngày càng tăng, nhất là dựa vào Chiến Hồn Đao thu lấy Thiên Thần Chi Nộ, loại tin tưởng này càng thêm bành trướng, cùng Tán tiên đánh nhau hắn cũng không hề kiêng kỵ.Cảnh Phong mặc dù biết Lý Cường lợi hại, vẫn còn chút lo lắng: " Tiểu phong tử đánh nhau với Tán tiên..ai, không biết có được không."Mị nhi liếc mắt nhìn hắn một cái, dịu dàng nói: " Ca ca không sợ gì Tán tiên đâu, ngay cả La Thiên Thượng Tiên ca ca cũng dám đánh, phong tử đại ca, ngươi đừng có lo lắng." Tiểu cô nương đối với ca ca cho tới bây giờ đều tin tưởng mười phần, nàng không bao giờ tin Lý Cường sẽ thất bại.Linh Bách Tuệ nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của Mị nhi, cười nói: " Đối thủ là Tán tiên, ca ca của muội cho dù lực lượng có cường thịnh cũng phải cẩn thận một chút, Tán tiên và người tu chân hoàn toàn bất đồng đó."Mị nhi lắc đầu nói: " Các ngươi không biết đâu, hừ, ca ca sẽ không cần sợ hắn."Thiên Xích Âu và Triệu Hào bọn họ cũng nhìn chăm chú, Nạp Thiện cười khổ nói: " Mẹ kiếp, không ngờ lại cất giấu một Tán tiên ở bên trong, bọn người kia đúng là cố ý mà." Đang nói, trong sân tranh đấu hai người kia đã bắt đầu động thủ.Trên người Ngân Bố Di mặc chính là tiên giáp màu vàng rất hiếm thấy, một tầng sương khói nhàn nhạt vây quanh nhẹ nhàng bên thân hắn, Lý Cường biết đó là tiên giáp có thổ tính, phi thường hiếm thấy. Tiên kiếm của Ngân Bố Di cũng rất kỳ quái, một vầng quang hoa màu vàng đất ở bên hông cấp tốc chuyển động, hắn nói: " Mời ngươi trước." Làm Tán tiên, hắn tự nhận là cao thủ tiền bối, cho nên không có ý tứ ra tay trước.Lý Cường hoán xuất Diệt Thiên thần giáp, nhịn không được hì hì cười, nghĩ thầm: " Nếu không dọa cho ngươi nhảy, thì sẽ uổng phí Chiến Hồn Đao của ta." Hắn nói: " Tốt, ngươi cẩn thận đó." Hai tay co rụt vào lòng, cánh tay phải đột nhiên vung lên, quát to: " Tiếp ta một đao! Trảm!" Hắn toàn lực ứng phó không dùng chút kỹ xảo nào bổ ra một đao.Lý Cường muốn thử xem uy lực của thần khí, cho nên không chút do dự huy ra Chiến Hồn Đao, hắn cảm thấy dù sao Ngân Bố Di cũng là Tán tiên, hẳn là có thể tiếp được một đao này. Nhưng sau khi hắn toàn lực xuất ra Chiến Hồn Đao, lập tức cảm thấy không hay, một đạo kim quang ba động làm cho hắn có một loại cảm giác rét lạnh. Trong lòng hắn thập phần nghi hoặc: chuyện gì đang xảy ra? Truyện được tại Theo tiếng hét lớn của Lý Cường, Chiến Hồn Đao đột nhiên hiện hình, một đao ảnh thật lớn nương theo tiếng long long chấn rung, phảng phất như sấm sét phía chân trời đang ầm ầm nổ vang. Chiến Hồn Đao cấp tốc khuếch trương ra, áp lực thật lớn làm cho Ngân Bố Di bị chấn nhiếp đến không cách nào nhúc nhích.Ngân Bố Di sợ đến hồn phi phách tán, không nghĩ tới một đao của Lý Cường lại kinh khủng biến thái như thế. Hắn miễn cưỡng xuất ra một kiện tiên khí bảo vệ tính mạng – Thiển Hoàng Đinh Bảo, bao vây thân hình lại, đồng thời đem hết toàn lực đưa tiên kiếm của mình bay lên nghênh đón.Chính bản thân Lý Cường cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, Chiến Hồn Đao cơ hồ hút hết thần dịch lực của hắn ra. Đao ảnh còn đang cấp tốc mở rộng, đầu tiên bị ảnh hưởng không phải là Ngân Bố Di, mà chính là cấm chế của sân tranh đấu.Một tiếng nổ vang kịch liệt, Khiên Xế cấm chế nội tầng bị Chiến Hồn Đao dễ dàng phá mở, cả đấu trường đều cũng rung động dữ dội.Bởi vì Chiến Hồn Đao tỏa ở Ngân Bố Di, khiến cho hắn căn bản không cách nào hành động, bầu trời đấu trường từng đạo mũi nhọn màu vàng đang chậm rãi bức xuống phía dưới, tràng diện có vẻ phi thường quái dị. Tất cả người tu chân đang vây xem cũng nhìn thấy đến trợn mắt há hốc mồm, bọn họ thật sự không rõ đây tột cùng là pháp thuật gì.Trong lòng Ngân Bố Di hối hận không kịp, hắn trơ mắt nhìn đao ảnh chậm rãi tới gần, nhưng không cách nào na di, không cách nào hoàn thủ, cả người như bị một tòa núi lớn vô hình gắt gao áp xuống. Hắn tuyệt đối không có nghĩ đến, đối thủ dùng cây đao kia lại chính là thần khí, hắn tuyệt vọng rống to lên.Lý Cường cũng đang kêu khổ không ngừng, hắn đã liều mạng giảm chậm đao thế. Bây giờ hắn mới biết được, Ngân Bố Di căn bản không cách nào chống lại thần khí. Hắn cũng không hề muốn giết chết Ngân Bố Di, nhưng tình thế trước mắt đã không còn do hắn khống chế nữa.Tốc độ hạ xuống của Chiến Hồn Đao mặc dù thong thả, nhưng đã phá rớt nội tầng cấm chế, ngay sau đó ngoại tầng cấm chế cũng đã ầm ầm tán đi, người tu chân vây xem ở bên ngoài cuống quýt tứ tán bỏ chạy, áp lực cực lớn giống như đem cả sân đấu đặt trong cối xay giảo động, từng đạo ánh sáng màu vàng chiếu sáng rực cả bầu trời.Lý Cường không tự chủ được đem Chiến Hồn Đao thúc dục tới cực hạn, hắn hét lớn: " Ngươi con mẹ nó mau tránh ra đi a!"Ngân Bố Di kiệt lực đem hết toàn lực ra chống đỡ, hắn bị áp lực của Chiến Hồn Đao chấn nhiếp khó chịu cực kỳ, hắn thậm chí muốn mở miệng cầu xin tha thứ nhưng căn bản không cách nào mở miệng nói chuyện, cũng không cách di động. Ngay lúc hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng, ba đạo kim quang hiện lên, Kiền Thiện Dong, Đại Nam Phong Ngự và Thiên Thực lão tiên tới rồi.Đại Nam Phong Ngự động thủ trước tiên, nàng phao xuất thải hoàn trên cổ tay, thải hoàn lập tức hóa thành vô số đạo dãy sáng, cấp tốc hướng lên cự ảnh bên trên của Chiến Hồn Đao. Chỉ thoáng tiếp xúc, Đại Nam Phong Ngự đã kinh ngạc kêu to lên: " Kiền đại ca mau ra tay! Đây là thần khí!"Kiền Thiện Dong cũng choáng váng, nói giỡn sao, uy lực của thần khí không dễ dàng đùa giỡn, nhất là thần khí lại có người thao khống càng vô cùng đáng sợ. Hắn quát to: " Bách Trạch Việt!" Một đạo tinh mang cao chừng nửa người cấp tốc nghênh hướng Chiến Hồn Đao.Lý Cường bị dọa đến hoảng sợ, hai tiên nhân và một Tán tiên đồng thời ra tay, cho dù hắn có Chiến Hồn Đao cũng không chịu được. Hắn nhân cơ hội bay ngược về phía sau, kình lực vô cùng của Chiến Hồn Đao bị Đại Nam Phong Ngự và Kiền Thiện Dong dẫn phát đi ra.Tất cả người tu chân đang né ra cũng đều sợ hãi, quang hoàn bảy màu phía sau nổ lên giáp tạp thêm tiếng chấn vang kinh thiên động địa với lực đánh sâu hoành đảo qua sân, mọi người đều đồng loạt phóng xuất ra vô số pháp bảo phi kiếm, chống đỡ kình khí đang vọt tới. Liên tục ba âm thanh điếc tai nhức óc nổ mạnh vang lên, phảng phất như cả thiên địa cũng đều vặn vẹo, tất cả người tu chân nơi đó đều cũng cảm thấy cả người kiệt lực, người có công lực thấp kém thậm chí còn bị nội thương không nhẹ.May là sinh tử đấu trường được lập trong hạp cốc bên cạnh Bất Dạ Thành, lực đánh sâu thật lớn nọ mới không làm ảnh hưởng đến Bất Dạ Thành, cho dù như vậy, cả đấu trường so tài cũng bị uy lực của Chiến Hồn Đao tạp xuất ra một cái hố to thật lớn vô cùng.Lý Cường chỉ ngây ngốc treo lơ lửng giữa không trung, hắn như thế nào cũng không có nghĩ đến uy lực của Chiến Hồn Đao lại biến thái như vậy, vật này tuyệt đối không thích hợp sử dụng ở mặt ngoài tinh cầu, hắn cảm giác nếu công lực của mình cao hơn, thì tất cả chung quanh chắc chắn cũng không có khả năng lưu lại. Nếu không có Đại Nam Phong Ngự và Kiền Thiện Dong đồng thời ra tay, hắn căn bản không có cách nào thu hồi Chiến Hồn Đao.Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự lại càng kinh ngạc, nghĩ không ra mới chia tay với Lý Cường không bao lâu, tiểu tử kia lại có thể có được một kiện thần khí.Ngân Bố Di cúi đầu ủ rũ ngây ngốc, cả người cũng đều choáng váng, một hồi lâu hắn mới bay đến trước mặt Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự nói: " Ngân Bố Di tạ ơn Đại Nam tiên tử ra tay cứu giúp, vị này là...?"Thiên Thực lão tiên mặc dù không có ra tay, nhưng trong lòng hắn càng thêm cảm thấy tuyệt vọng, tựu dựa vào một kích vừa rồi của Lý Cường, hắn hoàn toàn không có tự tin có thể chống đỡ được, vậy thì làm sao hướng tới hắn đòi lại Trấn Thái Ý Nguyên?Đại Nam Phong Ngự lúc còn ở Thiên Đình Tinh đã từng gặp qua Ngân Bố Di, nàng cười nói: " Di, sao ngươi lại đánh nhau với hắn? Lá gan thật là lớn a, ngươi không biết tiểu tử kia rất cổ quái hay sao? Hì hì, vị này là La Thiên Thượng Tiên Kiền Thiện Dong, vị này là tiên nhân Thiên Thực. Bổn tiên tử thật rất tò mò, các ngươi tại sao lại đánh nhau?"Lý Cường giật mình: " Thiên Thực? Không phải chính là Câu Lam Tinh Tịch Mịch lão tiên Thiên Thực đó chứ?"Hắn quyết định giả bộ hồ đồ, vì vậy cười nói: " Lão Kiền, tiên tử, chúng ta lại gặp nhau, ai, ta và lão Ngân tỷ thí, các ngươi chen tay vào làm gì a, có đúng là thấy ta dễ ăn hiếp..."Kiền Thiện Dong cười mắng: " Chưa từng thấy ngươi đứng đắn nghiêm chỉnh qua bao giờ! Ai, ngươi trở về sao không tới tìm ta? Như thế nào, xem thường ta a."Ngân Bố Di bay trở lại, Thiên Xích Âu mang theo Triệu Hào và Mị nhi mấy người cũng đã bay trở lại, vừa lúc nghe được Lý Cường đang đĩnh đạc nói chuyện với tiên nhân.Mị nhi khẩn trương bay đến bên cạnh Lý Cường: " Ca ca, huynh không sao chứ?"Lý Cường cười hì hì nói: " Không có việc gì, có La Thiên Thượng Tiên ở đây, có chuyện gì chứ?"Kiền Thiện Dong đối với Lý Cường cũng thật bất đắc dĩ, tiểu tử này ngạc nhiên cổ quái rất nhiều, quả thật không có biện pháp làm gì với hắn. Hắn hỏi: " Xích Minh ma tôn chạy đi đâu rồi? Ngươi không phải vẫn xem chừng hắn hay sao?"Đại Nam Phong Ngự cũng rất kỳ quái: " Di, tiểu tử kia, ngươi không phải thả Xích Minh ma tôn ra rồi chứ, người này nếu làm loạn, thì ngươi sẽ thảm lắm đó."Lý Cường cố tình nói giỡn, hắn ra vẻ không quan tâm nói: " Nếu thảm thì cũng là Cô Tinh lão đại thảm thôi, ai biểu hắn ép buộc đem Xích Minh cho ta canh giữ, ta quản không được hắn thì không thể làm gì khác hơn là đành thả hắn thôi. Đừng hỏi ta, ta cái gì cũng không biết, muốn hỏi tội cũng là Thanh Đế lão nhân gia tìm hắn hỏi, sẽ không tìm tiểu bối hạ giới như ta đâu a." Hắn trơn tru nói hưu nói vượn, Kiền Thiện Dong nghe được thì mặt mũi đã trắng bệch.Thiên Thực lão tiên đã hoàn toàn phát mộng, hắn kinh ngạc phát hiện Lý Cường không phải nhờ vào vận khí mới có thể phá giải được Huyễn Tật tiên trận của hắn, hắn có thực lực như vậy, hơn nữa nhìn vào biểu hiện của hắn vừa rồi, tu vi của hắn tựa hồ không kém hơn mình, mà hắn lại không phải là tiên nhân, càng không phải là người tu chân.Suy nghĩ một hồi, trong lòng Thiên Thực không khỏi nghi hoặc: " Chẳng lẽ tiểu tử này là đang tu thần?" Hắn vừa muốn hỏi, lại không biết nên hỏi như thế nào, không hỏi thì lại không chút cam lòng.Lý Cường nói: " Lão Kiền, thật ngại quá, đã hủy mất đấu trường so tài này của ngươi, hà hà, hoàn hảo không có ảnh hưởng đến Bất Dạ Thành của ngươi, nếu không tội thật là lớn."Kiền Thiện Dong hừ một tiếng, không nói gì, chỉ cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì.Thiên Thực lão tiên rốt cuộc không nhẫn nại được, hắn hỏi: " Ngươi chính là người ở Câu Lam Tinh?"Con mắt Lý Cường xoay chuyển: " Người nào?"Đại Nam Phong Ngự nhịn không được lạc lạc nở nụ cười, Lý Cường tiếp lời tiếp rất nhanh, làm cho người ta có cảm giác vấn đề của Thiên Thực trở nên không có đạo lý.Thiên Thực sửng sốt một chút, lại hỏi: " Là ngươi phá hủy Huyễn Tật tiên trận của ta?"Lý Cường hỏi lại: " Của ngươi? Huyễn Tật tiên trận của ngươi làm sao lại bị người khác thao khống?"Trong lòng Thiên Thực lão tiên thập phần căm tức, nhưng lại không phát tác được, nếu thực lực của hắn tuyệt đối vượt qua Lý Cường, hắn đâu thèm nói lý với Lý Cường nữa, nhưng bây giờ lại không giống, vừa rồi thanh Chiến Hồn Đao của Lý Cường triển hiện ra thực lực tương đương với Thiên Thực hắn, cho nên hắn không thể vô kiêng kỵ mà bức hỏi.Thiên Thực cảm thấy rất uất ức, hắn nghiến răng nói: " Đó là một tên thuộc hạ của ta gây loạn, ta đã trừng phạt hắn, cho nên..."Lý Cường cũng hiểu được ý tứ của Thiên Thực lão tiên, hắn nói: " Nga, trừng phạt rồi? Làm sao trừng phạt?" Thật ra Thiên Thực là bị Lý Cường hù dọa, nếu hắn dứt khoát liều mạng đấu với Lý Cường, Lý Cường không nhất định đánh thắng được hắn, cho dù là Ngân Bố Di cũng sẽ không một chiêu mà thua, vừa rồi là hắn quá sơ suất, bị Chiến Hồn Đao tỏa trụ lại chỉ có thể dùng cứng đối cứng, không thua mới là lạ.Thiên Thực lấy ra một cái bình, nguyên anh của Bích Ngô Tử hoảng hốt bối rối xông ra, hắn vừa hiện ra liền thảm hào kêu lên: " Lão tiên tha mạng, lão tiên tha mạng a."Thiên Thực nói: " Ta đã trừng phạt hắn rồi, nếu ngươi cảm thấy không đủ, ta liền giao hắn cho ngươi xử trí, như thế nào?"Đến lúc này Bích Ngô Tử mới phát hiện ra Lý Cường, hắn sợ đến run lên bần bật.Lý Cường nói: " Ta cũng không phải muốn trừng phạt hắn, hắn là thuộc hạ của ngươi không phải của ta."Thiên Thực lão tiên thiếu chút nữa tức chết, hắn đột nhiên đưa tay nắm lấy Bích Ngô Tử, chợt nghe " ba" một thanh âm vang lên, nguyên anh của Bích Ngô Tử đã bị hắn bóp nát bấy, một lũ tàn hồn chui vào dưới đất. Hắn hận hận nói: " Như vậy được rồi chứ."Lần này ngay cả Kiền Thiện Dong cũng cảm thấy kỳ quái, cách làm của Thiên Thực hoàn toàn thay đổi như một người khác, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người này hạ thấp giọng cầu người.Lý Cường không chút phản ứng chỉ nói: " Lão tiên, ngươi có chuyện gì thì nói đi."Thiên Thực lão tiên không nói một lời chỉ nhìn Lý Cường, hắn cảm thấy thật khó mở miệng.Người chung quanh đều cảm nhận được một loại áp lực không nói nên lời.Thiên Thực lão tiên trầm mặc chốc lát, rốt cuộc nói: " Trấn Thái Ý Nguyên và quyển linh huyền nọ...trả lại cho ta, còn những thứ khác không cần nữa."Lý Cường nhịn không được cười nói: " Nga, ngươi là đến tìm vật bị mất, ân, linh huyền có thể trả cho ngươi, nhưng Trấn Thái Ý Nguyên ta đã tặng đi rồi." Chứng kiến tiên nhân cũng không dám giương nanh múa vuốt với mình, Lý Cường cảm thấy thật sự là quá sung sướng, hắn nhịn không được đã muốn cười to.Sắc mặt Thiên Thực lão tiên đại biến, hắn vội hỏi: " Ngươi...ngươi tặng cho ai...ngươi..." Hắn đã không còn nhẫn nại được nữa.Lý Cường cười hì hì nói: " Ta đã cấp cho nó rồi." Hắn dùng ngón tay chỉ tiểu Bạch. Tiểu Bạch đang ở trên không trung bay thành vòng tròn, lông mềm màu bạc thật dài đang theo gió phiêu lãng, một bộ dáng nhàn nhã tự tại.Thiên Thực lão tiên khó thể tin nhìn lên, hắn ấp úng nói: " Đây..đây không phải là con quái thú vô dụng nhất trong Trấn Thái Ý Nguyên hay sao? Ngươi..ngươi cấp cho nó..."Đại Nam Phong Ngự cười nói: " Thiên Thực, ngươi đã nhìn lầm mất rồi, đó chính là Thiên Sư thần thú."Thiên Thực đột nhiên tỉnh ngộ, hắn hét lớn: " Tức chết ta rồi!" Hắn từng vô số lần thí nghiệm và tu luyện Trấn Thái Ý Nguyên, nhưng không có lần nào thành công. Bây giờ hắn mới biết được, lần đầu tiên thí nghiệm hắn đã tìm được mấu chốt, nhưng đã bị hắn hoàn toàn xem thường, lúc Thiên Sư thần thú đi ra, hắn cho rằng nó là một con vật vô dụng, liền không chút do dự thu hồi Trấn Thái Ý Nguyên, ai biết tiểu Bạch này mới chính là mấu chốt của Trấn Thái Ý Nguyên.Lý Cường cười nói: " Trấn Thái Ý Nguyên bây giờ bị tiểu Bạch thu đi, ngươi nếu muốn lấy lại, thì ta không phản đối, nhưng tiểu Bạch sợ rằng sẽ không đáp ứng đâu, dựa vào vô số thần thú linh thú trong Trấn Thái Ý Nguyên, a a, ngươi đánh không lại nó đó."Kiền Thiện Dong cũng nói: " Ta cũng đã nếm đau khổ từ nó, mặc dù đều là nguyên thần của thần thú linh thú, nhưng thực lực không phải chuyện đùa..."Đại Nam Phong Ngự còn muốn kéo Thiên Thực lão tiên, nàng cười nói: " Thiên Sư thần thú là thần thú vua, nó có linh tính, sợ rằng nó sẽ không nhận ngươi, trừ phi là...hì hì, ngươi tự mình nghĩ đi."Trong lòng Lý Cường không khỏi thầm mắng, hắn biết Đại Nam Phong Ngự đang cảnh tỉnh Thiên Thực lão tiên.Cũng quả nhiên Thiên Thực lão tiên hiểu được, mấu chốt là ở trên người Lý Cường, chỉ cần hắn đồng ý để cho tiểu Bạch nhận mình, thì mình sẽ có cơ hội lấy lại Trấn Thái Ý Nguyên.Đến lúc này, vô số Thánh Thành cao thủ chạy lại, bọn họ khuyên trở những người tu chân chung quanh quay trở về thành, trong đó có một người tu chân bay đến trước mặt Kiền Thiện Dong cung kính hành lễ nói: " Thánh chủ, đệ tử đến chậm, xin thánh chủ trách phạt."Kiền Thiện Dong khoát tay nói: " Đây không phải là ngươi có khả năng khống chế được, ngươi mang theo đệ tử đi về Thiên Duyên Thành, thông tri các môn phái, chuyện phát sinh tại sinh tử đấu trường, không cho ai loạn truyền."Người nọ cung kính trả lời: " Đệ tử tuân mệnh."Lý Cường than thở: " Hay a, thánh chủ, lão Kiền, ngươi thật sự là lợi hại a."Đại Nam Phong Ngự cười khanh khách: " Tiểu tử kia, ngươi đừng kỳ quái, Kiền đại ca ở chỗ này chỉ một lời nặng hơn chín đỉnh, nhưng vì hắn không thèm ra mặt thôi."Thiên Thực lão tiên là một người cổ quái, hắn vẫn là lần đầu tiên xấu hổ như vậy, hắn không biết làm sao cầu người, cũng sẽ không cầu người, nhưng hắn có cách làm của chính mình, hắn không nói nữa, chỉ lẳng lặng đứng thẳng. Trong lòng Lý Cường buồn bực, thái độ của lão tiên rất kỳ quái, dĩ nhiên lại không hề nhắc đến chuyện của Trấn Thái Ý Nguyên, hắn cũng đành mừng rỡ giả bộ hồ đồ luôn.Lý Cường hỏi: " Lão Ngân, Bách Hoàng lão nhân độ kiếp rồi sao?"Ngân Bố Di bị Chiến Hồn Đao của Lý Cường hoàn toàn đánh bại, hắn biết mình không phải là đối thủ, thấy Lý Cường và La Thiên Thượng Tiên còn có cả hai tiên nhân vừa nói vừa cười, hắn biết mình không chọc nổi Lý Cường. Hắn cười khổ nói: " Bách Hoàng lão đệ đã sớm mất tích rồi, bây giờ Tiềm Kiệt Tinh do Tử Tiên Vương và Tư Đồ Ung làm chủ."Kiền Thiện Dong như đang nhớ tới cái gì, hắn chen lời hỏi: " Ngươi là Tiêu Giác Thiên Ngân Bố Di?"Ngân Bố Di không dám coi rẻ La Thiên Thượng Tiên, hắn vội nói: " Phải, ta là Tiêu Giác Thiên Ngân Bố Di."Kiền Thiện Dong nói: " Ngươi đến Phong Duyên Tinh ta sẽ không ngăn cản ngươi, nhưng không cho ngươi ra tay với người tu chân, thuộc hạ của ngươi nếu là người tu chân thì có thể, hiểu chưa?" Ngữ khí của hắn rất bình thản, giống như đang phân phó cho con mình, nói nghe hay ngươi cũng phải nghe, nghe không hay ngươi cũng phải nghe, hoàn toàn không cho ngươi cơ hội kháng nghị.Tại thế giới này, Tán tiên cơ hồ là vô địch, người tu chân nếu đấu với Tán tiên, tuyệt đối là chuyện không chút công bình, nếu Ngân Bố Di đi tới Phong Duyên Tinh, làm người đứng sau lưng Thánh Thành, Kiền Thiện Dong không thể không quản. Ngân Bố Di còn không đủ trình độ cãi nhau với Kiền Thiện Dong, hắn rất nghe lời đáp: " Dạ, Ngân Bố Di hiểu được rồi."Kiền Thiện Dong xoa xoa tay, cười nói: " Tốt lắm, cũng không còn chuyện gì nữa, chúng ta trở về đi."Thiên Thực lão tiên hiện ra gương mặt khổ sở, bây giờ lại càng có vẻ khổ hơn, hắn nói: " Các ngươi đi thôi, ta còn có chút việc, không đi Thánh Thành nữa."Đại Nam Phong Ngự cười hì hì nói: " Lão tiên, ngươi còn muốn đánh với tiểu tử kia?"Thiên Thực lắc đầu: " Đánh cái gì mà đánh, còn có cái gì để đánh? Hắn đã nói, Trấn Thái Ý Nguyên đã cho Thiên Sư thần thú, đánh với hắn có tác dụng gì."Kiền Thiện Dong nhịn không được nói: " Vậy ngươi ở lại chỗ này làm gì? Xem phong cảnh a."Lý Cường đột nhiên hiểu được, hắn gãi gãi đầu, cười nói: " Lão tiên, ngươi đi theo ta cũng không hữu dụng, tiểu Bạch nếu chịu nhận ngươi, ta không có ý kiến gì..."Tiểu Bạch " sưu" một tiếng thoán tiến vào trong lòng ngực hắn, bất mãn nhìn hắn kêu lên uông uông hai tiếng.Lý Cường nhịn không được cười nói: " A a, tiểu tử, ta không có bắt ngươi nhận hắn a, ta là nói nếu ngươi muốn nhận..."Tiểu Bạch xoay đầu nhìn Thiên Thực lão tiên kêu lên uông uông hai tiếng, lần này làm những người có mặt nhịn không được đều nở nụ cười.Thiên Thực lão tiên nói: " Di, thần thú cũng biết khi dễ người a."Kiền Thiện Dong nói: " Lão tiên, ngươi mau thay trang phục đi, bộ dáng này quá dọa người."Thiên Thực lão tiên muốn nổi điên, thật uất ức đến muốn nổi điên thật sự. Nhưng hắn cúi đầu ủ rũ nói: " Được, là địa bàn của ngươi mà." Nói xong nhích người, huyễn hóa thành bộ dáng của người tu chân: " Như vậy được rồi chứ, có việc ngươi bảo đệ tử đến cho ta biết."Lý Cường vỗ vỗ tay gọi huynh đệ của mình tập hợp, hắn cười nói: " Lão Kiền, Bất Dạ Thành sau này không còn sinh tử đấu nữa, ngươi hẳn là cảm tạ ta đi, ha ha, các huynh đệ, về nhà thôi." Hắn ôm tiểu Bạch, Linh Bách Tuệ và Mị nhi bay theo bên trái, bên phải là mấy người Triệu Hào, Thiên Xích Âu và lão phong tử phía trước, một đám người hạo hạo đãng đãng bay về hướng Bất Dạ Thành. Ở phía sau hắn không nhanh không chậm có Thiên Thực lão tiên đi theo sát, người này đã nghĩ ra quái chiêu duy nhất chính là đi theo Lý Cường, hắn nghĩ nếu Lệ Cấm Thiên Quân tìm tới, tự mình cũng có điều giao phó.Ngân Bố Di cũng chỉ nghĩ muốn hiểu rõ về Mị nhi, nhưng không nghĩ đến làm ra phiền toái lớn như vậy, trong lòng hắn cũng rất không tự nhiên, nhưng thực lực của mình không có cách nào tranh với người khác, khẩu khí thế nào cũng đành phải nhẫn mà thôi. Hắn mang theo đệ tử vừa muốn rời đi, thì Kiền Thiện Dong đột nhiên lại xuất hiện trước mặt hắn.Trong lòng Ngân Bố Di rét lạnh, hắn đề phòng nói: " Tiền bối..."Kiền Thiện Dong cười nói: " Ngân Bố Di, có rảnh hứng thú đến Thánh Thành làm khách hay không?" Ngữ khí của hắn nhiệt tình cực kỳ, làm cho Ngân Bố Di có chút cảm giác được yêu mà sợ. Hắn nói: " Ta, này..."Kiền Thiện Dong nói: " Thánh Thành đối với cao thủ luôn rất hoan nghênh, ngươi có thể tới không?"Ngân Bố Di có ngu ngốc cũng không dám cự tuyệt Kiền Thiện Dong, hắn luôn miệng nói: " Có thể đi đến Thánh Thành là vinh hạnh của ta." Trong lòng lại than thở mình thật xui xẻo, hắn biết bị Kiền Thiện Dong nắm trúng, sau này bản thân đừng mong được tiêu diêu tự tại nữa.Trở lại trú địa của Cổ Kiếm Viện, Lý Cường bọn họ chợt ngây ra, trên sân rộng toàn là người tu chân, đều là tu chân cao thủ các phái của Phong Duyên Tinh. Lý Cường nhịn không được hỏi: " Xích Âu, bọn họ là ngươi chiêu tập tới hay sao?"Thiên Xích Âu cũng cảm thấy kỳ lạ, hắn nói: " Không có a, ta..."Cảnh Phong cười nói: " Sợ rằng có liên quan đến trận đấu sinh tử của tiểu phong tử mà thôi, có lẽ là các phái đến bái hội đó."Đám người Lý Cường đi vào sân rộng, lập tức đã bị vây lại, Thiên Xích Âu và Triệu Hào lo bận rộn chào hỏi, những người tới đều là người tu chân của các môn phái tại Phong Duyên Tinh.Lý Cường cho tới bây giờ đều không hề sợ hãi trường hợp này, hắn đều lần lượt chào hỏi mọi người, tùy ý cười nói. Lão phong tử trong lòng hâm mộ không thôi, hắn có chút ghen ghét nói: " Người này đến nơi nào đều là sắc mặt thế này, mẹ kiếp, lão phong tử thấy nhiều người như vậy đầu cũng choáng váng, hắn làm sao lại hứng thú, thật sự là kỳ quái."Nạp Thiện cười a a nói: " Tính tình của lão đại ngươi còn không biết, trời sinh là thích kết giao bằng hữu, phong tử, ngươi không thể so sánh được đâu."Cảnh Phong cười nói: " Ai thèm so với hắn, lão phong tử chỉ là hâm mộ thôi, tại tu chân giới kết giao bằng hữu cũng có nhân quả thật rõ ràng a."Nạp Thiện cũng cùng mọi người bên cạnh chào hỏi, ở Phong Duyên Tinh lâu như vậy, hắn cũng có rất nhiều bằng hữu.Thiên Thực lão tiên buồn bực muốn chết, hắn đi theo phía sau Lý Cường, tựa như bảo tiêu, nhưng hắn lại không chịu được nghe những lời khách sáo từ những người đó, đối với hắn mà nói những người đó đều là nói nhảm, không có câu nào hữu dụng, hắn lại không thể phát tác, nhẫn nhịn vô cùng khổ cực, về phần Mị nhi cũng rất đồng tình với hắn.Mị nhi an ủi hắn: " Lão gia tử, có muốn Mị nhi cho người tìm một tĩnh thất cho ngài nghỉ ngơi không?" Thiên Thực cắn răng lắc đầu, hắn đã hạ quyết tâm đi theo Lý Cường.Có đệ tử nhỏ giọng báo cáo với Thiên Xích Âu, Trọng Huyền Phái đi tới mấy cao thủ, đang ở trong phòng đợi. Lý Cường xoay người qua hỏi: " Là ai tới?"Đệ tử kia nói: " Là Ngô Sân lão gia tử còn có thêm vài người khác."Thiên Xích Âu vội vàng nói: " Tiểu sư thúc, đi nhanh đi, nơi này có đệ tử tiếp chuyện rồi."Thân hình Lý Cường khẽ nhúc nhích, một đạo kim quang hiện lên, hắn thuấn di vào nhà, đi theo phía sau hắn chính là Thiên Thực cũng đã thuấn đi theo sát.Người tu chân chung quanh nhất thời nghị luận không thôi, trong truyền thuyết công lực của Lý Cường siêu phàm nhập thánh, nhìn bộ dáng của hắn đúng là sự thật, hắn dĩ nhiên có thể ở trong Bất Dạ Thành mà thuấn di.Ngô Sân nhìn thấy Lý Cường thì câu nói đầu tiên là: " Tiểu tử, Phó đại ca ngươi đã xảy ra chuyện."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...