Nơi này là tích giới
Giam giữ trọng phạm huyết tộc toàn thế giới, khu thẩm phán lạnh lẽo.
Cho tới nay, "Túc mục", "Lạnh băng", "Tuyệt đối phục tùng" là danh từ đặc biệt nơi này.
Chiếm địa,
Vô pháp đoán được.
Này đỉnh toà thẩm phán này đã trải qua thời gian gột rửa hơn một ngàn năm, hôm nay sắp xử tử một người tội đồ huyết tộc đặc thù.
Nàng sẽ nhận thẩm phán tối cao, sau đó bị bí mật mà đưa đi hành hình một hồi.
Cuối cùng sẽ ở pháp trường to lớn cổ xưa như gậy nhận nhóm phán quan huyết tộc công khai dùng hoả hình.
Vô luận địa vị cao thấp, đều có thể ở kia trên ghế cao quý kia, ngồi xuống xem xét nghi thức dùng hoả hình long trọng này.
Đây là hoàng gia ra lệnh cho phép.
Vì để cảnh cáo tất cả huyết tộc.
Đương nhiên, đây cũng là cái chết vũ nhục nhất đối với một huyết tù, ở một khắc bị tuyên án tử vong kia, còn phải bị bắt nhận lấy thành câu chuyện đề tào cho các huyết tộc khác làm mẫu.
Huống chi, đây là đối với một vị đã từng là quý tộc ở địa cao.
Càng là toàn bộ vinh quang cùng tôn nghiêm hoàn toàn hủy diệt.
Cuối cùng, một chút đều không dư thừa.
Trở thành trò cười vĩnh hằng, vĩnh viễn ở như đinh sỉ nhục trong miệng huyết tộc.
Năm đại gia tộc Mục phủ, đã từng nhất nguyện trung thành với hoàng gia, gia chủ Mục Phỉ bởi vì bao che dị chủng mà bị xử cực hình.
Mà lần thẩm phán tối cao chỉ là nghi thức, cuối cùng vẫn là từ hoàng gia trực tiếp xuống lệnh chọn cực hình.
Ở khu vực xử tội cổ xưa kia các giai cấp huyết tộc bắt đầu lục tục tiến vào, bọn họ toàn bộ mang lễ bào nghi thức màu đen, tỏ vẻ đối với hoàng gia trung thành như một.
Bọn họ nối tiếp xuống sắp đã đến pháp trường biểu diễn biểu hiện hứng thú cực hạn.
Bọn họ đã biết được, hoả hình kế tiếp xử quyết người nào, nhìn đại quý tộc đã từng cao cao đứng đầu trở thành công cụ hình phạt để làm gương, biểu hiện ai cũng sẽ hưng phấn như thế.
Thậm chí, đều đem trận hoả hình này ngụ ý thành trò chơi thú vị thôi.
Ngay lúc đến cả mấy huyết tộc tầng dưới chót bắt đầu cười nhạo, đột nhiên, một tiếng kịch liệt khí áp cường đại buông xuống chỗ này.
Buông xuống tại khu thẩm phán hình phạt lạnh lẽo tối tăm tinh phong huyết vũ*.
(*Tinh phong huyết vũ: mưa máu gió tanh, đẫm máu tanh.)
Tích giới bắc khu đã tổn hại trở thành sân tàn.
Từ trên cao nhìn xuống nói, cửa vào bắc khu nơi nơi đều là xác chết tàn cốt, mặt đường hoàn chỉnh rộng mở sớm bị máu tươi nhuộm dần thành loang lổ đỏ thẫm.
"Cảnh cáo —— kẻ xâm lấn không rõ ——"
"Cảnh cáo —— kẻ xâm lấn không rõ ——"
......!
Trên không Tích giới, bắt đầu phát ra tiếng cảnh báo không kích khiến người khủng hoảng.
Sóng âm thật lớn dẫn tới khắp khu vực Tích giới lâm vào trạng thái dị thường khẩn trương, những thành viên nhóm huyết tộc vốn là muốn tới xem một màn "biểu diễn" hình phạt ở bên trong Tích giới càng là lâm vào một mảnh khủng hoảng.
Bởi vì nửa tòa so với sắt thép còn muốn kiên cố hơn vách tường thành không phá vỡ nổi, giờ phút này bị đã bị một sức mạnh kinh sợ đến, như xếp gỗ yếu ớt giống nhau xuống dưới.
Mà nơi này không hề dự đoán được tai ách, làm huyết tộc trông coi tầng dưới chót không một vị may mắn thoát khỏi.
Nơi nơi là màu đỏ tươi bị đá đứt gãy đôn ép xuống.
Khắp nơi lan tràn.
Hiện trường mãnh liệt sụp xuống, tạo thành động tĩnh thật lớn cùng với cát bụi làm mê loạn hai mắt.
Mà sức mạnh không rõ ngọn nguồn kia, giờ phút này đang lẳng lặng mà đứng thẳng ở giữa hình phạt thật lớn đó, bức họa vẽ gạch đồ thêm đá số 12 cổ xưa ở cửa ban đầu thả thần thánh, giờ phút này, sớm đã ngã vào bên dưới mặt đất, cánh đồng ao hãm thật lớn tràn ra ra vô số đường khe uốn lượn.
Theo một trận gió cát thổi qua, bọn họ mới nhìn đến thế nhưng nới đó đứng một......!Dị chủng.
Quái vật khiến người sởn tóc gáy.
Tóc bạc của đối phương màu một nửa cũng đã bị máu tươi nhuộm dần thành màu đỏ thẫm.
Bên dưới quần áo bị hỏng, là làn da màu như thạch cao, ẩn hiện phù văn kim sắc lưu chuyển, cánh tay của nàng còn đang nhỏ máu, phải nói, toàn bộ thân thể nàng đều đang nhỏ máu.
Lẳng lặng mà đứng ở nơi đó, nàng như là vật chết, quanh thân mang theo một loại ác ý không tự nhiên.
Ngay sau đó, mọi người ở đây nín thở xuống, vô số từ đạn bạc từ tới như pháo hỏa đánh trúng quái vật đang ở trên mặt đất này.
Là cấp cao Tích giới hạ lệnh đề phòng cấp chín.
Những đạn bạc Tích giới đặc biệt nghiên cứu phát minh trình độ dày đặc, cho dù nữa tốc độ ẩn hiện mạnh mẽ đến đâu cũng không thể tránh né.
Dị chủng kia, nàng còn không có đứng vững, đã bị đạn bạc như mưa bắn trúng.
Trong không khí thậm chí có thể nghe được thân thể bị đục lỗ, thanh âm đánh nát xương cốt khủng bố.
Có thể nghĩ, đó là hậu quả những đạn bạc đó đánh trúng.
Thân thể sẽ trở thành các khối thịt thảm không nỡ nhìn.
Đạn bạc như vậy bắn ra buông cuống khoảng 40 giây, ai cũng không thể kiên trì thời gian tàn khốc 40 giây đơn phương diệt sát này.
Giả thiết 40 giây quét, thời gian bắn kết thúc, vách tường có trang bị, cùng với toàn bộ pháo che kín ở không trung đình chỉ hỏa công, chờ đợi bề trên ra thêm một bước mệnh lệnh.
Mưa xám còn đang rơi xuống, từng giọt tưới tan trận lửa chiến tàn bạo này.
Phảng phất là đang thương tiếc ai an giấc ngàn thu.
Ngập mùi thuốc pháo sặc mũi tràn ngập ở toàn bộ trên không Tích giới.
Mà quan chấp hành đứng ở chỗ cao nhíu mày cũng không phải bởi vì mùi thuốc pháo nồng đậm này, mà là ——
Vị chủng bị tàn phá như thế......!
Thế nhưng nàng không chết!
Theo một trận gió tanh thổi qua, mua đục đem bùn hôi quanh thân dị chủng trôi xuống mặt đất.
Lúc này mới làm cho bọn họ thấy rõ, bộ dáng bị đạn dược đục lỗ của đối phương.
Thân thể không có một chỗ là toàn vẹn, thậm chí đều có thể nhìn đến miệng lỗ đạn xuyên qua, lỗ bị pháo đạn đục qua chỉ lưu giữ nửa khuôn mặt đang tí tách...!
Nhỏ máu đỏ tươi.
Chính là, chính là tàn phá, tàn phá như vậy, nàng vẫn cứ kéo dài hơi tàn, không có chết đi!
Thậm chí nhìn qua, sẽ làm khán giả sinh ra sinh lý tính không khoẻ.
Chuyện này khiến nhóm người chỗ quan chấp hành ngưng trọng cắn chặt khớp hàm, bọn họ chuẩn bị lại khởi động lửa đạn, hoàn toàn đem nàng bắn thành bùn lầy.
Đem đối phương đưa vào chỗ chết.
Chẳng qua, trong lúc trước vài giây khi mệnh lệnh được hạ xuống, thịt cùng cơ bắp ban đầu rơi xuống trên mặt cùng với lỗ đục bên dưới da mặt của hàm dưới, lấy một loại tốc độ quái dị khôi phục, toàn bộ một lần nữa tụ hợp ở trên người quái vật bị đánh thành tàn phẩm.
Thẳng đến một tầng huyết nhục cuối cùng khép lại.
Tốc độ khôi phục quỷ dị như vậy không vượt quá một giây đồng hồ, mà đồng thời lúc khép lại cực điểm như vậy, đạn bạc trên người, trên mặt đất lây dính máu tươi của nàng lấy một loại sức dãn mạng nhện chậm rãi từ trên mặt đất hiện lên.
Giây tiếp theo, vô số viên bạc đạn tẩm máu tươi của nàng so với lúc trước lực uy hiếp càng mạnh mẽ hơn mà đục lỗ mỗi một chỗ vũ khí ám sát, năm cái vật bay xoay quanh ở không trung cũng bị đánh trúng thành đồ vật rác rưỡi, rơi xuống trong vòng thành trì.
Nàng hoàn toàn làm lơ những linh kiện rơi xuống ở quanh thân nàng, chỉ là hơi vươn tay, liền đem một khối đủ khả năng đem người đè dẹp lép đẩy hướng về một bên.
Mục tiêu của nàng thật rõ, bất luận cái gì ngăn cản nàng dù là chết hay sống, đều đến cho nàng nhượng bộ.
Nếu không muốn, liền quăng ngay lập tức.
Nàng nhanh chóng đi hướng chỗ cửa hào ám ngục số 12 xoay hướng thông qua, nơi đó cho dù toàn bộ bị hắc ám bao vây.
Nàng cũng có thể cảm nhận được, hơi thở suốt đời nàng đều không thể quên được.
Mục Phỉ.
Mục Phỉ của nàng.
"Khởi động phong toả cấp mười!! Đừng để dị chủng đáng chết kia tiếp cận nơi đó!"
Không biết là vị chấp hành quan nào hạ mệnh lệnh, trong khoảnh khắc, vô số huyết tù từ ám ngục chạy ra như là điên rồi bốn phương tám hướng bắt đầu vây theo chặn đường nàng.
Mà Vưu Nhiên nhìn cửa vốn đang rộng mở bị dụng cụ chuyên dùng mạnh mẽ đóng cửa lại.
Nàng trừng lớn đôi mắt, vô pháp ức chế nóng nảy trong lòng, nháy mắt đem huyết tù tiếp cận quanh thân nàng hóa thành bãi máu.
"Không.
Phải.
Chắn.
Đường.Ta"
Nàng khàn khàn gào rống, đôi mắt máu đen âm ngoan nhìn những tử tù đảo loạn nàng.
Trong khoảnh khắc, mưa đục tụ tập, mây đen bao phủ.
Tất cả hình ảnh vốn có phảng phất tiến vào yên lặng, nhưng một tử tù tiếp một tử tù tập kích nàng phảng phất là bị cảm nhiễm, toàn bộ bạo liệt thành máu cùng thịt, cứ như vậy lăn xuống tảng đá dưới tròng mắt chứng minh, này tất cả đều không phải hình ảnh yên lặng.
Mà thực hiển nhiên, phương pháp nhóm huyết tù áp chế như vậy không hề bởi vì có thể giết chết dị chủng này được ân xá hành vi phạm tội mà cảm thấy hưng phấn.
Bởi vì trở ngại đối phương đều đã chết, đều bị bị hoá thành bãi máu.
Còn có những tròng mắt chưa kịp tuyệt vọng.
Không có huyết tù nào dám bước lên trước một bước, trở ngại......!Quái vật kia.
Bởi vì như này đã không phải đi bao vây tiêu trừ, mà là đi chịu chết.
Rốt cuộc, không còn những huyết tù phát ra tanh tưởi tiếp cận nàng, Vưu Nhiên kề bên thở hổn hển, nàng híp mắt nhìn về phía cửa phong toả bị nàng mạnh mẽ đánh nát.
Nước mưa màu xám theo gương mặt nàng lăn xuống xuống dưới, máu trong vết thương cùng nước mắt trong mắt nàng, chậm rãi rơi xuống trên cầu thang tội ác này.
Nàng biết, phía sau nàng còn có vô số huyết tộc sắp trở ngại nàng cùng với đạn bạc khiến nàng đau đớn.
Nhưng nàng hiện tại không nghĩ để ý tới những cái đó.
Bởi vì nàng rốt cuộc cảm nhận được, hơi thở Mục Phỉ đại nhân.
Cho dù thực mỏng manh, nàng biết, quan tài kia đang bị vô số xiềng xích quấn quanh.
Là Mục Phỉ của nàng!
Vưu Nhiên như là người sắp chết chìm đột nhiên nhìn thấy rơm rạ cứu mạng, run rẩy mà đem vết thương loang lổ phía trên tay, sau đó mạnh mẽ đem toàn bộ cỏ khô dẫn cháy kéo ra hết, nàng điên cuồng, dùng hết toàn lực mà di chuyển khối quan tài này.
Vưu Nhiên căn bản không biết khối quan tài này có cơ quan tính chất đặc biệt, bị quan tài đột nhiên thả ra ngân châm đâm vào lòng bàn tay.
Đau đớn xuyên tim cũng không thể khiến nàng dừng lại nửa giây.
Mục Phỉ...đại nhân,
Mục Phỉ đại nhân
......!
Nàng giống tín đồ đã mê muội, trong lòng điên cuồng mà đọc tên họ người mình tín ngưỡng.
Thẳng đến nàng đem quan tài kia đẩy ra, thấy được người bên trong, mới đình chỉ mặc niệm.
Ánh mắt Vưu Nhiên đờ đẫn mà nhìn vẫn thân thể cứ vải có chất bạc đặc biệt bao vây lấy, nàng dùng sức đem những vải bạc đó kéo ra, thẳng đến thấy được, khuông mặt quá đỗi quen thuộc kia.
Mặt Mục Phỉ đại nhân, bị vải bạc bỏng cháy vây quanh tạo ra từng vệt đỏ thối rữa, cùng với toàn bộ thân hình này......!
Vưu Nhiên mở to hai tròng mắt, cúi đầu nhìn Mục Phỉ bị cưỡng chế yên giấc ngàn thu, nàng không biết nên chạm vào như thế nào mới không làm thân thể đối phương bị thương.
Trên mặt nàng run rẩy một chút, hàm dưới bắt đầu run rẩy mấp máy, nước mắt nóng bỏng một giọt một giọt mà theo mưa xám thương xót rơi xuống phía trên quan tài này.
"Mục Phỉ......!Đại nhân......"
Vưu Nhiên tới đón ngài về nhà.
Trong thanh âm của nàng lộ ra vô tận bi thương cùng phẫn nộ.
Còn có một loại cảm giác tuyệt vọng tới gần tận thế.
Nàng vươn đôi tay đem đại nhân bên trong bị thương tổn nghiêm trọng tỉ mỉ mà ôm ở trong lòng ngực.
Sau đó quay đầu, mắt đỏ tràn ngập nước mắt nhìn tất cả tàn khốc này, phía sau nàng là đao phủ máu lạnh sắp tập kích nàng cùng mưa đạn vô tình.
"Khuê Nhân, thay ta ăn bọn họ."
Vưu Nhiên hao hết tâm lực, nhắm lại hai mắt rơi lệ, đôi tay ôm chặt lấy Mục Phỉ trong lòng ngực.
Trong khoảnh khắc, hai cánh chim đảo câu màu đen hẹp dài bén nhọn từ sau sống lưng nàng sinh trưởng ra, cánh chim màu đen thật lớn liền hợp lại huyết nhục, mọc đầy 48 mắt kép màu xanh lá kích thước lớn nhỏ khác nhau.
( Tuân mệnh).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...