PHÍA SAU MỘT CÔ GÁI
Hua Hin, thành phố biển nhỏ nhắn và duyên dáng ở miền nam Thái Lan, không là vùng đất tuyệt mĩ nhất mà Hiểu Lâm từng in lên. Nhưng ở nơi ấy, cô đã gửi gắm rất nhiều mảnh tâm tình.
Hiểu Lâm theo học tại 1 trường quốc tế nắm thấp thoáng giữa những tàng lá xanh màu ngọc bích và bồng bềnh trong làn khí tinh khôi. Cách trường 20 phút xe buýt là khu học xá bên bờ biển. Cô sớm sớm được những tia nắng non lay động mí amắt kéo khỏi giấc ngủ, chiều chiều thả những bước chân vô định trên bờ cát dài mịn màng, đêm đêm đứng trên ban công lắng nghe biển ngân nga, ngắm nhìn muôn vạn sao lấp lánh.
Cuộc sống tĩnh lặng như đường chân trời. Khung cảnh miều mị như thơ. Những tâm hồn thanh tao tựa gió biển. Và hằng hà chuyện tình được dệt nên cùng trăng sao, gió và sóng – những sự vật hữu tình nhất thế gian. Bây giờ, mỗi khi tâm trí phiêu du trở lại khoảng thời gian thanh tú ấy, Hiểu Lâm vẫn hay tự hỏi : Nếu ngày ấy không được biển vỗ về sáng đêm, không được bước đi trên mặt đất lung linh vụn nắng, liệu cô có yêu anh
Hiểu Lâm luôn trân quý đặc biệt cái khí chất của Hua Hin. Nhưng lắm khi cô cảm thấy mình như 1 con yêu tinh phàm tục bị quẳng vào cõi thiền. Một tâm hồn ưa náo nhiệt bị nhét trong những ngày phẳng lặng và ngăn nắp. Thế nên cô đã vớ lấy Nick, như con cá sấu cô đơn trong đầm lầy vớ lấy khúc cây chơi đùa làm vui.
Cô chẳng biết mình đã quen biết Nick như thế nào. Trong 1 lớp học? Trên xe buýt? Trong quán càfe yêu thích của cô trên phố? Trong thư viện?... Ký ức về anh không có sự bắt đầu. Chỉ biết bất cứ khi nào cô nhớ về ngày xưa thì anh đã luôn ở đó, hiện diện bên cô trong đủ trò điên rồ. Chỉ biết trong cái tĩnh lặng của Hua Hin, cô và anh đã được sống những ngày hoang dã nhất, thú vị nhất.
♥ Bắt đầu thứ nhất
Có 1 lần, học xá tổ chức tiệc lớn. Qúa nữa đêm, ai cũng ngà ngà. Hiểu Lâm rời phòng tiệc, lâng lâng trong tổ hợp cảm xúc. Tay nắm chặt chay bia, cô đến ngồi bệt trên 1 bậc thang, hai chân duỗi thẳng, đá lên đá xuống trong không khí. Nick bỗng xuất hiện, nữa ngồi nửa quỳ trước mặt cô:
- Tại sao lại ra đây?
- Chán! Lên tầng thượng học xá với em đi.
- Okay. Anh về phòng lấy cho em cái khăn ấm.
Hiểu Lâm mỉm cười, hàng mi cong vẫy nhẹ vào không khí thay cho câu đồng ý. Nhưng mãi rất lâu sau Nick vẫn không quay lại. Với cơn hậm hực do bị xù hẹn gặm nhấm khắp lòng, cô quay lại bữa tiệc nốc thêm vài chai bia cho say hẳn, rồi liêu xiêu tìm đến phòng anh.
Cánh cửa phòng hé hờ, bên trong tối thui. Hiểu Lâm bước vào, thấy Nick đang nằm sấp trên giường, hai chân vẫn mang giày, tay nắm chặt 1 chiếc khăn quàng cổ màu nâu. Dáng nằm chứng tỏ anh say rất nặng, chỉ vừa lảo đảo bước trong phòng là đã vô thức quăng thân lên giường. Cô đến ngồi bệt xuống bên giường, ngắm anh say ngủ.
Trong ánh sáng yếu ớt hắt vào từ ánh đèn ngoài hành lang chung, ánh mắt Hiểu Lâm mâm mê những đường nét của 1 chàng thiếu niên . Cô khẽ miết nhẹ ngón tay trên gương mặt Nick, bắt đầu từ 2 hàng chân mày màu nâu nhạt và rất mịn. Đầu ngón tay cô di duyển dọc sống mũi cao, rồi qua gò má lốm đốm tàn nhang, rồi đến cái môi trên đỏ hồng, dâu dẩu.
Hiểu Lâm không gọi Nick dậy, cứ thế chiêm ngưỡng anh trong lúc nhập nhoạng. Tâm trạng cô phiêu diêu, có lúc tưởng như đã ngủ gục bên giường anh. Trước khi rời phòng, cô lấy son môi viết lên gương phòng tắm: “ Anh nợ em 1 cái áo, hãy trả cho em 1 vòng tay”.
Chất cồn sóng sánh quá nhiều trong thân thể cô đêm ấy cụt lủn. Sáng, cô dậy sớm, ra lang thangtren6 bờ biển, tận hưởng đất trời 1 ngày cuối đông nhiệt đới nắng trốn chui trốn nhủi. Khi cô đang chú tâm đến những bước chân bãi cát dài, thì Nick gọi điện “Cái ôm của anh cần được vận chuyển đến chỗ nào đây?”. Những ngày cuồng của cô và anh bắt đầu…
♥Bắt đầu thứ 2
Ký ức của Hiểu Lâm rất mập mờ. Chuyện xảy ra sau bữa tiệc đến trước? Hay cái ngày cô đánh bạo gửi cho Nick một mẩu giấy tỏ tình xảy đến trước? Một lần sau buổi học, cô đã dúi vào tay anh mẩu giấy lấp lửng những câu tình ý và hẹn anh lên tầng thượng học xá vào nửa đêm để trò chuyện.
Đêm giữa đông, gió biển tạt không thương tiếc mái tóc đen mịn ngang vai của cô thành 1 mớ bù xù. Thân người cô mảnh dẻ lả lơi trong buốt giá. Tay cô nắm chặt khẩu súng nước, môi phe phẩy nụ cười háo hức…Nếu Nick từ chối lời yêu, cô sẽ bắn nước cho anh ướt sũng. Vậy nhưng khi anh lắc đầu, cô chỉ biết nén nỗi thất vọng vào 1 nụ cười, mắt ngân ngấn nhìn anh đùa chơi cùng khẩu súng nước.
Lời yêu không nhận, nhưng sau đấy Nick chăm chỉ xuất hiện bên Hiểu Lâm nhiều thêm, như 1 đôi tình nhân. Cô tưởng như mới là ngày hôm qua…Cảm giác những hạt bụi quất chát chúa vào mặt , khi cô ngồi sau lưng anh, lao moto từ Hua Hin lên Bangkok – đoạn đường đầy gió, bụi và nguy hiểm. Cảm giác hồi hộp ních lòng khi anh nhấc bổng cô đặt vào xe đầy hàng siêu thị , rồi phóng với tốc độ kinh khủng qua các kệ hàng . Chiếc xe cứ xoay vòng tròn, lao đi, ngoặc sang hướng khác, còn hai tay cô bấu chặt thành xe, miệng cười ngoác to, hứng chí vô cùng. Cảm giác ngỡ ngàng pha chút ngượng nghịu khi cô đang thẩn thơ trên hàng lang tầng 1 xuống trước mặt cô, trên tay là 1 bông hoa dại làm quà. Rất nhiều và rất nhiều. Những ngày bên anh luôn tràn đầy bất ngờ. Lúc ấy các tế bào thần kinh của cô luôn hoạt động hết công năng, nghĩ ra đủ trò điên rồ để rủ anh cùng chơi.
Nhưng nước mắt Hiểu Lâm cũng chảy nhiều, âm thầm và cô độc, khi vô tình bắt gặp Nick đùa vui cùng những cô gái khác. Cô đâu có vị thế chính đáng để hờn ghen. Chưa bao giờ anh rõ ràng 1 lời yêu cô. Cô chỉ có thể chôn chân trong nắng, mong nước mắt bốc hơi. Cô chỉ có thể ôm eo anh thêm chặt trong chuến moto giữa đêm , cố tích góp thật nhiều dịu êm để tự dỗ dành mình vào những thời khắc cô đơn sau đó.
Có 1 lần khi đang lấy nước mắt rửa mặt trên tầng thượng học xá, không cầm được, Hiểu Lâm gọi cho Nick. Khi anh đến, cô đã vừa mếu máo, vừa máng rủa. Cô đã chán chường những trận buồng bã và khóc lóc, cô muốn được yêu thương. Và chỉ bằng 1 cái ôm thật chặt, thật ấm, anh phủi hết những xấu xí trong cô. Rồi từ đấy, anh không để 1 bóng hồng nào gần gũi bên mình. Những ngày cuồng củ cô và anh lại …bắt đầu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...