Phía Sau Một Cô Gái

MẸ ĐÃ TỪNG YÊU
Dresden giữa tháng 3 năm 1988.
Tôi ngồi trên bậc thềm trước toà nhà chính của trường đại học, hai tay ôm vòng lấy thân mình. Trời đã vào xuân mà vẫn quá lạnh! Không khí rét buốt làm tôi run rẩy, dù tôi đã nhét người vào hai lớp áo bông. Lạnh làm tôi tái nhợt xanh xao, hệt một kẻ đang ấp trong người khối bệnh. Nhưng chỉ ít phút nữa thôi, khi francis hết giờ học và đến bên tôi, tôi sẽ hồng hào trở lại.

Kia rồi! Mái tóc vàng óng xoăn xoăn của anh thấp thoáng trên hành lang toà nhà đối diện. Hừm …có chuyện gì đây? Sao mặt anh căng thẳng thế kia?
Dresden cuối tháng 5 năm 1988.
Mùa hè thổi phù phù cái nóng hầm hập đặc trưng khắp Dresden . Tôi lững thững rời phòng học lê bước trên con đường đá qua khuôn viên xanh um của trường. Cách tôi hơn trăm met, Francis đang ngồi chờ tôi trên ghế băng gô. Anh có chuyện muốn nói với tôi.

Tôi thở dài, cố níu bước chân mình chậm thêm. Tôi cũng có chuyện muốn cho anh biết nhưng lòng đang còn phân vân.
Tôi dừng lại quan sát anh. Bàn tay lớn ấp áp là “ máy sưởi” cho bàn tay tôi bé nhỏ trong hai mùa đông qua. Anh có mái tóc vàng bồng bềnh lãng tử và đôi mắt xanh thăm thẳm. Tôi bước đến bên anh. Anh ngước lên nhìn tôi. Ngay thời khắc ánh mắt bối rối của anh chạm vào mắt tôi, tôi ngã xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui