Phía Sau Mặt Nạ Của Một Con Quỷ

Cô được phân công chạy đợt 1 - chặn dài nhất. Chạy đợt 2 là Thanh và đợt 3 là Mạnh.
Cái tên thách thức cô cũng chạy đợt 1.
Trên khán đài có vài tiếng xì xào...
- Cô ta mỏng manh quá mà lại chạy chặn dài nhất.
- Cô ta chỉ được cái học giỏi thôi.
- Nhìn cô ta đưa kính cho thần tượng Võ Mạnh của tôi kìa, ttại sao không phải là tôi chứ.
- Cặp kính dày cộm của cô ta nói lên rằng cô ta sẽ thua nhanh chóng.

...
Nhiều lời bàn tán về Nhi. Có lẽ vì thân hình cô hơi nhỏ bé, mỏng manh, may mắn là cô có đeo kính áp tròng, nếu không chắc là không thấy đường để chạy.
Pằng... Tiếng súng bắt đầu vang lên kèm theo tiếng hò reo cỗ vũ nhưng chẳng lời nào giành cho cô. Nói vậy thôi chứ cô cũng chả cần.
Cô càn đích đầu tiên và bỏ xa các địch thủ của mình hàng chục mét. Tiếng hò reo giành cho cô càng nhiều thêm nhưng cô cũng chả cần quan tâm. Cô chạm vào người Thanh để cậu chạy rồi cô chạy lại phía Mạnh để lấy kính.
Thanh được lợi thế là cô và cả thể chất cũng rất tốt nên cậu lấy sức chạy còn nhanh hơn cả cô. Tiếp theo là Mạnh cũng vậy. Với đoạn đường ngắn đó thì có gì là trở ngại với họ đâu chứ.
- Học sinh trường MK là thánh à?

- Sao cái gì cũng nhất thế.
- Ngày càng giỏi hơn.
- Không thể nào nhìn bề ngoài mà đánh giá nữa.
Những khán giả và những vị phụ huynh ngày càng khâm phục 3 người hơn.
- Trường MK lại về nhất. Hãy cho họ một tràn vỗ tay thật lớn nào.
Tiếng vỗ tay như pháo hoa minh chứng cho sự chiến thắng của họ... Họ lại về nhất với thời gian quá nhanh. Môi cô nở ra một nụ cười khinh miệt danh cho kẻ thách thức mà lại thua cuộc... một nụ cười nửa miệng...
"Cướp ngôi ư, đừng bao giờ tự cao với cái danh đó..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận