Phía Sau Giảng Đường
- Em có thể gặp lại thầy vào lúc nào?
- Chiều nay tôi phải lên lớp rồi.
Tuấn trả lời thành thật chứ không hề có ý gì khác nhưng Kim Uyên thì khác. Cô nhếch đôi môi cong lên một chút trước câu trả lời trung thực của anh. Dường như cô tỏ ra mình là người cứng rắn và hiểu rõ mọi lời nói ẩn dụ của đàn ông. Cô thay đổi thái độ, cặp mắt trở nên "mềm ướt" hơn ban đầu:
- Em sẽ gặp lại thầy vào tối nay.
Dứt lời, cô nhanh chóng bỏ đi.
***
Càng nghĩ đến tương lai, Uyên càng cảm thấy bất lực (Ảnh minh họa)
Kim Uyên gõ rất nhẹ vào cánh cửa:
- Thầy Tuấn... thầy Tuấn...
Buông cây viết đỏ và lấy cuốn sách dày đè lên xấp bài dự thi của học sinh đang chấm dở. Anh mặc vội chiếc áo phông và bước về phía cửa.
- Sao em biết nhà tôi ở đây mà đến?
Kim Uyên chỉ mỉm cười và tiến vào nhà. Cô liếc nhìn mọi thứ xung quanh căn phòng và bàn làm việc đang thắp sáng đèn. Cô nói:
- Phòng ở của thầy rất gọn gàng và ngăn nắp.
Tuấn "ừ" một tiếng rồi đóng cửa lại.
- Em uống nước ngọt hay nước lọc?
Kim Uyên vẫn không nhìn anh. Cô ngồi vào bàn làm việc của anh và nhìn mọi thứ, chính xác là xấp bài thi anh đang chấm điểm dở. Cô nghĩ mình được một điểm hay hai điểm nhỉ? Cô cười thầm rồi hỏi bâng quơ:
- Thầy sống ở đây một mình à?
- Ừ, ba mẹ tôi ở gần đây nhưng tôi thích tự lập.
- Ừm. Chính xác là gia đình thầy rất có điều kiện.
- Cũng gần như vậy.
- Em cũng đã từng mơ mình sẽ được nhập hộ khẩu tại thành phố này...
Tuấn cười mỉm và mang ly nước lọc đến bên bàn làm việc mời cô uống nước. Kim Uyên nói lời cảm ơn rồi nhìn anh trong thoáng giây và kèm theo nụ cười nhạt nhẽo. Anh cảm thấy vô cùng bực bội:
- Này, Kim Uyên! Bỏ cái thái độ dửng dưng đó đi. Bộ em nhìn tôi giống một con cóc ghẻ đáng ghét lắm à?
Kim Uyên bật cười, nụ cười lúc này tròn trịa, tươi rói đầy mê hoặc. Tuấn nhìn cô, ánh mắt anh trở nên mơ màng...
- Thầy thấy em cũng đáng ghét lắm ạ? - Kim Uyên lém lỉnh hỏi thầy.
- Ừ.
Tuấn trả lời rồi ngồi xuống cạnh cô. Anh với tay lấy cây viết đỏ và tiếp tục công việc của mình. Kim Uyên vẫn lặng thinh ngắm nhìn anh. Cô thấy anh thật ngu ngốc. Nói chính xác là anh giả tạo vô cùng. Anh thừa biết là cô tới đây với mục đích gì rồi cơ mà. Cô hét lên:
- Thầy bị làm sao đấy?
Anh ngẩng đầu nhìn cô, đôi chân mày nhíu lại, nhẹ nhàng nói:
- Em bị làm sao vậy?
Cô đùng đùng trở lên giận dữ. Anh lại nhếch đôi môi đầy khiêu khích của mình. Cô trả lời cụt lủn:
- Chẳng làm sao cả.
Tuấn là thầy giáo mà. Anh thừa hiểu tâm lý và những gì cô đang nghĩ trong đầu. Anh chỉ muốn xem sự ngạo mạn và lạnh lùng của cô tới đâu mà thôi. Mặt khác, anh không muốn cô học trò này nghĩ rằng mình chủ động tấn công cô ta với ý định "đổi tình lấy điểm".
- À mà lúc trưa, em hỏi tôi muốn gì ở em phải không?
Kim Uyên nhìn anh. Nét mặt cô thay đổi hoàn toàn. Cô gật đầu trước câu hỏi đó. Cô đang mong một câu trả lời hết sức lịch sự, không ngôn từ nhạy cảm, không hành động suồng sã...
- Muốn em...
Anh dừng lại. Anh định nói tiếp rằng mình muốn cô đi học, muốn cô cố gắng, muốn cô đừng bỏ cuộc. Nhưng anh bỏ lửng câu nói, anh muốn chơi trò mèo vờn chuột với cô thêm một lúc nữa...
Trong khi đó, Tô Kim Uyên lại thở vội, những hơi thở gấp gáp khiến tim cô đập thình thịch. Cô biết ngay mà, anh ta là thầy giáo thì cũng như những gã đàn ông khác mà thôi. Cô hỏi trắng trợn:
- Em sẽ được gì sau điều thầy "muốn"?
"Trời ơi. Cái cô nhóc này. Có thật là cô ta chưa có bạn trai hoặc chưa từng biết yêu đương là gì không vậy?" - A nh nghĩ bụng rồi quay sang nhìn cô. Anh khom người một chút và ghé đầu mình sát về phía cô.
Kim Uyên ngắm nghiền mắt, đôi môi bặm chặt. Anh giữ lấy đôi vai run rẩy của cô. Hơi thở nóng hổi từ anh phả lên làn da mặt khiến cô càng mất bình tĩnh.
Một phút, hai phút vội trôi qua...
***
Liệu giữa thầy Tuấn và cô nữ sinh Kim Uyên có nảy sinh tình cảm với nhau hay không? Hãy đón đọc Phần 2 " Phía sau giảng đường "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...