Lúc này bức ảnh trên bàn làm việc của Cố Vấn Như đột nhiên bị đổ xuống, cô có một chút giật mình hét lên vì trong nhà chỉ có mình cô, lâu lâu đồ vật rơi xuống liền dọa cô sợ hết hồn. May mắn thay cô đã tắt sóng trực tuyến rồi, nếu không lại bị bảo diễn trò câu view.
Cô nhanh tay dựng lại khung ảnh, tiện thể rút ra mấy tờ khăn giấy lau vài cái lên mặt kính, hình ảnh trên khung là cảnh biển lúc còn đang học cao trung, nhưng không phải chỉ có đôi tình nhân nhỏ, mà còn có cả Lục Hi Hòa cùng đứng trong khung hình.
Cố Vấn Như đột nhiên nhớ tới cô bạn ấy, đã rất lâu rồi không liên lạc, không biết bây giờ sống có tốt không, đang làm gì ở đâu.
Lúc mới tách ra ở riêng cô từng hỏi Dạ Thiên Hoài "Nếu chúng ta kết hôn thì em nhờ cô ấy làm phụ dâu có được không?" Vì cơ bản cô không có bạn nào thân thiết để nhờ vả vấn đề hệ trọng cả. Cô thuộc típ người không hợp để mọi người làm thân.
Trước đây cô cũng hay nghe Dạ Thiên Hoài nhắc đến cô ấy, Cố Vấn Như cũng từng gặp qua anh trai cô bạn trong một buổi tiệc, lúc ấy cô bị Dạ Thiên Hoài kéo đến giới thiệu là bạn gái anh. Rồi hai người bọn họ uống rượu tâm sự chuyện thuở cởi truồng tắm mưa, cô nghe loáng thoáng thì cũng được biết cái xe đạp cà tàng bạn trai đèo mình đi học kia là của ai.
* * *
Quay lại với Dạ Thiên Hoài khi nãy nhận được điện thoại, anh đang gấp gáp mở cửa xe xoay vô lăng, muốn rời khỏi gara càng nhanh càng tốt nên anh đạp ga tăng tốc chạy ra ngoài đường lớn.
Dạ Thiên Hoài vốn là một kẻ ngạo mạn, anh ta chính là người có tiền đồ nhất trong đám sinh viên học cùng trường. Bản thân anh vẫn hay tham gia rồi đạt được các giải thưởng lớn của các cuộc thi. Vừa ra trường anh đã được Tencent mời về làm dưới trướng, anh ta luôn có mộng tưởng sẽ bay cao, rồi cao hơn nữa. Luôn cố gắng tích cực vui vẻ đưa ra muôn vàn những dự án rồi được cấp trên gật đầu đồng ý. Ngay lúc này anh đang làm đội phó dẫn dắt một đám thực tập sinh.
Đã quen được đám đàn em kính trọng, nịnh bợ nâng lên tận trời. Dạ Thiên Hoài đắc ý nghĩ mình giỏi giang thật có tiền đồ nhất, cho đến một năm trước một vị sếp được điều qua từ công ty mẹ, anh ta đến từ Hàn Quốc.
Trước đây một name anh còn có thẩm quyền đề nghị cả streamer nổi tiếng chơi thử cho những bản game thử nghiệm, sau khi sếp mới đến thì Dạ Thiên Hoài thật sự không thể động tay động chân việc mời người nổi tiếng theo ý mình nữa.
*Tập đoàn phát triển game có trụ sở chính được đặt tại thành phố Seongnam, Hàn Quốc thiết kế, phát triển và phát hành.
Sau đó, vào tháng 3 năm 2018, Tencent Games và PUBG Corp đã kết hợp để cho ra mắt chính thức PUBG Mobile Lightspeed and Quantum phiên bản quốc tế (gọi tắt là PUBG Mobile) với năm loại máy chủ là Bắc Mỹ, Nam Mỹ, Châu Âu, Châu Á và KR/JP (Hàn Quốc và Nhật Bản).
Tên anh ta là Diệp Cảnh Đình nhưng mọi người vẫn hay gọi anh là sếp Henry, người đàn ông này chỉ hơn Dạ Thiên Hoài bốn tuổi đã làm tới giám đốc điều hành của bộ phận.
Bản thân ảnh là con lai Trung và Hàn, hơn mười tuổi đã rời nước sang Hàn Quốc định cư sống cùng bố. Lớn lên rồi thì ngồi ở ghế trưởng phòng ở bộ phận thiết kế công ty mẹ, lần này được điều đến đây công tác, xem ra bộ dáng anh ta còn chẳng có điểm nào vui vẻ.
Diệp Cảnh Đình cao hơn 1m84, gương mặt sắc nét, vóc dáng cao to, thần trí nhanh nhẹn, là một người đàn ông chỉ cần mở lời tất cả mọi cô gái đều không thể từ chối. Đám nhân viên nữ trong công ty u mê anh ta như điếu đổ. Ra chươ𝑛g 𝑛ha𝑛h 𝑛hấ𝒕 𝒕ại _ 𝘛RuM𝘛 R𝑼𝗬𝚎𝗡﹒𝘝𝗡 _
Mỗi khi tới giờ nghỉ trưa toàn nghe những lời bàn tán, những câu chuyện ngôn tình yêu đương chốn công sở mà bản thân các cô ấy mới là nữ chính hư cấu.
Từ khi Henry đến mọi người không còn chú ý tới một Dạ Thiên Hoài bình thường nữa, những bản thiết kế nộp lên khi trước đều bị trả về với lý do "Không có gì hot."
Nhưng rõ ràng những bản thiết kế này là tâm huyết của Dạ Thiên Hoài, lúc trước cấp trên cũ luôn miệng khen ý tưởng mới mẻ rất hay, cũng đã được lên khâu chuẩn bị đưa vào dự án của sự kiện mới. Nhưng khi đưa tới tay Henry thì lại trở thành những tờ giấy nháp, không thích thì trả về.
Dạ Thiên Hoài không cam tâm với những lý do của Henry đưa ra nào là "Nào này không hợp, đi bắn nhau hay đi đánh quái vật mà mặc đồ như godzilla.."
Dạ Thiên Hoài lấy ra bản thiết kế mình tâm đắc nhất và vẫn luôn cân nhắc, định bụng sẽ đưa nó cho lãnh đạo xem vào dịp cuối năm để nhận khen thưởng. Nhưng bây giờ vì chút thể diện với thực tập sinh, lần này anh tự mình phát biểu trước các thành viên quan trọng trong bộ phận.
Phần diễn thuyết chuyên nghiệp cộng thêm làm ở công ty mấy năm cũng có chút tiếng tâm nên mọi người điều vỗ tay tán thưởng, Dạ Thiên Hoài mỉm cười đắc ý rồi ra vẻ khiêm tốn nói lời cảm ơn. Hiện tại người có tiếng nói nhất ở trong phòng họp đang ngáp dài, Henry tay chóng cằm, đầu không thèm nhìn mà chỉ ra điểm anh ta không vừa lòng.
"Vậy skin súng phải làm sao? Muốn ra một bộ trang phục tầm cỡ phải đi kèm một combo full súng và hiệu ứng, chưa kể cả súng nâng cấp, rồi những thứ nhỏ nhặt như một quả nade. Cậu cũng không có sẵn bản phác thảo nào cho những thứ này."
Henry vẫn kiêu ngạo ngồi trên ghế dõng dạc phê bình như một vị vua: "Đã thế cậu định xếp chung bộ trang phục này vào nhóm đồ nào, là thần thoại hay là cao cấp?"
Dạ Thiên Hoài tái mặt nghe một tràng dài những lời chê bai đứa con tâm huyết của mình, anh luôn chỉ nghĩ tới thiết kế ra một bộ trang phục có tầm ảnh hưởng người chơi, mà quên mất đi sức hút của phụ kiện, hiệu ứng rồi cái giá hòm đồ.
Lời phản bác từ Henry không chừa một chút mặt mũi nào đã đánh vỡ tự tin của Dạ Thiên Hoài. Anh ta nhìn chằm chằm vào cái vị đang ngồi chểnh chề ở đằng kia, tay nắm thành đấm nghĩ trong lòng mình chắc chắn sẽ vượt mặt được người đàn ông này.
Tâm trạng khi ở công ty đã không tốt, về đến nhà lại càng khiến Dạ Thiên Hoài sinh ra một tia chán ghét khó chịu không nói thành lời trong lòng.
Anh ta đang mắc kẹt trong loạt suy nghĩ, đủ rồi dừng lại thôi.. Hay là vẫn cố gắng thêm một chúc nữa!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...