Kenvin là cậu bé có nước da trắng trẻo, tóc mầu hung xoăn thành từng lọn. Cậu bé có đôi má bầu bĩnh mà mỗi khi cười sẽ hơi lún xuống lộ ra hai núm đồng tiền trông vô cùng đáng yêu.
Hôm đó, sau khi trở về từ chuyến Picnic với bạn bè ở thành phố B, cậu bé đã sang đại học H ở thành phố A để gặp thần tiên tỷ tỷ trong lòng của mình.
Lúc bấy giờ là buổi trưa, khi cậu bé đang ngồi chơi ở quầy nước trong căn-tin đợi thần tiên tỷ tỷ của mình thì Khôi Vĩ xuất hiện. Anh chàng lạnh lùng bước lại gần phía cậu bé, cúi đầu xuống hỏi.
- Này nhóc, em có phải là Kelvin?
Kelvin ngẩng đầu lên nhìn người lạ mặt, cậu bé cười toét miệng để lộ hai má núm đồng tiền trông rất dễ thương, cậu bé lanh lảnh đáp.
- Dạ. Là em ạ.
Khôi Vĩ nghe vậy thì ngay lập tức đưa tay lên nhéo má cậu bé, ngữ điệu rất thích thú.
- Hóa ra là em hả tóc mì tôm?!
Má Kelvin bị nhéo đến mức đỏ ửng, cậu bé gần như sắp mếu, phụng phịu nói.
- Sao anh lại bắt nạt em? Lát nữa em sẽ méc thần tiên tỷ tỷ của em cho mà coi.
Khôi Vĩ bật cười, anh chàng ngừng trò nhéo má Kelvin mà thay vào đó là trò vò tung mái tóc xoăn của cậu bé.
- Này tóc mỳ tôm, dù em có gọi 5 anh em siêu nhân Gao đến đây thì anh cũng không sợ. Nói đi, thần tiên tỷ tỷ của em là vị anh hùng nơi nào?
Kelvin ngó nghiêng xung quanh căn-tin, và rồi cậu bé đã phát hiện ra thần tiên tỷ tỷ của mình đang đứng ở quầy nước cách đó không xa, cậu mừng rỡ kêu lên.
- Kia. Kia chính là thần tiên tỷ tỷ của em. Chị ấy mua nước xong sẽ nhất định qua quầy bánh rán Doremon này, vậy nên em đứng ở đây đợi chị ấy. Để rồi anh xem, lát nữa em sẽ méc chị ấy là anh bắt nạt em. Lần này thì anh chết chắc rồi.
Khôi Vĩ nhằm hướng cánh tay cậu bé nhìn theo, phía xa xa kia, Hạ Thiên Du đang lạnh lùng tìm mấy chai nước lạnh ở trong tủ kính, vẻ mặt hết sức nhàn rỗi và có vẻ như là không hề biết đến sự xuất hiện của cậu ở chỗ căn-tin này. Nhịp tim Khôi Vĩ chệch đi một nhịp, miệng lẩm bẩm được vài từ " Nếu người này là thần tiên tỷ tỷ của em thì đúng là... anh chết chắc thật!".
Bên cạnh Khôi Vĩ, cậu bé Kelvin lại cất giọng líu lo.
- Này anh bạo lực, anh cũng đừng sợ. Tuy thần tiên tỷ tỷ của em trông hơi lạnh lùng nhưng chị ấy rất dễ thương và tốt bụng. Sau 20 năm nữa, khi em lớn. Em nhất định sẽ cưới thần tiên tỷ tỷ.
Khôi Vĩ nghe xong điều này thì bật cười thành tiếng. Anh chàng lại tiếp tục vò tung mái tóc xoăn của cậu bé.
- Này Kelvin, có phải vì muốn cưới thần tiên tỷ tỷ mà em đã nói dối chị ấy?.
- Sao anh biết? - Kelvin xụ mặt xuống, cậu bé lí nhí thừa nhận - Nhưng mà em chỉ nói dối chị ấy đúng một lần về chuyện những chai nước có chữ kí KV thôi.
Ngày hôm trước, Khôi Vĩ tình cờ thấy Hạ Thiên Du đang nói chuyện vui vẻ với cậu bé Kelvin dưới căn-tin. Khôi Vĩ đoán có lẽ Hạ Thiên Du đã hỏi về chuyện những chai nước mùa hè và có lẽ cậu bé này đã nhận lỗi.
Đúng như cậu từng đoán. Nhóc Kelvin này đặc biệt yêu quý bạn gái tương lai của cậu. Hơn nữa lại còn quyết định cưới cô ấy sau 20 năm nữa...Hừ! Nghĩ đến đây Khôi Vĩ ... chợt nảy ra một ý...
Sáng sớm hôm sau, Khôi Vĩ đến căn-tin đánh thức cậu bé Kelvin dậy rồi nắm tay cậu bé đứng ẩn mình dưới một lùm cây trong khuôn viên trường đại học H. Kelvin ngáp ngắn ngáp dài kêu buồn ngủ nhưng Khôi Vĩ vẫn rất kiên nhẫn dụ dỗ cậu bé. Anh chàng nắm lấy bàn tay nhỏ của Kelvin rồi nói " Nếu thực sự em muốn cưới thần tiên tỷ tỷ sau 20 năm nữa thì em phải biết một bí mật về thần tiên tỷ tỷ của em. Lát nữa thôi chị ấy sẽ xuất hiện". Cậu bé Kelvin nghe vậy thì lại gật đầu.
Hơn 5 giờ sáng, quả nhiên Hạ Thiên Du chạy ra từ khu kí túc xá, khi chất vô cùng lạnh lùng, bước chân vẫn lướt êm ru trên mặt đất, mái tóc đen dài buông theo gió trời.
Đúng như những gì Khôi Vĩ dự đoán, cậu bé Kelvin đang lim dim ngái ngủ khi nhìn thấy Hạ Thiên Du thì lập tức tròn xoe mắt . Lòng bàn tay cậu bé trong tay Khôi Vĩ đang đổ mồ hôi không ngớt, làn môi mỏng mấp máy run run. Khôi Vĩ thấy thần khí của cậu bé thì vô cùng thích thú, anh chàng nhân lúc cậu bé đang run rẩy liền ghé miệng vào tai cậu bé, thì thầm.
- Thần tiên tỷ tỷ của em ban ngày thì xinh đẹp đáng yêu, nhưng thực chất những lúc trời sáng tinh mơ thế này lại chính là....
- Một bóng ma lang thang ạ? – Kelvin lắp bắp.
Thế rồi sau đó, anh chàng Khôi Vĩ còn chưa kịp mở miệng nói lời đe dọa tiếp theo thì Kelvin đã xoay người lại rồi cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng về căn-tin trường.
Khôi Vĩ đứng ngẩn người, hóa ra dọa trẻ con lại dễ dàng như thế này sao?! Liếc nhìn dáng người mảnh khảnh của Hạ Thiên Du trong sân thể dục, trí nhớ anh chàng Khôi Vĩ cũng dần sáng rõ; Lần đầu tiên gặp Hạ Thiên Du trong sân thể dục đại học H, cậu cũng từng vắt chân lên cổ mà tháo chạy vì sợ!
... Sau buổi sáng ngày hôm đó, Hạ Thiên Du cảm thấy hơi lạ vì cậu bé Kelvin gần đây ít nói chuyện với cô hơn hẳn. Ngay cả khi cậu bé trở về nhà của mình ở ngoại ô thành phố A cũng chẳng mảy may nói lời chào tạm biệt với cô. Hạ Thiên Du tặc lưỡi; trẻ con đúng là tâm trạng nắng mưa thất thường.
Nhưng chỉ có người đọc và tác giả mới biết được, sự việc này chính là do Khôi Vĩ đứng sau giật dây.
Anh chàng vì vụ những chai nước mùa hè mà nổi hứng trêu chọc cậu bé Kelvin.
Không những thế, anh chàng lại còn để bụng chuyện cậu bé Kelvin nói rằng sau 20 năm nữa sẽ cưới thần tiên tỷ tỷ - người mà anh chàng ấn định là bạn gái tương lai của mình – nên anh chàng đã dẫn cậu bé đến sân thể dục từ sáng sớm để "xem" Hạ Thiên Du chạy, và thế là anh chàng đã thành công trong việc phá vỡ hình ảnh thần tiên tỷ tỷ của Hạ Thiên Du trong lòng cậu bé mà thay vào đó là hình ảnh một bóng ma nữ hay đi lang thang vào buổi sáng.
...Hầy! Khôi Vĩ ơi là Khôi Vĩ, ngay cả trẻ con cậu cũng không tha sao ???...
Chẹp...chẹp...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...