Mộng Hàm Yên nghĩ nghĩ rồi nói với Quỷ vương:
- Ngài cũng có thể cải trang thành cung nữ, trà trộn vào xem tình hình mà!
- Hoang đường! Bổn vương sao có thể cải trang thành nữ nhân?
Quỷ vương không vui nói, bảo hắn cải trang thành cung nữ là chuyện không thể nào.
- Vậy ngài có thể tìm người khác! Tôi yếu ớt thế này, một đầu ngón tay của yêu quái cũng có thể đâm chết tôi, hai người thật nhẫn tâm không thương hoa tiếc ngọc như vậy sao?
Mộng Hàm Yên đáng thương nói, tuy nàng rất muốn có được chiếc quạt thời gian, nhưng bây giờ nàng đúng là tay trói gà không chặt, một mình trà trộn vào, quá không có cảm giác an toàn.
- Yên tâm, ngươi mang theo hạt châu này, nếu gặp phải nguy hiểm thì bóp nát nó, bổn vương sẽ vào cứu ngươi.
Quỷ vương đưa cho Mộng Hàm Yên một hạt châu đặc thù, đặt vào lòng bàn tay nàng.
- Mềm quá!
Mộng Hàm Yên khẽ vân vê hạt châu, cảm giác mềm mại, không biết bên trong là chất lỏng gì.
- Có viên Vân Thủy Châu này, đúng là có thể để Yên nhi vào xem tình hình. Bần đạo dẫu sao cũng là nam tử, không tiện xông vào nơi riêng tư, dễ khiến con yêu quái kia cảnh giác.
Thanh Ý Dao nói, hắn không phải không muốn vào, chỉ là dương khí trên người quá nặng, vừa tới gần là con yêu quái kia sẽ bị kinh động ngay.
- Tôi cũng sẽ khiến yêu quái đó cảnh giác! Hai người thấy đấy, tôi đặc biệt lắm!
Mộng Hàm Yên nói nghiêm túc, sau đó nghe được hai tiếng nín cười.
- Hai người đừng quá đáng! Chẳng lẽ tôi không đặc biệt sao?
- Đặc biệt! Đương nhiên đặc biệt! Chỉ là đặc biệt ngốc!
Lời của Quỷ vương suýt khiến Mộng Hàm Yên tức chết.
- Yên nhi, tuy cô có linh hồn chí dương chí thuần nhưng bình thường khí tức linh hồn hoàn toàn bị khóa trong khóa trường mệnh phượng hoàng, chỉ khi gặp nguy hiểm nó mới tự mình bảo vệ chủ, phóng ra ngoài. Chỉ cần cô không gặp nguy hiểm thì sẽ không bị phát hiện. Còn nếu cô gặp nguy hiểm thì đương nhiên bảo vệ tính mạng quan trọng, bị phát hiện cũng không sao.
Thanh Ý Dao giải thích rõ, ánh mắt có chút đau lòng.
Nếu không phải năm xưa nàng làm chuyện đó thì sẽ không rơi vào kết cục chỉ còn lại một tàn hồn như bây giờ.
Dĩ vãng, nàng tiếu ngạo trời xanh, làm gì có bất kỳ yêu ma quỷ quái nào dám đến gần?
Tiếc rằng chuyện đã xảy ra chính là đã xảy ra, dù chiếc quạt thời gian có thể đảo ngược thời gian, nàng vẫn sẽ lựa chọn như nhau.
- Vậy được thôi! Ngài chuẩn bị cho tôi xiêm y cung nữ và lệnh bài thân phận.
Mộng Hàm Yên nghe Thanh Ý Dao nói là không thành vấn đề, thế để nàng mạo hiểm một lần!
Trong ba người họ cũng chỉ có nàng có thể đi, lẽ ra có thể phái cung nữ khác đi nhưng đáng tiếc, thuộc hạ của Quỷ vương không có nữ, đều là một đám nam nhân.
Ngay cả cung nữ cũng không có người hắn tin tưởng, bởi vì trong cung không thuộc địa bàn của hắn, bình thường hắn đều ở phủ Quỷ vương, mà phủ Quỷ vương thì không có nữ nhân.
Quỷ vương sai Đỗ Trản chuẩn bị xiêm y và lệnh bài cung nữ Vô Cương Cung, Mộng Hàm Yên nhanh chóng thay đổi trang phục, trở thành một tiểu cung nữ hoạt bát, không hề có cảm giác khác thường.
- Xem ra ngươi bẩm sinh có tướng làm cung nữ nhỉ!
Câu khen ngợi của Quỷ vương khiến Mộng Hàm Yên giẫm mạnh lên chân hắn.
- Có ai khen người ta như vậy không? Một ngày không chọc tôi thì chết à?
Mộng Hàm Yên trừng hắn, cái tên này vô cùng muốn ăn đòn.
- Dời cái móng của ngươi, làm bẩn giày bổn vương, ngươi phụ trách giặt sạch nhé?
Quỷ vương lạnh lùng nói, từ trước tới nay chưa ai dám giẫm chân hắn!
- Tự ngài giặt!
Mộng Hàm Yên giẫm thêm hai cái, sau đó chạy thẳng vào Vô Cương Cung.
- Bé con không sợ trời không sợ đất này!
Nhìn nàng cười hi hi chạy rồi nhìn dấu giày nhỏ trên chân mình, Quỷ vương thực không biết có nên tóm nàng lại hay không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...