Tác giả: Kháo Kháo
Edit: Zổ
Gặp phải cảnh chủ nhà trọ được làm bố đang chia tay đầy khủng bố thì phải làm sao? Onine chờ! Gấp! Gấp! Gấp
Trang Lộ rất muốn lấy di động ra, nhanh chóng up status như vậy.
Thực ra chỉ cần cậu không ra khỏi phòng, vờ như mình ra ngoài chưa về là không sao rồi.
Nhưng mà không được, cậu rất đói, sắp chết vì đói rồi.
Đêm qua cậu tăng ca cả đêm, mười giờ sáng mới mò về đến nhà, buồn ngủ đến mức bữa sáng cũng không kịp ăn, nhào lên giường mê man đến tối.
Tám giờ tối.
Không được, quá đói rồi, đói đến mức Trang Lộ không kịp đợi thức ăn ngoài.
Cậu rất gầy, cả người chả có lạng mỡ thừa nào để chống đói cả, bây giờ đầu váng mắt hoa muốn chết, phải nhanh chóng pha gói mì lót bụng, nhưng mà ấm điện lại ở trong bếp.
Trang Lộ nghĩ mình có thể giả bộ như vừa tỉnh ngủ, không hề nghe thấy gì.
Thực ra gian phòng cách âm khá tốt, chỉ là bạn gái của chủ nhà quá cuồng loạn, làm cho Trang Lộ cũng nghe được kha khá.
Mà cậu thì tính hay tò mò, sau khi tỉnh liền dán tai lên cửa, vừa chơi di động vừa nghe lén cả tiếng đồng hồ…
Chủ nhà không biết hôm nay Trang Lộ không đi làm, nghĩ là cậu còn chưa về nên hai người cãi nhau ở phòng khách.
Cũng không thể nói là cái nhau, chỉ có tiếng la hét của bạn gái chủ nhà, nếu như cô ta cũng có thể tính là bạn gái.
Cô ta nói mình đã có bầu ba tháng, là con của người yêu cũ.
Người yêu cũ đó đã kết hôn, hai người đã chia tay, nhưng cô ta muốn đẻ con ra, ba mẹ cô ta sẽ không đồng ý, vậy nên cô ta muốn kết hôn với chủ nhà của Trang Lộ.
Cô ta và chủ nhà của Trang Lộ mới hẹn hò không lâu, không che giấu được nên cô ta trực tiếp nói thẳng.
“Phí Nam, anh suy nghĩ kĩ lại đi được không? Em xin anh, thật sự em không còn cách nào khác.
Con em vô tội, em thực sự muốn sinh nó ra, anh có thể thấu hiểu tấm lòng của một người mẹ không?”
Trang Lộ đứng sau cửa nghe thế trợn tròn mắt, đúng là thảo mai vl.
Phí Nam thấp giọng nói gì đó, cô gái kia liền cao giọng gào khóc: “Anh không có tí lòng thông cảm nào sao? Yêu người không nên yêu là lỗi của em nhưng không phải lỗi của con em!”
Trang Lộ quả thực bị shock đến ngất đi.
Tại sao có thể loại người kì quặc vậy chứ, thì ra mấy loại người ngớ ngẩn người ta hay kể trên mạng là có thật, cậu vốn nghĩ rằng thế giới không thể có loại người kì quặc đến như vậy được.
“Phí Nam, anh nghĩ kĩ lại đi, nghĩ đến điều kiện nhà em xem.
Em đã nói rồi, cha em có một nhà xưởng ở quê, cũng coi như nhà có điều kiện, đã mua nhà ở đây cho em rồi, nhà 200m2, không cần anh bỏ tiền trang trí.
Kết hôn xong nhà em sẽ mua xe cho anh, hai chúng ta mỗi người một chiếc, còn có mấy triệu tiền hồi môn.
Sống ở thành phố này đâu dễ, nhà của anh nhỏ như vậy, chỉ có hai phòng, còn chưa trả hết tiền, sau này có con thì làm sao? Thuê bảo mẫu cũng không có chỗ cho ở.
Anh nghĩ kĩ đi, anh còn có thể tìm được người có điều kiện tốt như em sao?”
Đúng vậy, không tìm được, không tìm được người nào não hỏng như cô.
“Em không phải chê anh đâu, nhưng mà…vóc người của anh là một vấn đề lớn, anh cũng không còn trẻ nữa, chính anh đã nói mà, mười mấy lần xem mắt đều không thành, sao anh không sống hiện thực đi một chút?”
Phí Nam béo, rất béo, cao 1m85, nặng 220 cân (~110kg)
Cô gái này đúng là vô duyên, cực kì vô duyên.
Trang Lộ nghe không nổi nữa.
Tuy cậu và chủ nhà không quá thân thiết, không phải bạn bè nhưng chủ nhà là người tốt, tính cách cũng rất tốt, không tính toán chi li như những chủ nhà trọ khác.
Trang Lộ đại khái biết Phí Nam tự mình mua nhà, trang trí đơn giản xong cũng hết sạch tiền tiết kiệm, còn nợ mấy vạn tiền trả góp nên Phí Nam cho thuê đi một phòng để kiếm chút tiền trợ cấp.
Vốn Trang Lộ còn hơi do dự về việc ở cùng nhà với chủ, nhưng nhìn thấy Phí Nam xong liền không do dự gì nữa.
Phí Nam là kiểu người vừa nhìn đã biết là người hiền lành, khiến người khác cực kì tin tưởng anh.
Vừa gặp Phí Nam đã nói thẳng là có thể sẽ hơi ồn, anh nhiều bạn bè, ngày nghỉ lễ thích tụ tập ở nà anh.
Trang Lộ không thích ồn ào nhưng nhà Phí Nam có vị trí rất tốt, cách công ty cậu có mười phút đi xe, cậu có thể lái xe đến.
Phí Nam còn có một chỗ đậu xe, anh nói có thể để cho Trang Lộ dùng miễn phí, dù sao anh cũng chưa có xe, để không cũng không làm gì.
Nghĩ đến việc không cần đi tới đi lui như con ruồi không đầu để tìm chỗ đỗ xe đã cảm thấy sướng muốn chết, cộng thêm việc có thể tiết kiệm không ít thời gian để ngủ, Trang Lộ cảm thấy hoàn toàn có thể chấp nhận chút ồn ào.
Sau khi chuyển vào, nhà Phí Nam quả đúng là náo nhiệt, hai ngày nghỉ thế nào cũng có một đống người đến nhà anh liên hoan, chơi game, đánh bài.
Trang Lộ rất ít đi ra ngoài, cậu giam mình trong phòng tự chơi trò chơi, mấy lần Phí Nam mời cậu ra ăn cơm với bọn anh, Trang Lộ đều lấy lý do mình đã ăn rồi để từ chối.
Cậu không quen tiếp xúc với người cùng giới, mấy lần ra khỏi phòng để đến nhà tắm đi vệ sinh, bạn bè của Phí Nam đều dùng ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh để nhìn Trang Lộ.
Trang Lộ đã quen với ánh mắt như thế, nhưng cậu không thích.
Có lần cậu đang ở trong phòng, nghe rõ có người nói với Phí Nam: “Sao nhà tắm nhà anh lắm chai lọ thế, nào là mặt nạ nào là sữa dưỡng thể nào là tinh dầu, anh làm sao vậy anh béo, ẻo lả thế!”
Nhà Phí Nam có hai nhà tắm, một cái ở trong phòng ngủ chính của Phí Nam, một cái ở phòng ngoài.
Trang Lộ ở phòng ngủ phụ, dùng nhà tắm ngoài.
Cậu nghĩ Phí Nam không dùng nhà tắm này nên bày đầy đồ của mình lên giá.
Một đống lớn sửa rửa mặt, dưỡng thể sữa tắm dầu cạo râu dầu tắm tinh dầu hương trầm…..
Ẻo lả, từ nhỏ Trang Lộ đã bị nói như vậy.
Cậu biết xức nước hoa, đắp mặt nạ, dưỡng đầu nhũ hơi ẻo lả, nhưng cậu thích.
Cậu thích để bản thân sạch sành sanh, chỉnh tề, không được sao? Cậu thích bảo dưỡng da dẻ không chút tỳ vết, không được sao?
“Mày cẩn thận nhá, toàn đồ đắt tiền, xịn lắm đấy, mày đừng động linh tinh vào của anh.” Phí Nam nói.
Lập tức tâm lý Trang Lộ ấm áp, rất khó nói rõ loại cảm giác đó, nhưng cậu lập tức liền cảm thấy Phí Nam là người tốt.
Phí Nam cũng không nói kiểu đó không phải đồ của tôi, cậu mới là đồ ẻo lả.
Sau đó có một lần, bạn của Phí Nam say rượu, lúc đi vệ sinh không cẩn thận làm vỡ lọ nước hoa của Trang Lộ.
Phí Nam liên tục nói xin lỗi, cho dù Trang Lộ đã nói đi nói lại là bình nước hoa đã dùng một nửa, không sao cả, Phí Nam vẫn mua một bình giống hệt đền cậu.
Trang Lộ nghĩ như vậy là xong, không ngờ Phí Nam nói muốn đổi phòng cho cậu.
“Chúng ta đổi phòng đi, em ở phòng của anh, có phòng tắm riêng thì tốt hơn.
Bạn anh hay đến, vừa ồn vừa vụng, khó mà không làm hỏng đồ của em.”
Nếu không phải Phí Nam là thẳng nam, Trang Lộ sẽ hoài nghi Phí Nam yêu thầm cậu.
Thời buổi này vẫn còn người thật thà chất phác như vậy sao?
Phòng ngủ chính lớn hơn phòng phụ, còn có nhà tắm riêng, đương nhiên là Trang Lộ thích rồi, nhưng mà Phí Nam thần phác như vậy, Trang Lộ hơi ngượng.
“Không sao, đồ của em nhiều lắm, giờ dọn loạn lắm, cứ để em ở phòng cũ đi.”
Vậy nhưng Phí Nam vẫn nhất định muốn đổi phòng với Trang Lộ.
“Quần áo giày dép của em không còn chỗ để kìa.
Tủ quần áo ở bên phòng phụ quá nhỏ, là tại anh.
Dù sao quần áo của anh cũng chỉ có 2, 3 bộ, không để hết nhiều chỗ.
Em đừng ngại.
Bạn anh nhiều, cuối tuần lại đến, chiếm nhà tắm, có lúc em không được dùng, còn thỉnh thoảng hỏng đồ, bất tiện, là do anh không nghĩ trước.”
Cuối cùng hai người cũng đổi phòng.
Phòng ngủ chính có một tủ quần áo chiếm hết cả một mặt tường.
Lần này mấy bộ quần áo bị nhét lung ta lung tung của Trang Lộ có thể được treo phẳng phiu.
Phòng ngủ chính lớn hơn, sách của Trang Lộ cũng có thể được bày biện ra.
Còn Phí Nam, đúng như anh nói, không có nhiều đồ, tủ quần áo trong phòng ngủ phụ cũng đủ đựng quần áo cả năm của anh.
Anh cũng không có nhiều chai chai lọ lọ như Trang Lộ, trong nhà tắm chỉ có một chai nước gội đầu một lọ sữa tắm.
||||| Truyện đề cử: Ngọt Ngào Của Trùm Buôn Vũ Khí |||||
Trang Lộ chủ động đề xuất việc tăng tiền trọ, Phí Nam nói không cần.
Phí Nam là kiểu người tốt, cực kì chu đáo, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Trang Lộ đã trọ ở vài nơi, đây là nơi trọ thoải mái nhất.
“Phí Nam, anh nói đi, nói đi!” Bạn gái Phí Nam còn đang gào thét.
Trang Lộ quyết định đẩy cửa phòng ra, thứ nhất là cậu thực sự quá đói, thứ hai nữa là do cậu thực sự không chấp nhận để người hiền lành bị bắt nạt đến vậy
~~~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...