Nếu như hắn có thể cùng mình trở lại thế kỷ hai mươi mốt, như vậy, bọn họ có lẽ thật đúng là sẽ trở thành vợ chồng.
Nhưng hắn là một hoàng đế, hắn có thể nguyện ý sao?
Hắn có thể từ bỏ giang sơn của hắn sao?
Hắn liệu có thể từ bỏ tam cung lục viện, các tần phi của hắn sao?
Không quay về, vĩnh viễn ở lại chỗ này, nàng làm không được.
Nàng còn có cha mẹ già ở thế kỷ hai mươi mốt, nàng phải trở về.
Mai Tuyết Tình cuối cùng trong lòng hạ quyết tâm, đem toàn bộ tình cảm kia chôn dấu sâu trong tâm linh, đóng chặt cửa trái tim lại, không cho nam nhân này dẫn quân tiến vào.
Đây là biện pháp tốt nhất, cũng là biện pháp đơn giản nhất.
“Tình nhi… Nàng không phải nói có chuyện muốn hỏi ta chăng?“
Hạng Ngạo Thiên cẩn thận quan sát vẻ mặt Mai Tuyết Tình, đột nhiên hỏi.
“A…“
Mai Tuyết Tình sực nhớ tới điều muốn hỏi đêm hôm qua, liền nói: “Ngươi tại sao muốn cứu ta?“
Nàng không tin, lần trước lúc Hàn Thanh ra tay đả thương nàng, Hạng Ngạo Thiên cũng không chút động lòng đứng ở một bên, trơ mắt nhìn thấy nàng bị đánh trọng thương. Như thế nào lần này lại phải liều mạng nhảy xuống vách núi cheo leo kia, lần xuống khe vực tới cứu nàng, vốn là cảm thấy có lương tâm sao?
“Ta tại sao không thể cứu nàng?“
Hạng Ngạo Thiên ánh mắt thâm thúy sắc bén nhìn chằm chằm vào Mai Tuyết Tình, “Nàng không hy vọng ta cứu nàng lên sao?“
Hạng Ngạo Thiên hỏi lại Mai Tuyết Tình một câu.
“Nếu vậy sao lần trước trong ngự hoa viên, khi Hàn Thanh ra tay đả thương ta, ngươi như thế nào lại khoanh tay đứng nhìn?“
Mai Tuyết Tình rốt cục cũng nói ra khúc mắc đè nặng trong lòng mấy tháng nay.
Hạng Ngạo Thiên lẳng lặng nhìn nàng, sau đó vươn tay tới dịu dàng ôm nàng vào trong lòng.
“Nha đầu ngốc, thanh kiếm trực tiếp chỉa về hướng hoàng đế, chính là tử tội, Hàn Thanh đối với ngươi như vậy đã là hạ thủ lưu tình rồi, nếu là công chúa thật sự sẽ không ngay cả điều này cũng đều không hiểu sao, chỉ bằng động tác này, thân phận công chúa của ngươi đã khiến cho người hoài nghi rồi!“
“Ngươi khi nào thì bắt đầu hoài nghi ta?“
Mai Tuyết Tình ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn lên, nàng cảm thấy thật khó hiểu, Hạng Ngạo Thiên như thế nào lại có tâm tư tinh tế như vậy.
“Từ lúc ngươi được cứu lên từ trong hồ nước…“
Hạng Ngạo Thiên chậm rãi nói ra.
“Cái gì?“
Mai Tuyết Tình đẩy hắn ra, “Ngươi… Ngươi ngay từ đầu đã biết ta là công chúa giả?“
Tên nam nhân này thật là đáng sợ, phát hiện nàng là công chúa giả, vậy mà vẫn còn làm như không có việc gì, tiếp tục đối tốt với nàng, hắn đến tột cùng là muốn làm gì?
“Vậy ngươi tại sao vẫn còn đối với ta tốt như vậy?“
Mai Tuyết Tình cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Theo lẽ thông thường mà nói, người thế kỷ hai mươi hẳn đều là lão tổ tông của người cổ đại rồi, bất luận là trình độ kiến thức, trí tuệ hoặc là tư duy phản ứng đều phải vượt xa bọn họ.
Thế nhưng, Mai Tuyết Tình hôm nay quả thật là cam bái hạ phong, thật sự bái phục, nàng không thể không thừa nhận, bản thân mình cũng không phải là đối thủ của tên nam nhân này.
“Đây cũng là vấn đề ta vẫn muốn hỏi nàng, nàng như thế nào có thể tiến nhập hoàng cung? Nàng là người nơi nào? Tiến cung vì chuyện gì? Nàng đem muội muội Ngạo Sương của ta giấu ở nơi nào?“
Hạng Ngạo Thiên một hơi đưa ra hỏi bốn vấn đề, hắn suy nghĩ cũng rất lâu rồi muốn hiểu rõ nàng hơn, cũng rất nóng lòng muốn tìm lại được muội muội Ngạo Sương của mình rồi.
Giờ khắc này, Mai Tuyết Tình mới hiểu được, hóa ra hắn đối tốt với chính mình là có mục đích, hắn muốn biết rõ lai lịch của nàng và cũng muốn biết muội muội của hắn hiện đang ở nơi nào.
Mai Tuyết Tình trong lòng bỗng chốc nguội lạnh hết phân nữa, vô cùng chua xót.
Thì ra bản thân mình thật là ngây thơ biết bao, đem thân thể trong trắng của mình toàn tâm toàn ý dâng hiến cho hắn, ngay cả trái tim cũng mau chóng vui mừng trao trọn cho hắn rồi, hắn vừa mới nói ra đối tốt với nàng thực sự là có mục đích.
Thật cũng còn may là, nàng đã quyết định đóng chặt cửa trái tim lại, chôn dấu đi tình cảm của chính mình.
Nói cách khác, bản thân nàng thật sự không thể chịu nổi sự đả kích lớn như vậy.
Mai Tuyết Tình thoáng cười khổ, cố gắng trấn tĩnh lại bản thân, làm cho chính mình tỉnh táo lại.
“Được rồi, ta cũng đem lai lịch của ta thành thật nói ra hết cho ngươi biết, cũng không uổng công ngươi đối xử với ta thật là tốt.“
Đau dài không bằng đau ngắn, hay là cứ thẳng thắn nói rõ ra hết đi!
“Ta không phải là người của triều đại này.“
Mai Tuyết Tình nhìn chằm chằm vào mặt Hạng Ngạo Thiên, quan sát tâm tình biến hóa của hắn.
“Ta sinh sống ở thế kỷ hai mươi mốt, cách thời đại các ngươi niên kỷ ước chừng hơn hai ngàn năm, trong một ngày mưa tầm tã, ta không cẩn thận rơi vào trong hồ nước, sau khi tỉnh lại, thì đã lạc tới hoàng cung!“
Mai Tuyết Tình rành mạch phân minh tự thuật lại những việc đã trãi qua của bản thân nàng, Hạng Ngạo Thiên yên lặng lắng nghe.
“Trên thực tế, ta rất muốn về nhà, ta không ngừng nhiều lần nhảy vào trong hồ, đi tìm đầu mối, nhưng mà, không có thu hoạch được bất cứ manh mối nào. Ta tiến nhập hoàng cung không phải là do ta tự nguyện, thật sự là bất đắc dĩ, ta đối với ngươi hay bất luận là kẻ nào cũng không hề có ác ý, ta chỉ một lòng nghĩ muốn quay về nhà, trở lại bên người cha mẹ của ta, bọn họ tìm không được ta, nhất định sẽ đau buồn ngã bệnh.“
Mai Tuyết Tình hai mắt đã ngấn lệ lấp lánh, nhắc tới đến cha mẹ, lòng của nàng đau đớn không thôi.
“Vì muốn có thể nhanh chóng trở lại bên người cha mẹ của ta, có một lần, vào một đêm mưa to như trút nước, bầu trời sấm vang chớp giật, ta nhảy vào trong hồ nước, suýt chút nữa bị sấm sét đánh trúng, nếu không…“
Mai Tuyết Tình muốn nói, “Nếu không có một người ra tay nghĩa hiệp cứu giúp.“
Đột nhiên ý thức được, Hạng Ngạo Thiên còn không biết từng có một nam nhân cứu qua tánh mạng của nàng.
Vì không muốn chuốc thêm phiền toái vào người, cho nên dừng lời lại, sửa lời nói: “Nếu ta không mau ẩn núp, sợ rằng bây giờ sớm đã không có còn sống ở trên dương gian này rồi.” Nói đến chỗ thương tâm, Mai Tuyết Tình cảm thấy đau lòng, cũng không kìm chế được, vùi đầu vào hai đầu gối của mình, “Ô ô” khóc òa lên.
Khóc cho chính bản thân mình không có cách nào trở lại bên người của cha mẹ, cũng khóc cho chính mình không biết liêm sỉ lại đem thân thể dâng trọn cho nam nhân trước mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...