Phi Thiên

Thân thể của Miêu Nghị thẳng băng, trả lời một cách dõng dạc:

- Phải! Ta thừa nhận Trình cung chủ nói có lý, nhưng trước khác nay khác, nếu chỉ có một phía đánh Thủy Hành cung chúng ta, nhân mã của Thủy Hành cung chỉ sợ hiện tại đã đầu hàng rồi, căn bản không phiền tới các ngươi động thủ! Nhưng mà các ngươi hiếp người quá đáng, Mộc Hành cung lại muốn liên thủ cùng Nhật Hành cung đưa Thủy Hành cung chúng ta vào chỗ chết! Xin hỏi chư vị, có biết địa lợi của Thủy Hành cung là gì hay không?

Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn cũng đứng lên. Trang Hữu Văn lạnh nhạt nói:

- Thủy Hành cung của các ngươi còn có địa lợi sao? Cá chậu chim lồng thôi.

- Không sai! Nhưng Trang Hành tẩu có biết cá chậu chim lồng cũng là một loại địa lợi không?

Miêu Nghị sãi bước từ cửa đi trở về, đưa tay rra dấu trước mặt ba người, giống như múa thước vẽ vời:

- Thủy Hành cung giờ này lọt vào thế cục ba mặt đều bị nguy. Tiên quốc cùng Vô Lượng quốc tiếp giáp nhau. Song phương sớm có hiệp nghị, không cho phép tu sĩ của bên kia trốn chạy vào bên trong quốc gia đối phương. Một mặt này đã đứt một con đường sống của bọn chúng tôi. Hai mặt khác bị Nhật Hành cung cùng Mộc Hành cung ngăn chặn, có thể nói là ba con đường sống đều đứt! Trang Hành tẩu chỉ biết cá chậu chim lồng, có biết đập nồi dìm thuyền, cá chết lưới rách hay không?

Thượng Lưu Hoan cố ý châm chọc đả kích nói:


- Nói dễ nghe đi chăng nữa còn không phải chỉ có một con đường chết sao?

Miêu Nghị không để ý tới lời nói chèn ép khí thế mình của người này, dây dưa ở loại chủ đề như vậy, bên mình không có niềm tin gì, chỉ phải tìm cách nâng cao khí thế của mình mới là chính đạo:

- Chư vị có biết sĩ khí hiện giờ của Thủy Hành cung ta như thế nào không?

Trang Hữu Văn tiếp tục châm chọc nói:

- Có sĩ khí sao? Sợ là lòng người bàng hoàng mất rồi!

- Không sai! Đích thật là lòng người bàng hoàng!

Miêu Nghị lớn tiếng nói:

- Dựa theo lẽ thường, nhân mã của Thủy Hành cung chỉ sợ sớm đã đầu hàng. Nhưng thế cục đến mức hiện nay chư vị có thấy Thủy Hành cung có một người nào đầu hàng không? Tại sao lại không có? Bởi vì mọi người đều biết bản thân mình không còn đường lui. Họ đều biết nhân mã của hai cung đánh tới sẽ không cho bọn họ một con đường sống nào. Nhân mã của hai cung chỉ có giết được càng nhiều, dọn trống đi vị trí càng nhiều càng tốt. Không có ai nhẹ tay nương tình, đầu hàng cũng chỉ có một con đường chết. Nếu cả hai bên đều chết, thì chỉ đành đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng! Thủy Hành cung giờ này đích thật là lòng người bàng hoàng, có thể đây chính là chuyện thường tình của con người vào thời điểm đối mặt với sinh tử tồn vong mà thôi. Người nào không muốn cố gắng để còn sống chứ? Nhưng mọi người đã không còn lựa chọn nào, thỏ gấp quá còn biết cắn người mà! Nhân mã của Thủy Hành cung đích thật là không bằng nhân mã của các ngươi, nhưng sợ là 13 vạn con heo xông ra liều chết một chuyến, cũng có thể khiến cho các ngươi rối loạn một trận!


Hắn cũng không biết bên phía Thủy Hành cung có đầu hàng hay không, dù sao đến lúc này vẫn chưa nghe nói. Nhưng hắn biết nguyên nhân thực sự khiến cho nhân mã bên phía Thủy Hành cung mãi vẫn không đầu hàng và khẳng định sẽ liều chết một chuyến, thật ra chẳng liên hệ gì đến chuyện phá hoại đập xoong đập nồi dìm thuyền gì cả, mà là đều biết bản thân họ đều vô dụng, sợ đầu hàng rồi người ta cũng không nguyện thu mình nữa. Hơn nữa tình huống bây giờ không rõ, cũng không biết nên đầu hàng nhà ai thì tốt hơn.

Người ngoài không hề biết, Miêu Nghị ở Thủy Hành cung đã nhiều năm như vậy sao có thể không biết những nhân mã đó là những loại gì? Nhưng việc xấu trong nhà không nên tuyên dương ra ngoài nha! Xấu xí cũng phải tô son trát phấn gọn gàng xinh đẹp đưa ra cho mọi người nhìn một chút, cũng giống như nữ nhân hoá trang vậy.

Cùng đường liều chết một chuyến là chuyện thường tình của con người! Trong lòng ba người đều nhìn nhận một điểm này, đều bị thuyết phục rồi.

Nhưng bên đó sao có thể yếu thế được, Trình Ngạo Phương cười lạnh nói:

- Ngoài miệng nói tốt, có vẻ có bộ có dạng hẳn hoi đấy, nưng được hay không được sau khi giao thủ rồi mới biết được.

- Cũng không phải là ngoài miệng nói tốt không thôi!

Miêu Nghị đứng tại chỗ vỗ ngực, hùng dũng nói:

- Trong mười lộ điện chủ của Thủy Hành cung chỉ có ta tu vi thấp nhất, chỉ có một mình ta ngay cả cảnh giới Hồng Liên cũng chưa đạt đến. Nhưng một khi khai chiến với Mộc Hành cung, Miêu Nghị bất tài, nguyện xin Đào cung chủ chủ động làm tiên phong đi giết giặc, nguyện lĩnh nhân mã của Trấn Giáp điện dẫn đầu trước đánh giết vào nội cảnh của Mộc Hành cung. Ta cũng muốn nhìn xem thử trong số điện chủ của Mộc Hành cung nhân tài đông đúc này có bao nhiêu người có thể ngăn cản cánh quân của bổn tiên phong tử chiến đến cùng! Chỉ cần Trình cung chủ dám thả bọn ta rời đi, nhất định sẽ khiến cho Trình cung chủ chống mắt mà nhìn!


- Được rồi! Đừng nói những thứ vô dụng này.

Trình Ngạo Phương xoay người mà đi, ngồi về chủ vị, phẩy cái váy ngồi ngay ngắn lại, bất động thanh sắc bỏ qua chuyện không vui vừa rồi, khiến cho mọi người đều có bậc mà xuống thang, hỏi:

- Đào Thanh Ly vì sao không cho ngươi đi tìm đến bên Nhật Hành cung trước, mà là tới tìm bổn cung đầu hàng trước?

Lời này dường như không có nghe qua Miêu Nghị mới vừa nói là muốn đi Nhật Hành cung liên thủ tấn công Mộc Hành cung của bà ta, lại kéo đề tài về chuyện Thủy Hành cung cúi đầu xưng thần với Mộc Hành cung của bà ta, chứ không phải cúi đầu xưng thần với Nhật Hành cung.

Không hổ là người có thể làm được vị trí cung chủ, nữ nhân này cũng không phải hạng người dễ chọc! Trong lòng của Miêu Nghị thầm nhũ, nhưng hắn cảm thấy đã yên tâm lắm rồi, biết là mình hao hết nước bọt đã thuyết phục được đối phương.

Triệu Phi cũng nhìn thấu tám chín phần mười là gần như thành công rồi, trong lòng cũng âm thầm thán phục, có thể nói là bội phục sát đất đối với Miêu Nghị. Chuyện này nếu đổi thành những người khác của Thủy Hành cung, khẳng định không thuận lợi như vậy.

Chỉ thấy Miêu Nghị thuận thế chắp tay nói:

- Trình cung chủ có thể có chỗ không biết. Đầu tiên là lão cung chủ khi còn sống lui tới khá nhiều với Trình cung chủ. Trong ấn tượng của Đào cung chủ có chút hảo cảm với Trình cung chủ, hơn nữa mọi người đều là nữ nhân, trong lòng nàng cũng có thể tiếp thu một chút.

Khóe miệng của Trình Ngạo Phương nhếch lên một chút hài hước:


- Đào bà bà khi còn sống đích xác có lui tới cùng ta, lý do này bổn cung chấp nhận. Lý do sau thật ra thì lần đầu nghe nói, cũng bởi vì mọi người đều là nữ nhân thì dễ dàng chấp nhận hơn sao? Nếu muốn liên minh cùng bổn cung, không nói thật không thể được, bổn cung cũng không muốn bị người ta bán đứng mà cũng không biết.

Miêu Nghị sau khi giả vờ do dự một trận, trầm ngâm nói:

- Không phải ta không muốn nói lời thật, chỉ là sợ lời nói thật nói ra sẽ làm cho Trình cung chủ mất hứng.

Trình Ngạo Phương cầm chén trà ở một bên lên, mở ra dùng nắp gạt lá trà lơ lửng trên nước, nói:

- Bổn cung cho ngươi nói thì thứ cho ngươi vô tội, bổn cung chỉ muốn nghe lời nói thật.

Miêu Nghị chắp tay nói:

- Vậy thứ cho Miêu Nghị cả gan rồi, đích thật là bởi vì Đào cung chủ cùng Trình cung chủ đều là nữ nhân, hơn nữa Đào cung chủ cùng Trình cung chủ cũng giống nhau. Đào cung chủ cũng lấy thủ hạ làm nam nhân của mình. Hiện giờ Thủy Hành cung Trấn Bính điện điện chủ Tư Không Vô Úy chính là nam nhân của Đào cung chủ. Cúi đầu xưng thần với Trình cung chủ, trong lòng dĩ nhiên có thể tiếp thụ một chút! Mọi người sau này đi chung với nhau tán gẫu cũng có thể tìm được đề tài chung!

- Phốc... Khụ khụ...

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui