Phi Thiên

Đối với Miêu Nghị mà nói, nếu như chuyện trước mắt không qua được thì làm gì còn có chuyện sau? Đưa ra một cái chỗ dựa lớn vững chắc như thế ít nhất người ta sẽ không dễ dàng làm loạn chứ. Ít nhất sẽ cho chúng ta có cơ hội nói chuyện, không đến mức trực tiếp làm mất mặt mũi của Trương Thiên Tiếu, tống đánh hai người ra ngoài, như vâyỵ đâu còn có cái hứng gì để nói chuyện nữa?

Chỉ cần sự tình cuối cùng bàn luận ổn thỏa rồi, đối mặt với lợi ích lớn như vậy, bản thân mình nói dối một chút thì có tính là gì? Đầu óc của Trình Ngạo Phương có bệnh mới không ngừng để ý chuyện nhỏ nhăt này với mình.

Nguyệt Hành cung cung chủ Trương Thiên Tiếu là đại tỷ của hắn sao? Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn lại nhìn nhau ngẩn ra.

Trình Ngạo Phương cười lạnh một tiếng:

- Hai vị đó có thể sẽ không ngại, nhưng ta ngại, lừa gạt đến trên đầu ta là đạo lý gì chứ?

Miêu Nghị gương mặt đầy ngưỡng mộ đáp:

- Từ khi từ biệt ở Đô thành Ngọc Đô Phong kim điện, phong hoa của cung chủ càng hơn năm đó. Hai chúng tôi hâm mộ cung chủ đã lâu, mới ra hạ sách này để cầu kiến. Xin cung chủ đại nhân không tính toán với tiểu nhân.

- Chớ nói những điều vô dụng dài dòng này.

Trình Ngạo Phương hỏi:

- Trương Thiên Tiếu thành đại tỷ của ngươi từ khi nào hả? Nếu như ta nhớ không lầm. Ngươi chính là kẻ dưới trướng của Trương Thiên Tiếu chuyển sang làm kẻ dưới trướng của Đào bà bà đúng không? Trương Thiên Tiếu nếu như là đại tỷ của ngươi, ngươi còn chạy tới đây sao? Đoán chừng Trương Thiên Tiếu cũng sẽ không cho ngươi đi Tinh Túc Hải Kham Loạn hội đâu ha?


Miêu Nghị không chút hoang mang đáp:

- Hồi bẩm cung chủ, chỉ là một Tinh Túc Hải Kham Loạn hội nhỏ nhoi, có gì đáng phải sợ hãi chứ? Chẳng qua là đi tới đó chơi cho biết chuyện nhỏ thôi ấy mà, không đáng để nhắc tới. Thuần túy là tự bản thân tại hạ muốn đi rèn luyện một chút. Nếu không phải như thế, đừng nói là Đại tỷ của ta sẽ không đồng ý, đại ca kết bái lúc trước của ta là Hoắc Lăng Tiêu nhậm chức dưới trướng Trấn Ất điện. Đại ca kết bái của ta cũng sẽ không để cho ta đi. Chỉ vì tại hạ không muốn để cho người khác nói nhảm là dùng người không khách quan, làm hỏng danh dự của Đại tỷ cùng đại ca của ta, liền đi Tinh Túc Hải một chuyến. Sau khi trở về Ngọc Đô Phong kim điện, Quân sứ có cầu tất có ứng, còn không phải là ta muốn đi đâu thì đi đó hay sao, ai cũng không nói được cái gì. Về phần chuyển đến dưới trướng của Đào bà bà, thuần túy là vì để báo thù một vị cố nhân ở Tinh Túc Hải. Cung chủ nếu không tin có thể phái người đi nghe ngóng. Tại hạ vừa đến Thủy Hành cung liền chịu áp lực rất lớn của Thủy Hành cung, nhưng vẫn nhất thành bất biến huyết tẩy hết Bình Dương phủ của Trấn Quý Điện. Để vì báo thù. Không có ý khác!

Chuyện huyết tẩy Bình Dương phủ, mấy vị ở đây thật sự có nghe phong phanh, bao gồm cả Trình Ngạo Phương. Thật sự là Thủy Hành cung qua an dật, đột nhiên xuất hiện chuyện tru diệt quy mô lớn như vậy muốn không nghe chút tin tức cũng khó.

- Lắm lời lắm miệng như vậy đều là mượn cớ. Thời này điểm này, ngươi nói ngươi cố ý chạy tới gặp ta, bản thân ngươi cũng tin sao?

Trình Ngạo Phương hừ lạnh một tiếng:

- Giờ đây gặp cũng gặp rồi, mời trở về đi!

Bà ta hơi gật đầu với thị nữ bên cạnh.

Thị nữ hội ý, lúc này tiến lên đưa tay nói:

- Nhị vị mời!

Đây là trực tiếp tiễn khách rồi.

Sao có thể để cho người ta đuổi đi như vậy, vậy mình từ xa chạy tới đây làm gì? Miêu Nghị hướng về phía thị nữ đẩy tay một cái ra hiệu tạm hoãn, lại ôm quyền nói với Trình Ngạo Phương:

- Đương nhiên là phải về, nhưng mà chạy tới gặp cung chủ sao có thể tay không mà đến, đó không khỏi quá đường đột thất lễ rồi hay sao? Ta nhân dịp này cố ý chuẩn bị một phần đại lễ mang tới, mong rằng cung chủ thu nhận!

- Đại lễ?

Trình Ngạo Phương ngẩn ra, dám ở trước mặt mình xưng đại lễ, xem ra không nhẹ...

Đôi mắt sáng của bà ta quét qua hai vị Hành tẩu thủ hạ, thấy hai người cũng có gương mặt hiếu kỳ, bèn nghiêng đầu với thị nữ tỏ ý lui xuống, nhìn về phía Miêu Nghị nói:

- Nếu là biểu thị hiếu tâm của ngươi, vậy bổn cung coi như là nễ mặt Trương Thiên Tiếu, nhìn một chút là đại lễ gì rồi nói sau, lấy ra đi.

- Bây giờ còn không phải lúc lấy ra, bởi vì lễ quá lớn, không tiện mang theo người, nhưng mà chỉ cần cung chủ muốn, thật ra thì lúc nào cũng có thể lấy.

Miêu Nghị nói đến đây, tuần tự như tiến dẫn dắt đề tài, đột nhiên vỗ trán một cái:


- Thiếu chút nữa quên nói cho cung chủ biết, phần lễ này không phải là tại hạ chuẩn bị. Tại hạ chẳng qua là đi tới phụ trách đưa lên danh mục quà tặng, người tặng quà chân chính là Thủy Hành cung cung chủ của chúng ta.

Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn mắt bao hàm thâm ý nhìn nhau, cũng biết là vì chuyện của Thủy Hành cung mà đến. Chẳng qua là cái tên trước mắt này quả thật là lợi hại, thản nhiên không đổi sắc, không lộ ra vẻ đường đột, không khiến cho người khác phản cảm, đẩy đề tài câu chuyện đến chỗ này, xem ra Thủy Hành cung cũng không phải không có ai có thể dùng.

Trình Ngạo Phương ngồi nghiêm, mày hơi nhếch một cái, hai tay kéo váy, ngồi bắt chéo chân chữ ngũ, thân mình hơi nghiêng dựa vào tay vịn của chiếc ghế, lạnh nhạt hỏi:

- Đào cung chủ vì sao phải tặng quà cho bổn cung? Không biết đưa tới tặng đại lễ gì vậy?

Miêu Nghị chắp tay đáp:

- Trước khi đi, cung chủ của chúng ta đã từng nói tới, lão cung chủ lúc còn sống đã từng thường xuyên lui tới cùng Trình cung chủ, quan hệ cũng xem là không tệ. Ngặt nỗi người chết vì tiền chim chết vì thức ăn, Trình cung chủ cho dù có ý kiến đối với Thủy Hành cung, ai cha! Cung chủ của chúng tôi cũng chỉ đành nhận mà thôi...

Hắn lặng lẽ chú ý phản ứng của Trình Ngạo Phương.

Trên mặt của Trình Ngạo Phương hiện vẻ thờ ơ, nhưng trong lòng hơi lúng túng. Quan hệ giữa bà ta và Đào bà bà mặc dù nói không phải rất tốt, nhưng cũng đích xác có vài phần giao tình. Giờ đây Đào bà bà người ta vừa mới mất, bản thân mình liền định cướp địa bàn của cháu gái nhà người ta, về phần tình mà nói đích thật là có chút không nói được. Nhưng mà cái thứ này ngươi không lấy thì người khác sẽ lấy, không có đạo lý để cho người khác lấy rồi phát triển lớn mạnh sau đó uy hiếp lại chính mình.

Tình huống có chút không ổn! Hai vị Hành tẩu vừa thấy ánh mắt của cung chủ hơi lộ ra vẻ không được tự nhiên, nhíu mày, chớ để cái tên này dùng màn tình cảm lừa bịp!

Trang Hữu Văn lên tiếng ngắt lời hỏi:

- Miêu điện chủ, ngươi không phải nói đại lễ sao?

Miêu Nghị lập tức chắp tay thỉnh giáo hai bên:


- Không biết nhị vị là?

- Trang Hữu Văn.

- Thượng Lưu Hoan.

Hai người thuận miệng đáp lại, Miêu Nghị thở dài nói:

- Thì ra là nhị vị Hành tẩu của Mộc Hành cung. Tại hạ ngưỡng mộ đại danh của nhị vị Hành tẩu đã lâu, ngày hôm nay được gặp, quả nhiên là khí độ bất phàm.

Thượng Lưu Hoan nói:

- Đừng nói lời vô dụng đó, nói chuyện lễ vật đi.

Miêu Nghị bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía Trình Ngạo Phương:

- Cung chủ của chúng tôi nguyện cúi đầu xưng thần với Trình cung chủ!

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui