- Ta có chút kỳ quái, hai người các ngươi sao lại kết bái với Đào Thanh Ly như thế? Hiện tại xem ra chỉ sợ là Đào bà bà biết bản thân mình đại nạn đã gần đến, cố ý xúc tác chuyện này. Đây rõ ràng đang lợi dụng hai người các ngươi, các ngươi còn bán mạng vì Đào Thanh Ly làm chi? Tại sao còn muốn dụ dỗ ta tiến vào nữa chứ?
Miêu Nghị lắc đầu, gương mặt đầy vẻ khó hiểu thông.
Triệu Phi liếc nhìn Tư Không Vô Úy. Tư Không Vô Úy lúng túng vội ho một tiếng, hơi lộ ra vẻ xấu hổ đáp:
- Cái này, lão đệ, Đào Thanh Ly đã là nữ nhân của ta rồi.
- Phốc... Khụ khụ khụ...
Miêu Nghị mới vừa uống một hớp nước trà thiếu chút nữa sặc chết, ho kịch liệt không ngừng.
Tuyết Nhi chạy mau tới giúp vỗ phía sau lưng của hắn một tay. Nàng vừa vỗ vừa xoa, ánh mắt nhìn về phía Tư Không Vô Úy tràn đầy sự kinh ngạc.
Miêu Nghị còn cho là mình nghe lầm, phất phất tay, tỏ ý Tuyết Nhi có thể ngừng, lại lấy khăn tay của Tuyết Nhi đưa tới lau miệng xong rồi trả lại, nhìn chằm chằm Tư Không Vô Úy, hỏi để xác nhận:
- Tư Không, ta không nghe lầm chứ? Đào Thanh Ly là nữ nhân của ngươi?
Tư Không Vô Úy lúng túng gật đầu, cười hề hề không ngừng.
Miêu Nghị lại hỏi:
- Là hữu danh vô thật hay là ngươi đã ngủ với Đào Thanh Ly rồi?
Tư Không Vô Úy tiếp tục cười hắc hắc, không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
Triệu Phi liếc nhìn hắn một cái, nói tiếp:
- Cái tên này bây giờ chỉ cần đi tới phủ của cung chủ, là vào ngủ chung một phòng với Đào Thanh Ly, có thể làm gì còn phải nói hay sao?
Tư Không Vô Úy vẫn cười hắc hắc, Miêu Nghị khó có thể tin hỏi:
- Tư Không, ngươi dữ dội nha! Cái này, ta không phải là coi thường ngươi, ta chỉ muốn biết Đào Thanh Ly vì sao lại coi trọng ngươi như thế?
Tư Không Vô Úy chỉ biết cười ngây ngô, Triệu Phi tiếp tục nói:
- Vào lúc hai ta mới vừa thăng nhiệm lên làm điện chủ, Đào bà bà bảo cung chủ thường lui tới chỗ chúng ta. Khi đó nàng ta vẫn không phải là cung chủ, ta cũng nghĩ không thông hai người bọn họ sao lại rùa gia vương bát nhìn thấy đậu xanh, vừa nhìn liền cảm thấy thuận mắt như thế. Chỉ biết là cung chủ thường chạy tới chỗ hắn, chịu khó chạy tới đó nhiều hơn chỗ của ta nhiều. Sau đó có một lần cung chủ ở lại đó mấy ngày, trong Trấn Bính điện của hắn. Chuyện sau nữa thì tên này liền tự hào tuyên bố với ta, nói rằng Đào Thanh Ly đã là nữ nhân của hắn rồi. Ta cũng bị hắn làm cho giật mình.
Miêu Nghị cũng nở nụ cười hề hề, hứng thú:
- Tư Không, nói nói xem chuyện gì đã xảy ra? Hai người các ngươi ngủ chung rồi hay sao?
Tư Không Vô Úy tằng hắng một cái:
- Lão đệ, cái này có gì hay để hỏi chứ, dù sao ta xem nàng cũng không tệ lắm. Nàng xem ta cũng tạm được. Cuộc sống này lâu dần thì cây vạn tuế cũng phải nở hoa. Đương nhiên là cùng nhau ngủ chung giường rồi.
Miêu Nghị hết chỗ nói, ực mạnh một hớp nước trà, chỉnh sửa lại một chút ý nghĩ, ánh mắt quan sát Triệu Phi, có chút cổ quái.
Triệu Phi bị hắn nhìn mà cả người không được tự nhiên, ngồi nghiêm chỉnh nói:
- Ngươi nhìn ta làm gì? Ta không xen vào chuyện này, hai người bọn họ tại sao lại vậy ta cũng không nghĩ ra. Nhưng mà có một điều có thể khẳng định, dựa vào thân phận và địa vị của Đào Thanh Ly, lúc đó cho dù muốn lợi dụng hai chúng ta, cũng không cần thiết phải lãng phí sự trong sạch của mình cho tên này. Sau chuyện đó ta quan sát mới phát hiện hai người này là làm thật, vì vậy cũng không còn lời gì để nói nữa.
Miêu Nghị khoát tay nói:
- Triệu huynh, ta không phải ý tứ này. Ta chẳng qua là cảm thấy bộ dạng của huynh nhìn còn tốt hơn nhiều so với Tư Không cái tên thô kệch cái cổ họng như cái thùng vỡ này. Đào Thanh Ly sao lại coi trọng hắn mà không phải là huyynh? Ánh mắt của Đào Thanh Ly này có phải là có vấn đề hay không?
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Triệu Phi cứng đờ. Tuyết Nhi cũng không nhịn được cười.
Tư Không Vô Úy lập tức gân cổ lên, trợn mắt hỏi:
- Lão đệ, ngươi ý gì? Ta có điểm nào không được hả?
- Không phải nói ngươi không được, chẳng qua là cảm thấy có chút kỳ quái.
Thấy đối phương nổi giận, Miêu Nghị nhanh chóng xua tay:
- Nói giỡn, nói giỡn thôi, trở lại chuyện chính, trở lại chuyện chính.
Tư Không Vô Úy uống trà tiêu hỏa, sau đó đặt chén trà xuống, lại giận dữ nói:
- Lão đệ, chúng ta cũng không phải muốn kéo ngươi xuống nước, chỉ là thấy ngươi vào lúc mấu chốt này đột nhiên len lén chạy trở về từ Lưu Vân Sa hải, nhất định đã nhận ra chuyện gì không ổn, biết đầu óc của ngươi nhanh nhẹn, cho nên muốn kéo ngươi vào để cùng nghĩ kế.
- Thật đúng là ngủ trên một cái giường rồi, ngay cả chuyện ta đi Lưu Vân Sa hải cũng nói cho ngươi biết.
Miêu Nghị châm biếm một câu, lắc đầu nói:
- Sự tình đến trình độ này, ta có thể có chủ ý gì chứ? Thủy Hành cung cứ tình hình như vậy, nhân mã phía dưới vô dụng. Bây giờ cho dù Đào Thanh Ly đi Thiên Ngoại Thiên, cho dù là lần nữa bổ nhiệm một vị cung chủ, người nhìn chằm chằm ở bên cạnh cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này. Toàn bộ Thủy Hành cung tìm không ra một vị tử liên cao thủ a! Trừ phi cử đến một người khá cường thế, có thể chấn nhiếp những kẻ địch chung quanh, làm cho những người khác không dám khinh cử vọng động, nếu không thì nói gì cũng đã trễ rồi.
Tư Không Vô Úy lập tức mềm nhũn:
- Thật không có biện pháp nào sao?
Miêu Nghị lẩm bẩm một tiếng:
- Cũng không phải là một chút hi vọng cũng không có.
- Lão đệ xin hãy nói!
Tư Không Vô Úy trong nháy mắt lấy lại tinh thần tỉnh táo.
Miêu Nghị nói:
- Bảo Đào Thanh Ly đi thuyết phục Mục Phàm Quân hoặc Nhạc Thiên Ba đến làm chỗ dựa, dĩ nhiên là không sao nữa.
Tư Không Vô Úy dùng mắt trắng dã lườm hắn một cái:
- Thực sự có mặt mũi đó còn cần ngươi nói sao?
- Còn có một biện pháp.
Miêu Nghị bình bình đạm đạm nói:
- Bên cạnh Thủy Hành cung chính là Vô Lượng quốc. Nếu như Đào Thanh Ly có lá gan làm lớn chuyện, phát binh tấn công, sau khi hai nước đối kháng, còn có người nào có tâm tư nội chiến sao?
- Ngươi đang nói đùa hả? Cái này tính là chủ ý quỷ gì chứ?
- Ta cũng thuận miệng nói thôi, nói chánh sự đi!
Miêu Nghị nhìn về phía hai người:
- Bên ta tầng thứ quá thấp, không hề biết tin tức của thượng cấp. Tin tức của hai người các ngươi xem ra linh thông hơn so với ta. Sự tình lâu như vậy rồi, theo lý mà nói thì chung quanh đã sớm động thủ rồi mới đúng. Sao lâu như vậy rồi mà không phản ứng gì? Chẳng lẽ là chúng ta quá lo lắng hay sao?
- Không phải chúng ta quá lo lắng!
Triệu Phi thở dài:
- Sau khi ta nhận ra chuyện không ổn, lập tức hao phí số tiền lớn đi thu mua tin tức chung quanh. Thủy Hành cung lưng nằm sát Vô Lượng quốc, phía chính diện thì lại bị Thiên Hành cung cùng Mộc Hành cung chận lại. Hai cung đều có dự tính tóm thâu địa bàn của Thủy Hành cung, lại kiêng kỵ nhau, đều sợ đối phương thừa dịp nhảy vào. Vì thế song phương giờ này đang ngồi cùng nhau, chuẩn bị sau khi đánh hạ Thủy Hành cung sẽ đưa ra một người để thay mặt, song phương phân chia ích lợi của Thủy Hành cung. Chẳng qua là sự phân phối ích lợi còn chưa bàn luận thỏa đáng, không ai nhường ai. Giờ này vẫn còn đàm phán, đoán chừng trong thời gian ngắn cũng bàn không xong. Chúng ta thật ra thì còn có chút thời gian chuẩn bị. Hiện tại phiền toái nhất chính là, lòng người ở các điện phía dưới đã bàng hoàng!
- Thì ra là như vậy! Hai bên liên thủ, xem ra thật đúng là chạy trời không khỏi nắng rồi!
---------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...