Lời này có chút giết tâm, nhưng Miêu Nghị vẫn tỏ vẻ lơ đễnh không để ý, khẽ mỉm cười, tiếp tục giúp nàng chải tóc:
- Ta thừa nhận Miêu Nghị ta rất hèn mọn, vậy thì thế nào? Trong số những người ngươi mê hoặc, bất cứ một người nào cũng có thể làm cho ta chết không có chỗ chôn thì thế nào? Chỉ cần ta còn chưa chết, đã nói lên không người nào có thể làm cho ta chết không có chỗ chôn! Ngươi nói đúng, chỉ dựa vào chuyện tối qua ta ngủ với ngươi! Ta không cần dùng những thứ khác, chỉ dựa vào bản thân ta có thể để ngươi muốn ngủ với ta, những người khác lại không năng lực này!
Lão bản nương cười lạnh nói:
- Chỉ là một tu sĩ Thanh Liên có thể ngủ với một Tử Liên tu sĩ, Lão bản nương của khách sạn Phong Vân, cháu gái của Ma Thánh, ngươi có phải rất đắc ý hay không?
- Đúng vậy, rất đắc ý, hơn nữa còn có một loại khoái cảm chinh phục.
Miêu Nghị búi gọn mái tóc của nàng, ha hả cười nói:
- Quan trọng nhất là, tối hôm qua ngươi rất đẹp, ở trong mắt ta ngươi là người đẹp nhất, ta phát hiện mình thật sự thích ngươi! Có lẽ đã thích từ lâu, chẳng qua từ trước không phát hiện ra mà thôi, sau khi trải qua tối hôm qua, ta mới xác nhận!
- Vô sỉ!
Lão bản nương thật sự có cảm giác vô cùng hối hận, cảm giác mình vừa làm một chuyện vô cùng ngu xuẩn, hận đến mức nghiến răng ken két nói:
- Ngươi cho rằng ngươi ngủ với ta là có thể làm lão bản của khách sạn Phong Vân sao? Ta cho ngươi biết, vị trí lão bản này không phải ai cũng có thể làm, chỉ cần tin tức vừa ra ngoài, ngươi thậm chí không có cơ hội biết được vì sao ngươi chết đâu!
- Ta chưa bao giờ muốn làm lão bản của khách sạn Phong Vân, ta cũng khinh thường làm lão bản ở một nơi heo hút này.
Miêu Nghị gằn từng chữ:
- Bắt đầu từ hôm nay, ta chỉ cần nghĩ đến một việc, làm sao đem ngươi rời khỏi khách sạn, dẫn ngươi rời khỏi nơi quỷ quái này, để cho khách sạn này gặp quỷ đi!
Lực sát thương của lời này đối với nàng quá lớn, thân thể mềm mại của Lão bản nương run rẩy, cắn môi nói:
- Ta sinh quân chưa sinh, quân sinh ta đã già! Ngưu Nhị, từ bỏ đi, đừng ôm ấp những suy nghĩ không an phận nữa, chúng ta không thích hợp ở cùng nhau đâu, cho dù có thể ở chung một chỗ, mấy vạn năm sau, nói không chừng ta đã thành lão thái bà, còn ngươi vẫn phong nhã hào hoa, đến lúc đó kêu ta làm sao chịu nổi?
Miêu Nghị cười nói:
- Vậy ta sẽ làm cho Nam Cực Băng cung và Bắc Cực Băng cung trở thành hậu hoa viên của ngươi, để cho bọn họ làm nô tỳ cho ngươi, để cho bọn họ suốt đời phải dâng nạp ‘ Băng Nhan ’ cho ngươi, vĩnh viễn bảo vệ sắc đẹp của ngươi, để chúng ta thiên trường địa cửu vĩnh viễn ở bên nhau!
Lão bản nương run rẩy nói:
- Ngưu Nhị, ngươi thành thật khai báo đi, những lời ngon tiếng ngọt này của ngươi đã nói bao nhiêu lần rồi, rút cuộc đã lừa gạt bao nhiêu thiếu nữ?
Miêu Nghị cúi đầu, hôn lên mái tóc của nàng, ôn nhu nói bên tai nàng:
- Ta xin thề với trời đất, những gì ta nói với ngươi, nếu từng nói vơi nữ nhân thứ hai nào, thiên đạo vô tình, để Miêu Nghị ta không chết tử tế được, bị thiên khiển!
- Đừng lừa ta, ta là nữ nhân không nhịn được, sẽ vì tình cảm mà mất đi khống chế. Những lời mà ngươi nói, ta sẽ không nhịn được liều lĩnh tin tưởng đấy! Nói cho ta biết, ta có cái gì tốt? Tại sao ngươi luôn rất tốt với ta? Có phải ngươi coi trọng thân phận bối cảnh của ta hay không? Muốn cho ta trợ lực ngươi trên con đường tu hành?
- Ngươi có thể trợ lực ta cái gì? Tất cả những gì ta có hôm nay đều là tự bản thân ta hao hết tâm tư liều mạng đổi lấy! Bối cảnh của ngươi hữu dụng với ta sao? Chẳng phải ngươi nói, nếu tin tức kia vừa truyền đi ta sẽ chết không có chỗ chôn. Ta thèm muốn tài nguyên tu hành của khách sạn ngươi sao? Trước mắt ta không thiếu tài nguyên tu hành, ta kiếm tiền còn nhiều hơn ta tiêu, ta cũng không có thói quen để nữ nhân nuôi mình, sau khi rời khỏi nơi quỷ quái này, ta sẽ nuôi dưỡng ngươi!
- Nữ nhân xinh đẹp hơn ta trong thiên hạ còn nhiều mà!
- Nữ nhân xinh đẹp trong thiên hạ dù nhiều, nhưng trong mắt ta không có ai xinh đẹp hơn ngươi!
Lão bản nương “ừm” một tiếng, quay người lại, ôm lấy hắn, chui đầu vào ngực hắn, không muốn buông ra, hoàn toàn bị lời ngon tiếng ngọt của hắn chinh phục: - Nói thật là dễ nghe, ngoài miệng ngươi có bôi mật đúng không, bị ngươi lừa gạt cũng đáng.
- Không phải gạt, cũng không phải chỉ nói cho dễ nghe, ta nói rồi, ta làm người còn tốt hơn nói! Miêu Nghị vuốt ve mái tóc của nàng, chậm rãi nói:
- Cho ta chút thời gian, ta sẽ không để ngươi chờ quá lâu, cho ta thời gian một ngàn năm, ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi nơi này.
Lão bản nương lắc đầu nói:
- Có lời nói này của ngươi là đủ rồi, cho dù là lời ngon tiếng ngọt cũng đủ rồi, hậu quả sau này chúng ta sẽ cùng gánh chịu.
- Sẽ không có hậu quả gì đâu! Tin tưởng ta, chỉ cần một ngàn năm sau ta còn sống, ta sẽ đường đường chính chính dẫn ngươi rời đi, để ngươi không có bất kỳ buồn phiền nào đi theo ta, nở mày nở mặt theo ta rời đi. Năm vạn năm ngươi phải chờ đợi, ta sẽ bù đắp cho ngươi. Ta hứa với ngươi, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau, chỉ cần ta còn sống, ta nhất định có thể làm được. Vân Tri Thu, cho ta một chút thời gian!
- Ta tin tưởng ngươi! Không chỉ một ngàn năm, cũng không chỉ năm ngàn năm, cũng không cần một vạn năm, ta có thể đợi Phong Huyền năm vạn năm, là có thể chờ ngươi mười vạn năm, bắt đầu từ hôm nay ta cam tâm tình nguyện làm nữ nhân của ngươi, đợi bao lâu cũng nguyện ý, chỉ cần đến lúc đó ngươi không chê ta là lão thái bà.
- Sống bao lâu ta sẽ thích ngươi bấy lâu.
Nữ nhân bị những lời ngon ngọt này vây quanh giống như tiến vào hũ mật, có thể nói ý loạn tình mê, ôm lấy cổ Miêu Nghị, hôn hắn ngấu nghiến. Miêu Nghị kịch liệt đáp lại, đôi tay ra sức vuốt ve, hai người lại ôm chặt nhau, hôn mãi không ngừng, thậm chí ngã lăn ra ghế mà không biết.
Chẳng qua thoạt nhìn hai người có chút tức cười, Miêu Nghị vẫn mặc y phục của tiểu nhị khách sạn, ôm Lão bản nương, còn sờ loạn trên người Lão bản nương, quả thực là vô cùng hoang đường.
Cả hai hôn đến thở hồng hộc, Lão bản nương bị ép vào vách tường, bỗng nhiên đưa tay đẩy hắn ra:
- Ngưu Nhị, hứa với ta một việc có được không?
- Đừng nói một, chỉ cần là chuyện ta có thể làm được, một ngàn việc, một vạn việc ta cũng đáp ứng!
Miêu Nghị hít thở mùi thơm của cơ thể mê người của nàng nói. - Đời này có hôm nay, ta cũng coi như không sống uổng phí, cũng không đợi uổng công. Chẳng qua... hi vọng chuyện tương tự đến đây sẽ chấm dứt, sau khi ra khỏi cánh cửa này chúng ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn duy trì quan hệ như lúc trước có được không? Đợi đến lúc ngươi dẫn ta đi, để ta đường đường chính chính đi theo ngươi, không nên lén lút!
---------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...