Nhìn tình huống này, rất hiển nhiên lúc Miêu Nghị còn là động chủ đã bị đưa vào danh sách, mọi người không nghĩ ra là nguyên nhân gì, Dương Khánh không có lý do đưa Miêu Nghị đi Tinh Tú Hải như vậy.
Dĩ nhiên mọi người không biết vốn là Dương Khánh muốn xử lý Hùng Khiếu, lại bị Hoắc Lăng Tiêu đổi thành Miêu Nghị, đại nhân vật bên trên chỉ cần phất tay một cái là có thể quyết định sinh tử của một người.
-----------
- Tiểu thư, phủ chủ đang bế quan tu luyện!
Trong phủ phủ chủ Nam Tuyên phủ, Thanh Mai và Thanh Cúc ngăn ở cửa, không để cho Tần Vi Vi đi vào.
- Tránh ra!
Sắc mặt Tần Vi Vi lạnh lùng gạt hai người sang bên, xông thẳng vào trong.
Tần Vi Vi ít khi có thời điểm cứng rắn đối với Thanh Mai cùng Thanh Cúc như thế, thông thường không hề lên mặt tiểu thư với hai nàng, chỉ vì hai nàng gần như có thể coi là mẹ kế của Tần Vi Vi, đã nuôi nấng nàng từ nhỏ.
Hiển nhiên là hôm nay nàng uống lộn thuốc rồi…
Hồng Miên và Lục Liễu cũng theo tới, chờ ở trong sân, trơ mắt nhìn Tần Vi Vi xông vào. Các nàng cũng không có lá gan đi theo xông vào qua cửa Thanh Mai Thanh Cúc, ở hai phủ cũng chỉ có Tần Vi Vi dám làm như vậy.
Bất quá trong mắt hai người cũng có vẻ lo âu, sau khi danh sách Tinh Tú Hải Kham Loạn hội công bố ra, cả hai đều cảm thấy không thể nào tin được. Hai nàng biết Tần Vi Vi có tình cảm thế nào với Miêu Nghị, quả nhiên lập tức ngựa không ngừng vó chạy đến.
Bên trong tĩnh thất, Dương Khánh khoanh chân nhắm mắt chậm rãi mở mắt ra nhìn Tần Vi Vi sải bước xông vào, không nghĩ tới nàng lại dám xông vào. Lúc này so nàng với nữ nhi vẫn tuân thủ quy củ với phụ thân mình trước mặt người ngoài lúc bình thường, tưởng chừng như hai người khác nhau.
Y biết sau khi công bố danh sách nàng sẽ tìm đến mình, cho nên bế quan tránh né, không phải là vì chột dạ, mà là không muốn thấy nữ nhi vì một nam nhân tìm tới gây phiền phức cho mình.
Thế nhưng người tới trước mắt không chỉ là nữ nhi mình, hôm nay y đã hiểu sâu sắc con mình còn là một nữ nhân. Trong cuộc sống của nữ nhân, thân phận nữ nhi chỉ chiếm một phần, bởi vì trong chuyện tình cảm, bất kể phụ mẫu nói gì nữ nhân cũng bỏ mặc sau đầu không để ý.
- Vi Vi, con có biết đang làm gì hay không?
Dương Khánh trầm giọng chất vấn.
Tần Vi Vi đứng lại ở trước mặt y, cũng lên tiếng chất vấn:
- Danh sách kia là thế nào vậy?
Dương Khánh nổi giận:
- Càn rỡ, con dám nói chuyện với phụ thân bằng thái độ này sao?
Tần Vi Vi khẽ cắn môi, hỏi lại lần nữa:
- Tại sao Miêu Nghị có tên trong danh sách?
Trong khoảnh khắc biết danh sách, nàng lập tức liên tưởng là mình làm liên lụy tới Miêu Nghị. Nhất định là lần đó cầu hôn đã chọc giận phụ thân, nếu không vì sao lại để cho một tu sĩ cảnh giới Bạch Liên đi Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, đây không phải là muốn cho Miêu Nghị chịu chết sao?
Nữ nhi này là yếu điểm lớn nhất của Dương Khánh, thấy mắt nàng bắt đầu ửng đỏ, y cũng không đành lòng trách cứ nữa, nhàn nhạt hỏi:
- Con thích Miêu Nghị ư?
Tần Vi Vi khẽ run lên, miệng vẫn kiên quyết phủ nhận:
- Không có, con chỉ muốn biết có phải là vì chuyện cầu hôn lần trước, phụ thân mới để cho hắn xuất hiện ở trong danh sách không?
Không có mới lạ, Dương Khánh thở dài trong lòng, không có vì sao lại kích động như vậy… Y lắc đầu nói:
- Con suy nghĩ quá nhiều rồi, vốn trong danh sách ta báo lên trên cũng không có tên Miêu Nghị, là điện chủ tự tay gạch đi một cái tên, thêm tên Miêu Nghị vào. Đừng nghi ngờ, ta biết nói như vậy con không tin, thật ra thì ta cũng không biết tại sao điện chủ muốn thêm tên Miêu Nghị, chuyện này thật sự không có chút liên quan gì với ta. Miêu Nghị lại biết chuyện này, tại sao tên của hắn lại xuất hiện ở trong danh sách, sợ rằng chỉ có chính hắn mới có thể biết được, nếu không trên đời không có chuyện gì là vô duyên vô cớ.
Tần Vi Vi trợn mắt to hơn trước, kinh hô thất thanh:
- Miêu Nghị đã sớm biết danh sách ư?
Dương Khánh gật đầu.
Trong nháy mắt, Tần Vi Vi nghĩ thông suốt tại sao Miêu Nghị lại giao hai người kia cho mình, tại sao phải tặng lễ vật cho người của ba đại môn phái, hết thảy rõ ràng là vì chuẩn bị đi Tinh Tú Hải.
Thi lễ một cái, Tần Vi Vi xoay người đi, sau khi rời khỏi Nam Tuyên phủ lại dẫn Hồng Miên, Lục Liễu chạy thẳng tới Trấn Hải sơn, chuyến này không dẫn theo những tùy tùng khác...
-----------
Danh sách vừa công bố, địa phương náo nhiệt nhất chính là Trấn Hải sơn, đệ tử ba đại phái hồi hộp, sau lưng nói đây là báo ứng của Miêu Nghị. Ai nấy xoa tay xoa chân, tựa hồ đang chuẩn bị chờ Miêu Nghị rời đi sẽ làm một trận.
Thiên nhi và Tuyết nhi ngược lại đã sớm có chuẩn bị tâm tư, bình thường thấy Miêu Nghị không coi ra gì, đã cũng sớm từ từ yên lòng. Vốn hai nàng có lòng tin nhất định với Miêu Nghị, mấu chốt là từ trước tới nay Miêu Nghị chưa từng làm cho hai người thất vọng, trong mắt các nàng, Miêu Nghị có thể đối mặt với bất kỳ khó khăn nào.
Dĩ nhiên lời của Miêu Nghị an ủi các nàng cũng đã có tác dụng, ta không phải là lần đầu tiên đi Tinh Tú Hải.
Đệ tử Lam Ngọc môn cũng cảm thấy khiếp sợ, Lam Ngọc môn đã sụp đổ, nếu là Miêu Nghị đi nữa có thể tưởng tượng được tình cảnh sau này sẽ thế nào. Khoan nói những chuyện khác, sơn chủ sau này tiếp nhận sẽ không bỏ ra một khoản khổng lồ hàng năm để nuôi nhiều nhân mã như vậy.
Đương nhiên là bọn Điền Thanh Phong chạy tới cầu kiến trước tiên, để nghiệm chứng tin tức thật giả.
Bên trong phòng khách, Miêu Nghị quét qua chúng đệ tử Lam Ngọc môn, gật đầu nói:
- Là thật.
- Đại nhân, tại sao bắt ngài đi Tinh Tú Hải?
Điền Thanh Phong lộ vẻ khổ sở nói, mấy năm qua Lam Ngọc môn gặp phải một chuỗi đả kích liên tiếp, thật sự là làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.
- Cái này không quan trọng, đối với các ngươi quan trọng là sau khi Lam Ngọc môn bị diệt, ba đại môn phái đã từng làm áp lực với ta, muốn kéo các ngươi xuống khỏi vị trí hiện tại, bất quá ta đã dứt khoát từ chối.
Miêu Nghị đang ngồi trên ghế chợt đứng dậy:
- Ta nói cho các ngươi biết những chuyện này là muốn để cho các ngươi hiểu, ta đối đãi các ngươi không tệ. Lúc ta không có mặt, các ngươi cần phải phối hợp Diêm Tu coi sóc Trấn Hải sơn, ta sẽ ủy quyền Diêm Tu tạm thời làm sơn chủ Trấn Hải sơn. Chờ ta trở về luận công ban thưởng tất không bạc đãi, lần này đi Tinh Tú Hải bản tọa nhất định trở về!
Ngươi nói trở về là có thể trở về được sao!? Mọi người có tâm trạng phức tạp, bất quá ngoài mặt vẫn đồng thanh đáp:
- Dạ!
Sau khi bọn Điền Thanh Phong lui ra, Miêu Nghị dẫn Diêm Tu lộ vẻ buồn bã đi vào trong đình viện lầu các.
Hắn viết một miếng ngọc điệp ủy quyền đưa cho Diêm Tu:
- Lúc ta không có ở Trấn Hải sơn, giao chuyện của Trấn Hải sơn cho lão.
Diêm Tu nhận lấy ngọc điệp, chắp tay nói:
- Diêm Tu nhất định không phụ kỳ vọng của sơn chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...