Miêu Nghị phì một tiếng nói:
- Ngươi cho là ta bằng lòng đi chịu chết sao… Thượng cấp có mệnh, hơn nữa còn là điện chủ đích thân điểm danh, không đi cũng không được, cũng không phải tại ta.
La Bình im lặng gật đầu một cái, tỏ vẻ đã hiểu, sau khi trầm tư một lúc bèn nói:
- Trước khi tới đây ta đã tra xét, trên Nam Tuyên phủ là điện chủ Trấn Ất điện, phía trên nữa là Nguyệt hành cung.
Sau đó y quay đầu lại nhìn về phía Hoa gia, hỏi:
- Hoa gia, không phải là ngài quen biết cung chủ Nguyệt hành cung sao, không bằng ngài ra mặt nói vài câu, giúp Miêu huynh đệ tránh một kiếp này…
Miêu Nghị mừng rỡ, lúc này lộ vẻ mong đợi nhìn về phía Hoa gia.
Ai ngờ Hoa gia mặt liền biến sắc, thốt nhiên giận dữ nói:
- La Bình, có phải ngươi sống sung sướng quá nên chán nản, muốn bị trục xuất khỏi thương hội, loại chuyện như vậy thương hội chúng ta tiện nhúng tay vào sao?
Lão quay lại giải thích với Miêu Nghị:
- Miêu sơn chủ, không phải là ta không muốn giúp ngươi, mà là từ trước tới nay thương hội và các lộ chư hầu vẫn không liên hệ với nhau, giữ vững tư thế độc lập tách biệt. Hai bên một thương một võ, cũng có thể nói là một văn một võ, thương hội không tham dự chuyện chém giết, bằng không một khi võ lực hùng mạnh và tài lực khổng lồ kết hợp lại với nhau, thật sự là chuyện vô cùng nhạy cảm. Cho nên từ trước tới nay hai bên không nhúng tay vào chuyện của nhau, chuyện này thứ cho ta không thể ra sức, ngươi không nên nghe tiểu tử La Bình này nói bậy.
Nói xong còn hung hăng trợn mắt nhìn La Bình một cái, âm thầm truyền âm khiển trách:
- Ngươi rất thích dính dấp vào loại chuyện như vậy sao?
La Bình lộ vẻ lúng túng, y biết mặc dù lời của Hoa gia nói không sai, nhưng cũng biết chuyện giúp một sơn chủ không là vấn đề lớn lao gì. Chẳng qua là Hoa gia người ta cảm thấy không quen không biết với Miêu Nghị, không cần thiết phiền phức mà thôi, nếu như là mình gặp gỡ chuyện như vậy, chắc chắn Hoa gia sẽ giúp.
Y không thể làm gì khác hơn là chuyển trở lại đề tài chính:
- Miêu huynh, tuyệt đối không có ý ép giá ngươi đâu, giá thị trường trước mắt thật sự là như vậy.
Miêu Nghị liếc nhìn Hoa gia, không tiếp tục cầu xin người ta, hai bên chỉ mới gặp nhau lần đầu tiên, đối phương đã nói nghiêm trọng như vậy, biết cầu cũng vô ích, tức thì gật đầu nói:
- Hảo ý của La huynh, Miêu mỗ xin tâm lĩnh, vậy thì cứ tính theo giá thị trường đi.
La Bình gật đầu liên tục nói:
- Ngươi cần bao nhiêu yêu đan nhị phẩm?
Miêu Nghị cầm ngọc điệp tính toán một chút, trong này còn có sáu mươi lăm ngàn vạn kim tinh, tiền mặt trong tay hắn còn có hơn ba ngàn vạn, giữ vài trăm vạn trong tay cũng đã đủ dùng, có thể gom lại được khoảng sáu mươi tám ngàn vạn.
Sau khi tính toán trong lòng bèn nói:
- Cho ta ba mươi ba viên yêu đan nhị phẩm, một trăm viên yêu đan nhất phẩm.
Lúc nói những lời này, trong lòng hắn như đang nhỏ máu, nếu là bình thường với cùng số tiền này hắn có thể mua được lượng hàng gấp đôi. Hiện tại mua lại bị lỗ một nửa gia sản, hết sức nặng nề, nếu là bất cứ ai cũng cảm thấy đau đớn trong lòng.
Lại là một khoản mua bán lớn, La Bình phấn chấn tinh thần, nhanh chóng cầm ngọc điệp tính toán:
- Theo như giá thị trường trước mắt, một viên yêu đan nhị phẩm hai ngàn vạn kim tinh, ba mươi ba viên chính là sáu mươi sáu ngàn vạn kim tinh. Một viên yêu đan nhất phẩm hai mươi vạn kim tinh, một trăm viên chính là hai ngàn vạn kim tinh, tổng cộng sáu mươi tám ngàn vạn kim tinh... Miêu huynh, so với số dư còn lại của ngươi, còn thiếu chừng ba ngàn vạn kim tinh, ngươi…
Miêu Nghị khoát tay nói:
- Không ngại, số còn thiếu ta sẽ dùng tiền mặt bổ sung.
- Còn có chuyện quan trọng phải nói rõ trước với Miêu huynh, hiệu quả âm đan, nội đan và yêu đan là giống nhau, giá tiền cũng giống như nhau, vạn nhất không đủ yêu đan sẽ bổ sung bằng hai thứ kia, Miêu huynh thấy có được chăng?
Lúc La Bình nói lời này, thấy Miêu Nghị có vẻ ngạc nhiên, lập tức bổ túc một câu:
- Như ta đã nói lúc trước, bây giờ yêu đan cấp bậc loại này đang được tiêu thụ mạnh, ta chỉ là sợ vạn nhất không đủ. Dĩ nhiên nếu như Miêu huynh kiên trì muốn yêu đan, chúng ta cũng sẽ nhất định nghĩ biện pháp gom lại.
Đây không phải là chuyện gì kỳ lạ, trong cơ thể yêu tu có yêu đan, trong cơ thể quỷ tu có âm đan. Mà sở dĩ ma tu xưng là ma tu, cũng là bởi vì tu luyện cái gọi là công pháp bàng môn tà đạo, vượt ra khỏi phạm vi tu sĩ loài người thông thường, giống như yêu quỷ thường cũng có thể ở kết đan trong người, bị coi là dị loại, đây chính là nguyên nhân bị coi là ma, cho nên trong cơ thể ma tu cũng có nội đan.
Giết chết quỷ tu có thể lấy được âm đan, giết chết yêu tu có thể lấy được yêu đan, giết chết ma tu có thể lấy được nội đan. Mà nếu như tu sĩ bình thường ngã xuống dưới tay ba loại trên, chúng cũng có thể sử dụng phương pháp yêu ma ngưng tụ một thân tu vi của tu sĩ bình thường luyện chế thành nội đan, lấy đó sử dụng.
Tu sĩ loài người đã quen dùng yêu đan, chỉ là vì lúc giá ngự pháp bảo hiện hình, biểu hiện chính là hình thái yêu vật, trong lòng dễ dàng chấp nhận hơn.
Miêu Nghị hơi nghĩ ngợi, gật đầu nói:
- Chỉ cần cấp bậc không kém cũng có thể được.
Thấy hắn không có yêu cầu gì đặc biệt, La Bình cười nói:
- Vậy Miêu huynh có thể yên tâm, nhất định thương hội sẽ lấy tốc độ nhanh nhất đưa hàng tới.
Miêu Nghị vuốt cằm, móc tại chỗ từ nhẫn trữ vật trong ra hai ngàn vạn tiền mặt, lại bảo La Bình chuyển từ số tiền hắn còn gởi lại trong thương hội lần trước thêm một ngàn vạn nữa.
Tính tiền một lần xong xuôi toàn bộ, không có gì đáng nói, thủ tục đầy đủ hết, La Bình hỏi lần nữa:
- Miêu huynh còn có nhu cầu gì không?
Đương nhiên là Miêu Nghị có nhu cầu, hắn muốn tìm một món pháp bảo tam phẩm, nhưng một viên yêu đan tam phẩm đã có giá trị hàng trăm vạn Nguyện Lực Châu, gom tất cả tiền trong lần giao dịch này cũng không đổi được một viên yêu đan tam phẩm.
Nói đi thì nói lại, cho dù có pháp bảo tam phẩm, như Yêu Nhược Tiên đã nói lúc trước, bằng tu vi của hắn hiện tại cũng khó mà sử dụng.
Miêu Nghị cười khổ lắc đầu một cái.
La Bình gật đầu, lập tức quay lại chắp tay nói:
- Hoa gia, Đổng gia, làm phiền các vị đi một chuyến nữa, hãy mau đem hàng của Miêu huynh đệ tới.
Hai người gật đầu đáp ứng.
Sau khi hết thảy ổn thỏa, rốt cục bốn người ở trong tĩnh thất hơn hai mươi ngày cũng ra ngoài.
Hoa gia và lão Đổng không chào hỏi bất cứ kẻ nào, ra khỏi phòng khách trực tiếp song song bay lên không rời đi.
La Bình và Lưu lão đầu tạm thời ở lại Trấn Hải sơn, chờ hai người đưa hàng tới giao cho Miêu Nghị xong xuôi đâu đó mới trở về.
Đại môn đóng chặt rốt cục mở ra, La Bình đi theo bên cạnh Miêu Nghị vừa cười vừa nói tiến ra.
Văn Phương bên trong lương đình nơi xa thấy dáng vẻ La Bình vui mừng ra mặt phát ra từ nội tâm, nhìn qua cũng biết thu hoạch không nhỏ, có thể nói là nữ nhân này hâm mộ vô cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...