Phi Thiên

Lúc đầu nàng gả cho Miêu Nghị, tịnh không phải là nhắm tới quyền thế của hắn, mà là bởi vì ưa thích.

Bây giờ mới phát hiện, suy nghĩ về tình ái giữa nam nữ trước kia của nàng có phần một bên tình nguyện, sau khi thực sự gả cho Miêu Nghị mới dần dần cảm nhận được, có chút sự tình không hề đẹp đẽ như nàng tưởng tượng, cũng dần dần phát hiện ra người đến địa vị như Miêu Nghị, thì kỳ thực tình cảm nam nữ đã không qúa trọng yếu.

Cơ hội để nàng gặp mặt cùng Miêu Nghị cũng không nhiều, cho dù gặp mặt, tựa hồ Miêu Nghị cũng rất tận trách, cái gọi tận trách ở đây là cùng nàng làm chuyện nam nữ kia, cảm giác như vì hoàn thành nhiệm vụ mà nỗ lực thỏa mãn nàng, mà không có thời gian tâm sự trò chuyện với nàng. Khiến cho mỗi lần nàng đi gặp Miêu Nghị đều giống như vì để làm chuyện này, khiến rất nhiều lần nàng đều do dự có nên đi hay không.

Năm xưa chưa được trải qua chuyện nam nữ, không hiểu một ít ý tứ trong lời trưởng bối, làm đủ mọi chuyện kỳ thực là vì muốn gả cho Miêu Nghị, bây giờ mới dần dần lĩnh ngộ ra thâm ý trong lời trưởng bối trước kia.

Đám người Ngọc Linh chân nhân tới, Bảo Liên nghe được động tĩnh vội quay người lại, hành lễ với ba vị trưởng lão.

Hiện tại Bảo Liên càng có vận vị trương thanh, mi mục như vẽ, thiếu đi phần tính cách thiếu nữ năm đó, nhiều thêm mấy phần trầm ổn, trong đôi mắt sáng quét qua đã có khí chất của người ở lâu trên thượng vị.

- Ai, thiên hạ phân tranh, không biết lại có bao nhiêu người phải gia phá nhân vong.


Ngọc Linh chân nhân thở dài một tiếng, Chính Khí môn cũng bị bức đến hết cách, phải trốn tránh ở nơi hoang vu này để tránh họa, không né không được, với quan hệ giữa bên này cùng Ngưu Hữu Đức một khi có lộ nhân mã nào của Thanh chủ đi qua, há sẽ bỏ qua bọn họ, không thanh tiễu mới là chuyện lạ, dù sao Chính Khí môn cũng đỡ không nổi đại quân chính quy công kích. Hắn quay về chính để nói:

- Chưởng môn mời chúng ta tới có chuyện gì không?

Bảo Liên nói:

- Ngưu Hữu Đức bên kia truyền đến tin tức, muốn Chính Khí môn nghe theo điều khiển, toàn lực phối hợp ngăn trở đệ tử Phật môn tập kết, ta muốn nghe nghe ý kiến của mấy vị trưởng lão.

Nàng không nói gì đến chuyện Vân Tri Thu hứa hẹn phong nàng là Thiên phi.

Ngọc Hư chân nhân cười khổ:

Cho dù quan hệ giữa chưởng môn cùng Ngưu Hữu Đức chưa công khai, nhưng thiên hạ sớm có lời đồn, mà quan hệ giữa Chính Khí môn cùng Ngưu Hữu Đức đặt ở kia, nếu Ngưu Hữu Đức binh bại, chỉ sợ Chính Khí môn đừng mơ có kết cục tốt, bây giờ con có tuyển chọn nào khác ư?

Ngọc Luyện chân nhân cũng lắc đầu:

- Gia hỏa kia không ngờ xưng đế, thế lực hiện nay cũng thật là lớn đến đáng sợ a, năm xưa ai có thể ngờ được một tu sĩ nho nhỏ của Chính Khí môn sẽ có được thành tựu như ngày hôm nay? Trận tinh phong huyết vụ hắn quấy lên đã cuốn sạch thiên hạ, chỉ sợ lần này đối tượng bị cuốn vào trong không chỉ mỗi Chính Khí môn chúng ta, giữa cơn mưa gió nay, môn phái trong thiên hạ cũng đều phải chọn đội, chọn sai đội, tất có họa diệt môn! Mà nếu không chọn bên nào, sau này không quản ai thắng ai thua, chỉ sợ đều không có chỗ dung thân trong thiên hạ nữa.

Ngọc Linh chân nhân thán nói:

- Không con lựa chọn khác!


Lát sau, đệ tư Chính Khí môn được tập kết, trừ Bảo Liên lĩnh một số ít người tọa trấn trông giữ đệ tử trong môn, những đệ tử có thể rong rưởi trong tinh không khác đều toàn bộ được tập kết, cùng đằng không mà đi, bị bức gia nhập trong trường chém giết mà bọn họ không nguyện tham dự...

Ven hồ sơn thanh thủy tú, trong một tòa sơn trang hậu viện có phần lâu đời, lũ lượt có người từ hai bên nguyệt môn đi ra tập kết, Trương Thiên Tiếu cùng Lan Hầu đụng mặt nhau ở bên trái lối vào nguyệt môn. Lan Hầu mặt không biểu tình nghiêng người nhường đường, Trương Thiên Tiếu “hừ” một tiếng ra vẻ không đáng rồi đi vào trước.

Hai người tới trong đám người đang tập kết, đứng cách nhau không xa, an tĩnh chờ đợi.

Đợi đến người tập kết gần hết, trang chủ tóc trắng thương tang cùng một người đi ra, không phải ai khác, chính là Đơn Tình.

Đơn Tình vừa lộ mặt, lập tức dẫn tới một trận rối loạn không nhỏ trong đám người, hiển nhiên không ít người nhận ra. Kỳ thực Đơn Tình sớm đã ở chỗ này, chỉ là một mực chưa công khai lộ diện mà thôi.

Đơn Tình đứng ở trên bậc thang, mắt to quét qua chúng nhân, thanh âm hồng lượng nói:

- Mỗ là đại tượng ma đạo Đơn Tình, chúng ta đã cầu thả ở đây nhiều năm, mãi không dám công nhiên lộ diện, chỉ vì phản tặc ý đồ hảm hại, bây giờ phản tặc đại thế đã đi, chúng ta cũng không cần tiếp tục chập phục nữa. Không giấu chư vị, Thiên đế Ngưu Hưu Đức hiện nay kỳ thật chính là người của Lục đạo chúng ta, là Thanh vương ma Lục đạo chúng ta cộng đồng đề cử!

- A! Ngưu Hữu Đức là người của Lục đạo chúng ta...


Chúng nhân ồ lên, thực sự là không ngờ được chuyện này.

Trương Thiên Tiếu cùng Lan Hầu nhịn không được nhìn nhau, điều này cả hai người bọn họ đều không biết. Hai người vốn không phải người trong ma đạo, là nhận được chỉ thị của Vân Tri Thu, bởi thiên hạ đại biến mà triệt đến nơi này tránh hiểm.

Đơn Tình dường như chỉ sợ mọi người còn chấn kinh không đủ, tiếp tục nói:

- Ma đạo chúng ta cũng sớm có Thánh chủ mới, tên là Vân Ngạo Thiên! Vân? Mọi người có hiểu ý gì không? Thiên hậu hiện nay Vân Tri Thu chính là người của Ma đạo chúng ta, là thân tôn nữ (cháu ruột) của Thánh chủ, Ma đạo chúng ta chờ đợi nhiều năm như vậy, cuối cùng ngày lành đã tới rồi!

- Mấy năm nay Thánh vương vì Lục đạo mà nhẫn nhục chịu khổ trong cảnh nội Thiên Đình, lịch kinh gian khổ, cuối cùng vì Lục đạo nghênh tới cục diện hôm nay! Bây giơ là cơ hội tốt để Lục đạo chúng ta phản đanh diệt trừ nghịch tặc, là lúc để chúng ta thi triển tài năng! Thánh vương có pháp chỉ, mệnh chúng ta toàn lực ngăn trở viện binh Phật môn tập kết, chung ta ắt phải toàn lực ứng phó, chỉ cần nhìn thấy đám lừa ngốc kia, giết không cần luận...

Không lâu sau, đám người trong hậu viện xung thiên mà đi, phàm phu tục tử quét dọn ơ tiền viện trong lúc vô ý nhìn thấy, còn tưởng là mình hoa mắt, vuốt vuốt mắt nhìn lại, thì đã không thấy cái gì cả.

Mà lúc này, trên tinh không, nhân viên hữu bộ Thiên Đình, một bộ phận nhân viên Quần Anh hội con trong tầm khống chế, người các môn phải nghe lệnh mà đến, còn có các đệ tư Phật môn đang ở một bên, mà dư nghiệt Lục đạo nghe theo lời hiệu triệu cua Miêu Nghị, một bộ phận nhân viên Quần Anh hội khác, người các môn phái nghe lệnh mà đến, đám gia nô ngầm làm việc cho tướng lĩnh dưới tay, các tán tu Tụ hiền đường đưng ở bên con lại, thế lực song phương đang triển khai chém giết giữa tinh không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui