Vừa rồi con đang nói chuyện cận vệ quân tấn công Ngưu Hữu Đức, chỉ chớp mắt cận vệ quân lại đã tấn công bên này, Khấu Lăng Hư mặt banh lại nói:
- Tình hình đã được xác nhận chưa?
Đường Hạc Niên:
- Ứng sẽ không sai, địa điểm tao ngộ tập kích không chỉ một nơi, không đến nỗi mấy chỗ đồng thời xuất hiện sai lầm chứ?
Khấu Lăng Hư cắn răng nói:
- Thanh Chủ muốn làm cái gì?
Vẫn chưa hết, tinh linh trong tay Đường Hạc Niên lại rung lên, sau một hồi liên lệ, vội báo nói:
- Vương gia, năm trăm triệu viện binh Cực lạc giới đã xuất quân, xuất hiện trong cảnh nội Bắc quân chúng ta.
Khấu Lăng Hư sắc mặt âm trầm, mới đầu hắn còn tưởng rằng đám nhân mã Cực lạc giới chuẩn bị kia là dùng để uy hiếp biến cố tại Đông quân, ai ngờ hiện tại cận vệ quân lại đang tập kích địa bàn của mình, chuyện của Đông quân đa được giải quyết, nhân mã Cực lạc giới vẫn cứ chạy ra, đây là muốn làm gì?
Ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn chính là Thanh Chủ muốn xuống tay với mình, trầm giọng nói:
- Thông tri nhân mã khẩn cấp phong tỏa tinh vực nhân mã Cực lạc giới xuất hiện, mệnh nhân mã các nơi tập kết tự vệ, ngăn trở đại quân cận vệ quân tập kết trên quy mô lớn, cận vệ quân vừa ra tay tấn công liền nhất luật tiêu diệt!
- Tuân mệnh!
Đường Hạc Niên lập tức truyền đạt mệnh lệnh xuống dưới.
Khấu Lăng Hư lại khẩn cấp lấy ra tinh linh liên hệ đám người Miêu Nghị, tưởng xác nhận xem tình hình phía bọn họ như thế nào, nếu thật khai chiến, một mình nhà hắn gánh không nổi, phải tìm kiếm sự ủng hộ từ mấy nhà khác...
Dưới thành quách phồn hoa, trong một tòa đại viện thẩm trạch, Tào Mãn đứng dưới tàng cây yên lặng không nói.
Thất Tuyệt đi tới, bẩm báo nói:
- Lão gia, mặt dưới đang chấp hành, hẳn rất nhanh liền có thể chuyển dời đám gia quyến kia đi.
Mặt Tào Mãn lộ vẻ ngập ngừng nói:
- Nhóm gia quyến cận vệ quân này đều là những người nào, không ngờ đáng để lão gia tử bên kia lên tiếng cường điệu ắt phải an toàn chuyển dời đi?
Thất Tuyệt nói:
- Vừa rồi lão nô nhân tiện tra xét một lúc, từ lý lịch những người này tìm ra một điểm chung, lúc Ngưu Hữu Đức còn ở trong cận vệ quân, những người này đều từng hiệu mệnh dưới tay Ngưu Hữu Đức, đều là nhân mã nửa chi hổ kỳ theo Ngưu Hưu Đức huyết chiến tại Dậu định vực mà còn sống sót!
- Là bọn họ?
Tào Mãn kinh ngạc, không ngờ lão gia tử không ngờ sẽ vì những người này mà không tiếc mất đi bao nhiêu nhân thủ tiềm phục trong cận vệ quân...
Thiên cung, Tinh thần điện, Thanh Chủ nhắm mắt dương thần tĩnh tọa sau án, đại chiến đã bắt đầu, bề ngoài hắn có vẻ bình tĩnh, kỳ thực nội tâm đang kỳ vọng tiệp báo.
Nhưng trong điện, Vũ Khúc thả xuống tinh linh trên tay lại sắc mặt đại biến, gấp giọng nói:
- Bệ hạ, đại sự không ổn, lúc sơ bộ nhân mã của Khúc Trường Thiên đến gần địa điểm tiến công, tảo ngộ một tỷ rưỡi nhân mã Nam quân vây công, tựa hồ Ngưu Hữu Đức sớm có chuẩn bị, sơ bộ nhân mã của Khúc Trường Thiên đã rơi vào bẫy do Ngưu Hữu Đức bố trí sẵn!
Thượng Quan Thanh đột nhiên ngẩng đầu, Tư Mã Vấn Thiên đầy mắt chấn kinh.
Cao Quán nhíu mày, sau khi bên này triển khai tiến công, liền không cần giấu giếm sự tình với hắn, bèn gọi hắn tới cùng lúc nghe lệnh.
Thanh Chủ đột nhiên trợn mắt chầm chậm đứng lên, tức thì tức giận nói:
- Lập tức để sơ bộ nhân mã của Hoa Nghĩa Thiên tới chi viện!
Tinh linh trong tay Vũ Khúc lại chấn động, làm sơ liên hệ, Vũ Khúc hận tiếng nói:
- Đại tướng dưới tay Khúc Trường Thiên suất lĩnh năm ngàn vạn đại quân phong tỏa lối vào tinh môn mục tiêu, kết quả tao ngộ Tị lộ nguyên soái Hoành Vô Đạo suất lĩnh năm trăm triệu đại quân vây công, đã nguy tại sớm tối! Bệ hạ, Ngưu Hữu Đức bày bố xuống hai tỷ đại quân chờ sẵn chúng ta, xem ra hắn đã sớm nhìn thấu kế hoạch tấn công của bên này!
- Lập tức để sơ bộ Hoa Nghĩa Thiên toàn tốc chi viện!
Thanh Chủ gầm lên.
Nhưng Vũ Khúc vừa nhấc lên tinh linh, lại có tin tức đi tới, lần này sắc mặt Vũ Khúc thật trở nên rất khó coi, chậm rãi ngẩng đầu nói:
- Bệ hạ, ba trăm triệu đại quân lấy Hoa Nghĩa Thiên cầm đầu vừa có động tác, liền lập tức tao ngộ một tỷ rưỡi đại quân vây công!
Thanh Chủ tức giận, chi vào hắn nổi giận nói:
- Lại lôi đầu ra một tỷ rưỡi đại quân?
Vũ Khúc gian nan lắc đầu nói:
- Là nhân mã của Thành Thái Trạch, là một tỷ rưỡi đại quân của Thành Thái Trạch, đám người Hoa Nghĩa Thiên nguy rồi!
- Thành Thái Trạch! Đừng rơi vào tay trẫm, bằng không trẫm tất thiên đao vạn quả nhà ngươi!
Thanh Chủ “động” một tiếng, quyền đấm xuống trên án, mặt lộ vẻ hung ác, trước đó hắn đã nghi ngờ sự tan biến của sơ bộ nhân mã Thành Thái Trạch, cho nên mới hy sinh thám tử giám sát tả bộ cài cắm tại Ngưu vương phủ để dò xét, dò xét xong liền xóa bỏ nghi ngờ, khi đó hắn mới yên tâm xuất binh, bây giờ xem ra căn bản vốn là trò đùa, đối phương đã nhìn thấu ý đồ hắn, làm ra một chiêu tương kế tựu kế.
Vừa bắt đầu hắn còn tưởng rằng phía Ngưu Hữu Đức nhìn thấu kế hoạch của mình là do bên này có người tiết mật, hiện nay xem ra căn bản không phải chuyện như vậy, bởi vì lúc hắn vừa bắt đầu ấp ủ kế hoạch này căn bản không thổ lộ qua với bất cứ người nào, mà Ngưu Hữu Đức từ hành động lấy phục binh tại Thái cổ làm màn chi liên hợp mấy nhà buộc hắn vứt bỏ chống lưng cho Thành Thái Trạch, hiển nhiên đã sớm đánh chú ý lên người Thành Thái Trạch, Ngưu Hữu Đức sớm đã mưu lấy sơ bộ nhân mã Thành Thái Trạch, làm vậy là muốn đẩy Thành Thái Trạch vào tuyệt lộ, không thể không nương nhờ Ngưu Hữu Đức.
Vừa nghĩ minh bạch điểm này, Thanh Chủ căm hận lên tiếng:
- Ngưu tặc đáng ghét, là năm đó mắt trẫm bị mù, đến nỗi dưỡng hổ thành họa!
Tinh linh trên tay Vũ Khúc lại liên hệ một phen, bi phẫn lên tiếng nói:
- Bệ hạ, bốn trăm triệu tàn binh trong cảnh nội Nam quân nghe lệnh mà động, lại không ngờ được U Minh phản quân đột nhiên giải hòa cùng nhân mã bình định của Nam quân, hai bên cùng quay đầu, hợp lực đánh vỡ một lộ ngày vạn nhân mã của ta! Một tỷ đại quân sơ bộ Ngưu Hữu Đức đang bắt đầu tụ tập trấn giữ yếu đạo, phản quan thì đuổi giết bộ phận nhân mã bị đánh tan của ta! Cứ tiếp tục thế này, quân ta tại thông hành quan ải nơi nơi gặp trở ngại, phản quân lại có thể một đường thoải mái mà đi, sẽ tùy ý đuổi giết nhân mã chúng ta!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...