Tô Vận cười nói:
- Chuyện này không là việc nhỏ, nếu nương nương có thể đạm định như thế, tự nhiên là vương gia đã có phương cách ứng đối.
Vân Tri Thu cười mà không nói, cũng không nhắc lại.
Ngay lúc này, một quần giáp sĩ áp mười mấy người đi qua, hai tên thiếp thất cùng nha hoàn, còn có mấy tên hạ nhân trong vương phủ, có người sắc mặt khó coi, có người ra vẻ trấn định.
Thả xuống ly trà, Vân Tri Thu coi chừng hai tên mỹ nhân phía trước, hờ hững nói:
- Tản rãi một ít lời đồn trong vương phủ liền nghĩ nhiễu loạn được quân tâm? Ta nên nói các ngươi là xem thường vương gia, hay là nên nói các ngươi ngu đây? Coi ta mắt mù tai điếc ư? Cho là sẽ tra không ra? Chẳng lẽ nhìn không ra người sau lưng các ngươi đã coi các ngươi thành con tốt thí?
Một mỹ nhân trấn định nói:
- Tiện thiếp không biết lời này của nương nương là có ý gì.
Vân Tri Thu hừ lạnh một tiếng:
- Trước đó ta đã nói rồi, nếu trong vương phủ còn có ai là gian tế, tự mình đứng ra, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, kết quả lại không một ai dám đứng ra, ta cho các ngươi cơ hội, các ngươi không muốn thì thôi, còn dám làm loạn? Vậy đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt. Kéo đi đi, nên làm thế nào ta đã từng nói qua trước rồi!
Một viên tướng chắp tay lĩnh mệnh, vung tay lên, giáp sĩ trực tiếp đem ngươi kéo đi, những người này nhớ tới mấy chữ “thiên đao vạn quả”, không khỏi sợ đến hồn phi phách tán.
- Nương nương tha mạng!
- Nương nương, ngươi không thể làm thế, ta muốn gặp vương gia, ta muốn gặp vương gia...
Vân Tri Thu mắt lạnh bễ nghễ quát:
- Câm miệng!
“Ba ba” liên tiếp mấy tiếng giòn vang, từng người đều bị vả miệng, đánh cho máu thịt mơ hồ, cũng không dám lên tiếng nữa.
Tô Vận âm thầm thổn thức, thiếp thất của vương gia vừa bị giết một tên, giờ lại thêm hai tên này, sợ là hai người phải chết càng thảm...
Lối vào tinh môn, cự ly khá gần binh xử, Ti Trác suất lĩnh nhân mã hoả tốc chạy tới, năm ngàn vạn đại quân lộ ra, chỉ một hồi hợp liền xung vơ mấy trăm vạn nhân mã thú hộ lối vào. Cũng không đuổi tận giết tuyệt, Tỉ Trác hạ lệnh một tiếng, nhân mã lập tức bố trận thủ chết lối vào, phòng bị quân địch bỏ trốn khi chủ chiến trường thất lợi.
Mà trên tinh không gần với Ngưu Vương Tinh, hai trăm triệu nhân mã đang hoành binh liệt trận, Thanh Nguyệt tay vịn bội kiếm giữa eo, trôi nổi tại trận tiền, trên mặt đầy vẻ túc sát.
Tiền phương hơn ngàn người lấy Khúc Trường Thiên cầm đầu dần hiện thân, lao nhanh mà đến.
Đội hình sau lưng Thanh Nguyệt tách ra một lối đi, Thanh Nguyệt lượt lùi về sau, trong vòng vây trung quấn lui nhập hạch tâm chiến trận. Thống soái một quân như nàng không tất yếu cũng không khả năng thần tiên sĩ tốt xông ở mặt trước trong đại chiến như thế này, đó là hành vi chỉ thỏa mãn thống khoái bạn thân mà vô trách nhiệm với trọng trách được giao.
Thanh nguyệt rút kiếm lệnh ra, thuẫn bài phong hộ được đẩy lên tuyến đầu đại trận, cung tiễn thủ trường cung cho đợi đằng sau.
Khúc Trường Thiên khẩn cấp mà đến đưa mắt đánh giá một phen, nhẩm ra đại khai số lượng nhân mã, trong lòng không khỏi cười lạnh, xem ra trước đó mình chỉ lộ ra năm ngàn vạn nhân mã đã có hiệu quả, quả nhiên dẫn dụ được đối phương dân quân quyết chiến.
Đối với hắn mà nói, không sợ Ngưu Hữu Đức chiến, chỉ sợ không chiến mà chạy, nhìn tình hình trước mắt, rõ ràng là Ngưu Hữu Đức đã dơ ra hết thảy bản bộ, rất tốt, ngược lại tiết kiệm cho mình không ít chuyện!
Từ một trình độ nào đó mà nói, tiêu diệt thế lực Ngưu Hữu Đức hay chỉ tiêu diệt mỗi mình Ngưu Hữu Đức càng có lợi? Đương nhiên là kẻ trước.
Năm ngàn vạn nhân mã, liệt trận!
Khúc Trường Thiên đưa tay ngưng lại thế xông tới, hạ mệnh lệnh xuống.
Đại quân trước sau trái phải dần trình hiện, năm ngàn vạn nhân mã vừa ra, bố trận hoàn tất, bắt đầu thôi tiến hướng về trận doanh đối phương, rõ ràng là dấu hiệu muốn lấy cứng đối cứng.
Đại quân trực diện chém giết, đến quy mô bậc này, kỳ thực đã không có dự địa để làm ra quá nhiều hoa tiêu kỹ xảo, liệu chính là thực lực cung chiến lực đại quân trong tay, thừa lại mới là năng lực điều phối chỉ huy của thống soái lâm trận.
Trong lòng chiến tướng hai bên đều rõ ràng bên này không lấy ra toàn bộ nhân mã.
- Đợi ta chính diện giao phong quấn chặt đối phương, đại quân lập tức toàn bộ khai triển ra. Hàn Trạch Quân, ngươi suất một trăm triệu nhân mã tả lộ bao sao (bọc đánh). Toàn Vũ Bình, người suất một trăm triệu nhân mã hữu lộ bao sao, đồng thời với ta, hình thành nên thể ba phương hợp vậy. Tiêu Viêm Liệt, ngươi suất năm ngàn vạn nhân mã đi vong, đến thắng sào huyệt quân địch, ắt phải nằm xuống Ngưu Hữu Đức, có thể bắt sống thì tận lượng bắt sống, tóm lại không thể để cho Ngưu Hữu Đức chạy, nếu người không có ở đó, nhân mã của người lập tức phân tán tìm kiếm!
Đại quân vừa thôi tiến, Khúc Trường Thiên vừa hạ lệnh phân phó rõ ràng.
- Tuân mệnh.
Ba tướng lĩnh mệnh mà đi.
Đại quân song phương rất nhanh liền đối đầu trực diện, song song tiến vào trong phạm vi uy lực công kích lớn nhất của Phá pháp cung đối phương.
Trùy trận xung kích (Đột kích hình mũi khoan)!
Thống soái song phương cơ hồ đồng thời vung kiếm phát ra hiệu lệnh.
- Giết!
Sát na chiến trận song phương xông ra trên trăm chi trường trận hình mũi khoan do thuẫn giáp tổ thành, điện cuồng xông hướng đối phương, tiếng giết chấn hám tinh không.
- Bắn tên!
Chiến trận hai bên song song bạo phát ra vô số lưu quang, công hướng trụy trận xung phong của đối phương, sát na tiếng nổ vang ầm ầm, máu thịt bay ngang.
Chém giết nháy mắt tiến vào trạng thái quyết liệt tột độ, song phương ai cũng không chịu lui ra sau, đối mặt thế công mãnh liệt như thế, đều không bên nào khả năng dễ dàng quay đầu.
Khúc Trường Thiên vung kiếm chỉ hướng trái phải:
- Xuất kích!
Thoáng chốc, bốn trăm năm ngàn vạn nhân mã cận vệ quân oanh oanh liệt liệt toàn diện triển khai ra, tả ra một trăm triệu nhân mã vu hồi mà đi, hữu ra một trăm triệu nhân mã vu hồi, có năm ngàn vạn nhân mã khác muốn đi vòng đến thắng Ngưu Vương Tinh.
Trong chiến trận Thanh Nguyệt cười lạnh một tiếng, trong tay lay động lấy tinh linh.
Đại tướng Tiêu Viêm Liệt suất lĩnh năm ngàn vạn đại quân xông thẳng Ngưu Vương Tinh đột nhiên thần tình đại biến, chỉ thấy Ngưu Vương Tinh vọt tới chi chi chít chít bóng người.
- Không hay rồi!
Tướng lĩnh phụ trách quan sát đột nhiên chỉ hướng bốn phía, truyền âm kêu nói:
- Đại nhân, chúng ta trúng bẫy!
Khúc Trường Thiên nhìn sang trái sắc mặt hơi biến, nhìn sang phải sắc mặt lại cũng biến, chỉ thấy trong tinh không trước sau trái phải bốn phương tám hướng vọt tới nhân mã chi chi chít chít đếm không xuể, chí ít gấp mấy lần bên này, hoàn toàn là thế vây công, ở đâu ra nhiều nhân mã như vậy? Trong tình báo Thiên cung cung cấp cho mình căn bản không điều này a!
Trên chiến trường, tình báo thường thường quyết định thắng thua của chiến cuộc.
Tốc cáo Tỉ Trác, cẩn thận có trá, mệnh hắn lập tức tới chi viện!
Khúc Trường Thiên mặt banh lại, tức giận rống lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...