Phi Thiên

Vân Tri Thu trầm mặc một hồi: - Ta ở đây có ảnh hưởng tới chàng sao? - Có!

Miêu Nghị quay người lại, đưa tay nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, bốn mắt nhìn nhau.

- Bởi vì ta quan tâm nàng, nàng ở đây sẽ khiến ta phân tâm. Nữ nhân trời sinh đã khó có thể chống cự những lời ngon tiếng ngọt, một câu “quan tâm nàng” khiến Vân Tri Thu khó kìm lòng nổi cảm xúc dâng trào, trong mắt hiện lên nhu tình mật ý, có điều bề ngoài vẫn ai oán nói:

- Chưa bao giờ ngươi nói trịnh trọng như vậy, cho dù là biết bốn quân muốn liên thủ tấn công nơi này ngươi cũng không có ý định để mấy người Cơ Mỹ Lệ đồng thời rời khỏi. Ngươi ngoài miệng nói không cho phép Yêu tăng hung hăng, nhưng trên thực tế ngươi cũng không nằm chắc đúng không? Lại như ngươi nói, lão yêu quái này khẳng định có chỗ bất phàn mới có thể khiến cả Thiên Đình như gặp đại địch!

Miêu Nghị đương nhiên không thừa nhận:

- Để các nàng rút lui là vì phòng ngừa vạn nhất, hắn mất đi thân thể và pháp lực vẫn có thể trốn thoát khỏi tay Thanh chủ và Phật chủ, có thể thấy hắn tà môn như nào. Quả thực hiện giờ hắn không bằng xưa, pháp lực mất hết, thân thể khó về, một đấu một hắn căn bản không phải đối thủ của ta, luận thế lực và nhân mã, hắn có cái gì? Hiện giờ thiên hạ từ lâu đã không phải thiên hạ của hắn, lòng người đoàn kết đều không hi vọng hắn quay về, Thiên Đình đã lập ra biện pháp phòng bị nghiêm mật, ngay cả tới gần ta hắn cũng khó mà làm được. Hắn căn bản không dám xuất đầu lộ diện, không đáng lo ngại, những thủ đoạn bàng môn tà đạo của hắn vô dụng với ta, nhưng ta lo lắng sẽ bị hắn lợi dụng sơ hở lên người các nàng.

Vân Tri Thu một lần nữa lại trầm mặc, không thể không thừa nhận lời Miêu Nghị nói không có đạo lý. Thực lực Yêu tăng hiện giờ phỏng chừng không dám đối đầu trực diện với Miêu Nghị, nhưng lại có thể nghĩ đến những thứ trong tay Miêu Nghị, nhất định sẽ nghĩ biện pháp ra tay với người bên cạnh Miêu Nghị. Mà người trong cả thiên hạ đều biết Miêu Nghị vì Vân Tri Thu nàng mà không tiếc liều mạng huyết chiến. Yêu tăng muốn ra tay, mục tiêu lựa chọn hàng đầu chính là nàng.


Cân nhắc thiệt hơn, Vân Tri Thu là một nữ nhân hiểu rõ đại thê, sau khi trầm mặc mới nói:

- Bên cạnh ngươi dù như nào cũng phải có người chăm sóc, để Thiên nhi, Tuyết nhi lưu lại hầu hạ ngươi đi.

Miêu Nghị lắc đầu:

- Không cần, có Phi Hồng là được rồi. Nếu như không phải sợ bên Giám sát tả bộ sinh nghi thì ta đã đề Phi Hồng cũng rời khỏi.

Thời điểm như thế này, Vân Tri Thu luôn nghe theo quyết định của Miêu Nghị, trở về nói chuyện với Phi Hồng, nhắc nhở Phi Hồng cẩn thận chuyện chăm sóc cho Miêu Nghị.

Đối với chuyện này, Phi Hồng đương nhiên không phản đối, chí ít người đàn ông này sẽ tạm thời thuộc về một mình nàng, bình thường cho dù muốn chăm sóc cho Miêu Nghị thì cơ hội đến lượt nàng cũng không nhiều. Dù sao trong chính phòng, vì bối cảnh bản thân khiến cho chính mình cũng không có lực để tranh sủng.

Mấy ngày sau, tiểu thế giới vô lượng thiên, mấy người Vân Tri Thu, Thiên nhi, Tuyết nhi, Lâm Bình Bình. Cơ Mỹ Lệ, tỷ muội Lang Huyên, Ngọc Nô Kiều, Pháp Âm đồng thời từ trên trời hạ xuống.

- Phu nhân!

Tần Vi Vi sớm đã nghe tin dẫn Hồng Trần, Nguyệt Dao cùng chờ đón ở ngoài cửa lớn.

Ánh mắt Vân Tri Thu nhìn Nguyệt Dao, trong lòng thở dài một tiếng, chuyện này là sao!

Nàng có chút hối hận khi trước đáp ứng để Miêu Nghị cưới Nguyệt Dao, chính mình cũng quá hồ đồ rồi, bởi vì nàng phát hiện Miêu Nghị không thể vượt qua cửa ải trong lòng kia, căn bản không đối đài với Nguyệt Dao như nữ nhân. Theo nàng biết, cho đến giờ Miêu Nghị vẫn chưa từng chạm vào Nguyệt Dao, nghiệp chướng!

Mà những năm tháng này qua đi, góc cạnh của Nguyệt Dao bị tháng năm mài nhẵn không ít, thần thái bình tĩnh, không còn vẻ buồn bực như hồi còn nhỏ, hoặc nói là nhận mệnh, cơm áo không lo, bình yên an tâm tu luyện.


Vân Tri Thu biết cuộc sống của Nguyệt Dao với những người lưỡi đao liếm máu như Miêu Nghị mà nói thì chính là cuộc sống thoải mái, không gặp nguy hiểm, bình an, nhưng Vân Tri Thu không thể không nói một câu rằng Miêu Nghị không hiểu nữ nhân, đây chỉ e không phải cuộc sống mà Nguyệt Dao muốn.

- Tỷ muội chúng ta hiếm khi gặp nhau, không cần đa lề.

Vân Tri Thu tiến lên đỡ Tần Vi Vi, ra hiệu bình thân với những người khác.

Cả đám nữ nhân đi vào sớm đã mở tiệc chờ đợi.

Đến địa bàn của mình, không lo an toàn, Vân Tri Thu tuyên bố trong tiệc rượu trong thời gian ngắn sẽ không trở về Đại thế giới, mọi người ở tiểu thế giới muốn đi đầu thì đến đó, nhân cơ hội này mọi người thả lỏng một chút.

Có điều những ngày kế tiếp, Vân Tri Thu tìm từng người một để tâm sự, nàng cũng phải nhân cơ hội hiếm có này hiểu rõ ý nghĩ của các nàng. Vì ổn định tình thê bên trong...

Tin tức Yêu tăng Nam Ba xuất thế không thể tránh khỏi khuếch tán ra khắp thiên hạ, cả thế gian đều kinh ngạc, rất nhiều hậu bối trước đây chưa từng nghe tới nhân vật này, giờ nghe thấy đủ loại tin đồn khiến tất cả đều mở mang tầm mắt, hóa ra trước đây thiên hạ có một nhân vật trâu bò như vậy!

Ngoài Tinh môn, mấy người cùng nhau tới, một đội nhân mã Thiên Đình phất tay ra hiệu, quát lớn:

- Dừng lại! Lấy ra Linh đài Pháp tướng!


Mấy người bay tới có che dấu cũng không thể xóa đi che dấu, lấy ra Pháp tướng trong mi tâm.

Sau khi xác nhận, nhân mã Thiên Đình canh giữ Tinh môn mới cho qua.

Không chỉ là nơi này, tất cả Tinh môn do Thiên Đình quản lý đều phái người đóng giữ kiểm tra, mà người lui tới cũng biết nguyên nhân vì sao.

Cửa thành Thiên nhai, người đến người đi, người vào thành cũng cần phải thả ra Pháp tướng ở mi tâm mới có thể tiến vào - Khách quan, thật xin lỗi, xin mời hầy sáng Linh đài Pháp tướng lên.

Một tên tiểu nhị của cửa hàng chắp tay xin lỗi nói với khách hàng.

Trấn Nam Tinh, ngoài sơn môn Chính Khí môn, đệ tử trông coi sơn môn đưa tay ngăn cản Bảo Liên:

- Sư thúc, phiền ngài hày sáng Linh đài Pháp tướng lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui