Nhận được tin tức Thiên hậu hồi phục, trên cổng thành Miêu Nghị giơ tay lên kéo xuống mặt nạ ngụy trang, xoay người nói với mọi người công khai tin tức:
- Đằng Phi, Thành Thái Trạch binh biến, Doanh Cửu Quang binh bại đã bị chém đầu, đã bị quân cận vệ bắt, đại cục đã định, có thể ra mặt rồi.
Dứt lời trực tiếp đi về cửa thang lầu.
Dương Triệu Thanh đám người theo đuôi, lục tục kéo mặt nạ ngụy trang xuống, duy chỉ có Tinh thờ ơ, không quen lộ diện.
Đi theo Thanh Nguyệt khiếp sợ: “Doanh Cửu Quang bại trận rồi?”
Phục Thanh khiếp sợ trong lòng cũng khó có thể hình dung, nhìn Miêu Nghị phía trước đang đi xuống lầu, tâm tình khó diễn tả được.
Xuống đến tường thành, chứng kiến những người của cửa hàng có quyền lực bị giam giữ. Miêu Nghị lại nhàn nhạt một tiếng.
- Thả hết ra! Bốn cửa thành bỏ lệnh cấm, để thương khách tự do, thông cáo Thiên Nhai các nơi cùng nhau chấp hành.
- Vâng!
Dương Triệu Thanh cùng Phục Thanh cùng ứng tiếng.
Trên cổng thành những người bị bắt hoặc lâm thời tổ chức nhất thời giải tán, lại bị thủ vệ đẩy xuống thành lầu, bốn cửa thành đồng thời bỏ lệnh cấm.
Không ít người nhìn Miêu Nghị có chút hiếu kỳ, vừa nhìn liền biết không phải người bình thường, bên người có hiển thánh cao thủ cùng đi, mấy ngày liền tiên nhai đại thống lĩnh Phục Thanh cũng chỉ có tư cách đứng cạnh, người này thân phận có thể tưởng tượng được.
- Đã lâu không đi dạo phố ở đây rồi.
Miêu Nghị không nhanh không chậm hành tẩu ở trên đường phố có chút cảm khái cảm thán một tiếng, hắn kỳ thực không có tâm tình đi dạo phố, nhưng là vì để Lệnh Hồ Đấu Trọng thấy thành ý của hắn mà thôi, hắn tin Lệnh Hồ Đấu Trọng sẽ nhanh chóng biết.
Phục Thanh lườm mắt, nhanh chóng lao ra hơn mười thiên binh thiên tướng ở phía trước mở đường, khiến thương khách trên đường chạy sang hai bên đường phố.
- Chưởng quỹ, người này là ai vậy?
Cửa hàng có người truyền âm hỏi cửa hàng chưởng quỹ.
Cửa hàng chưởng quỹ nhìn Miêu Nghị có chút ngây người, sau khi tỉnh lại, hít một hơi khí lạnh, truyền âm trả lời:
- Dám ở Thiên Nhai chơi như vậy còn có thể là ai? U Minh Đô thống, thiên nhai Tuần sát sử Ngưu Hữu Đức! Nhưng nhiều năm không gặp, tại sao lại tới nơi này.
- Kia là ai? Đó không phải là Ngưu Hữu Đức sao?
- Ta nói người nào to gan như vậy dám lấy đầu người của Doanh gia ta, hóa ra là hắn!
- Ông chủ, ai đây?
- Ngưu Hữu Đức chưa nghe nói qua sao? Đại thống lĩnh cũ của nơi này, bây giờ là Thiên Nhai Đại đô đốc, kiếm U Minh Đô thống.
- Quai Quai, hắn chính là nửa nhánh hổ kỳ đánh tan tram vạn tinh nhuệ. Hắc Long Đàm mười vạn nhân mã đánh bại Đông quân năm triệu tinh nhuệ Ngưu Hữu Đức!
- Các con gái, mau đến xem. Ngưu Hữu Đức, thật là Ngưu Hữu Đức đó.
- Quan Nhã Các Phùng ma ma ở trên lầu ngó đầu ra cửa sổ nhìn về phía xa, lập tức hưng phấn lấy khăn tay vẫy vẫy gọi mọi người ra.
Rất nhanh, một đám oanh oanh yến yến người đẹp chen nhau tại các cửa sổ ngó đầu ra xem, hai mắt sáng lên.
- Hắn chính là U Minh Đô thống Ngưu Hữu Đức! Quả nhiên là khí thế phi phàm!
- Đồn đại quả nhiên là thực, mau nhìn kìa, bên cạnh hắn quả nhiên có hiển thánh cao thủ đi theo.
- Mama, vì sao không thấy Phi Hồng tỷ tỷ?
- Phi Hồng tỷ tỷ các ngươi đã đổi đời rồi, vinh hoa phú quý hưởng thụ bất tận, thành quý nhân rồi, cho dù là ma ma ta muốn nép một bên cũng chẳng đến lượt, đầu phải chúng ta muốn gặp là có thể gặp. Nhớ năm đó, không ai xem trọng vị Ngưu đại nhân này, bây giờ ai có thể nghĩ tới, đã thành Thiên Nhai Đại đô đốc, lên đến cấp bậc Hầu gia này rồi, thực sự có thể đứng hàng triều đình rồi, Phi Hồng cũng thực sự là tốt số!
Phùng ma ma thổn thức cảm khái một phen, chợt nói với mỹ nhân đứng bên cạnh che khăn lụa bạch nói:
- U Hoàn, nhìn thấy chưa, muốn nổi tiếng phải trở thành hoa khôi! Quan nhà các chúng ta ngoài Phi Hồng ra không nói, năm đó Thiên hương lầu hoa khôi Tuyết Linh Lung, bây giờ là chính thế của U Minh phó Đô thống Từ Đường, ai cũng đều có quyền thế, ngươi phải cố gắng lên!
Bạch y mỹ nhân nhìn Miêu Nghị đi tới, trầm mặc, truyền âm nói:
- Ma ma, có lời đồn người của Thiên hương lâu mất tích có liên quan đến Từ phó đô thống kia, nữ nhi kiến nghị người về sau cũng đừng để Phi Hồng tỷ tỷ và Quan nhà có quan hệ gì, Phi Hồng tỷ tỷ hiện giờ thân phận không bình thường, không thích hợp dính dáng đến Quan nhà các, nếu truyền đi đối với chúng ta cũng không tiện, chúng ta mạng nhỏ đối với người ta mà nói chỉ là chuyện một câu nói, không đáng giá.
Phùng ma ma sửng sốt một chút, rùng mình một cái, nhanh chóng dặn dò người Quan nhà các về sau đừng nhắc lại việc này.
Miêu Nghị đi tới hai bên đường phố xì xào bàn tán không ngừng, có ánh mắt lộ ra hâm mộ, có ánh mắt lộ ra ghen tỵ, có ánh mắt lộ ra sợ hãi, cửa hàng Doanh gia đều bị quét sạch, đầu cũng đã bị chém, mọi người đều đang âm thầm nói vị này vừa đến Thiên Nhai đã có người phải đầu rơi xuống đất!
Đến khi bên này biết tin tức, Miêu Nghị chặt đầu Thiên Nhai toàn thiên hạ, càng là náo động, phát hiện vị vì sao cứ gây khó dễ Thiên Nhai!
Trở lại bên trong Thủ thành cung không lâu sau, Miêu Nghị lại nhận được tin của Thiên hậu Hạ Hầu Thừa Vũ, Hạ Hầu Thừa Vũ hình như bị điên, bảo hắn nghĩ cách giết Thiên Phi Chiến Như Ý!
Miêu Nghị dở khóc dở cười, Chiến Như Ý được thượng để bảo hộ nghiêm ngặt trên Thiên Cung, hắn có một vạn cái bản lĩnh cũng không dám đụng tới, giết thế nào? Nhiệm vụ không thể hoàn thành!
Nói rõ chuyện không có khả năng hoàn thành xong, hắn lại lấy một chuyện khác đánh lạc sự chú ý của Hạ Hầu Thừa Vũ, biểu thị đang mưu đồ đại sự, một khi thành công có thể cho nàng thêm binh lực 50 triệu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...