Phi Thiên

Phía sau hắn lập tức vọt tới trên vạn người, toàn bộ lấy Phá pháp cung ra, nhắm ngay vào đám người hán tử râu dài, tên đó kinh hãi nói:

- To gan, các ngươi muốn tạo phản phải không?

- Giết!

Tướng lĩnh thủ thành đưa đao chém một cái, ra hiệu lệnh.

Rầm rầm rầm, pháp lực xao động, chằng chịt lưu quang nhất thời băn ra, bao phủ mấy người lại.

- Chuyện gì xảy ra?

Nhân mã đôn đốc ở xa nhìn thấy bên này có động tĩnh tức giận hỏi.

Ai ngờ tả hữu đại quân nhanh chóng thay đổi phương hướng, phát động tiến công.

Tình hình tương tự xảy ra ở các khu của đại quân bên ngoài tinh môn, nhân mã bảo vệ tinh môn lần lượt thay đôi vũ khí đánh bật ngờ, toàn diện ra tay với nhân mã đôn đốc.


Rối loạn chưa dẹp xong, tướng lĩnh thủ thành lấy ra một cờ hàng hướng về phía tinh môn nâng cao khẽ lay động.

Nhanh chóng sau đó, khối cầu phong ấn đại trận dần dần mở ra, ở giữa hiện ra một chỗ trống, lộ ra tinh môn đang xoay tròn.

Đội hình bày ở phía trước đại quân nhanh chóng tả hữu buông ra, nhường ra một con đường. Phá Quân vung tay lên, hơn mười người lập tức hộ tống xung quanh hắn, một nhóm nhanh chóng hướng về phía tinh môn đang mở.

Rối loạn bên ngoài tinh môn nhanh chóng lắng xuống, đội ngũ đôn đốc số lượng trên trăm triệu trong đại quân sao có thể gây nên sóng gió gì, một khi bên này hạ quyết tâm muốn tiêu diệt bọn họ, thêm chủ mưu đánh bất ngờ, giết chết hoàn toàn là chuyện có thể làm bất cứ lúc nào.

Kế tiếp là phụng mệnh cảnh giác lẫn nhau, nghiêm khắc khống chế sử dụng tinh linh, phòng ngừa có người thông báo để lộ tin tức.

Từ trên không đám người Phá Quân phân biệt phương hướng, thẳng đến sào huyệt của Doanh Cửu Quang...

Thiên Nhai các nơi, phụ cận đại quân lần lượt đi tới, ít thì trên vạn người, nhiều thì trên mười vạn, nhân mã vừa đến, lập tức vây lấy thiên nhai, trên đầu tưng tướng sĩ đều vô cùng căng thẳng.

- Ta là Thiên hải phủ tổng trấn Kha Trấn Phong, mau mở cửa thành!

Bốn cửa thành đã phong bế, phòng hộ đại trận cũng đã mở ra, dưới thành một tử giáp thượng tướng không cách nào trực tiếp đi vào, cầm trong tay trường thương chỉ vào trên cổng thành gầm lên, ở phía sau hắn là hơn vạn người đến từ binh mã địa phương phụ cận.

Trên thực tế bắt luận là thiên nhai hay là từng cấp từng cấp thiên nhai, vốn không có bao nhiêu nhân mã, bởi vì bình thường Thiên Nhai sẽ không xảy ra chuyện không may, nhân mã Thiên Nhai chỉ dùng để giữ gìn trật tự. Sở dĩ không sợ gặp chuyện không may là bởi vì người Thiên Nhai cũng không ít, một khi gặp phải tập kích Thủ thành cung bất cứ lúc nào cũng có thể tổ chức thành nhóm lớn thương gia cùng phản kháng, không giống như nơi trú quân xung quanh tìm không được bóng người nào.

Trên đầu tường, Thẩm Thiên Thu lộ diện, đáp lời:

- Ta là người dưới trướng Thiên Nhai tuần sát sử Ngưu Đại đô đốc, thừa lệnh ý chỉ của thiên hậu nương nương lục soát những kẻ gây rối, không có ý chỉ của thiên hậu nương nương bất luận kẻ nào cũng không được ra vào!

Kha Trấn Phong cầm thương gầm lên:

- Làm trò gì vậy! Hiện giờ Thiên Nhai là địa bàn của ta, ngay cả ta cũng chưa từng nhận được thông báo, ai biết ý chỉ trên tay ngươi là thật hay giả, mau mở cửa thành để ta vào nghiệm chứng!


Thẩm Thiên Thu lớn tiếng hồi phục:

- Kha đại nhân muốn nghiệm chứng rất đơn giản, đăng báo tra hỏi sẽ biết thôi, mang theo một đám người không phải nhân mã Thiên Nhai vây quanh Thiên Nhai là lý gì, chẳng lẽ muốn tạo phản?

Tiếp đó quay mặt về sau vung tay lên, trên đầu tường một đám nhân mã lập tức lao ra, phục sức thượng vàng hạ cám, đều là khách lui tới Thiên Nhai tạm thời được chiêu mộ.

Không ai nguyện làm chuyện này, thế nhưng ngươi không làm người ta lập tức động đao giết ngươi, ngươi dám động thủ nhân mã thiên đình ở trước mặt mọi người sao?

Nói chung đầu tường xuất hiện một đám người đông nghịt, nhiều hơn nhân mã đang vây dưới thành.

Kha Trấn Phong ánh mắt đảo qua đầu tường, lần nữa gầm lên:

- Bảo Thiết Phương Giác ra gặp ta!

Thẩm Thiên Thu:

- Kha tổng trấn, Thiên hậu ban ý chỉ thật hay giả trong lòng ngươi rõ hơn ai hết, ngươi chẳng những mang theo một đám nhân mã vây quanh Thiên Nhai, còn ở đây khoa tay múa chân rốt cuộc là có ý gì? Ta nhắc lại một lần nữa, bản tướng thừa lệnh ý chỉ thiên hậu tới đây kê biên tài sản của kẻ gây loạn, trước khi chuyện điều tra rõ bất luận kẻ nào cũng không được tự tiện ra vào. Kha tổng trấn nếu như muốn kháng chỉ có thể nói ra trước mặt mọi người, đừng ở chỗ này tìm lý do!

Kha Trấn Phong:


- Ai biết thân phận của các ngươi thật hay giả, bản tổng trấn nhận được tố cáo, nói các ngươi giả mạo, Thiên Nhai đại thống lĩnh Thiết Phương Giác đâu, lẽ nào đã bị các ngươi mưu hại? Ta cảnh cáo các ngươi thức thời thì lập tức mở cửa thành ra, ta không có kiên nhẫn với các ngươi nữa, nếu không mở cửa để ta nghiệm chứng thân phận đừng trách ta không khách khí!

Thẩm Thiên Thu hét lớn:

- Ta ngược lại muốn xem ngươi nghĩ thế nào là không cần khách khí, muốn tạo phản thử xem, đại quân U Minh chắc chắn sẽ diệt sạch phản tặc!

Đại quân U Minh có sức uy hiếp, dưới thành không ít người vô ý thức nhìn chung quanh, tướng soái dẫn đầu đi tới bên cạnh Kha Trấn Phong truyền âm khuyên bảo.

- Tổng trấn đại nhân bớt giận, có động thủ hay không tạm chờ thông báo phía trên đã dù sao tội danh đánh vào Thiên Nhai không phải là chuyện nhỏ, phía trên cũng chưa quyết định, chúng ta tội gì tự tìm phiền toái!

Kha Trấn Phong căng thẳng.

Thiên nguyên tinh Thiên Nhai, ngoài thành cũng giằng co như vậy, Tiêu Lăng Ba cũng khiêu chiến chủ tướng dưới thành, khác biệt duy nhất là, toàn bộ Đông hoa tổng trấn phủ cảnh nội Thiên Nhai cũng không thấy tổng trấn đại nhân Bích Nguyệt phái người tới, chỉ có nhân mã địa phương.

Bích Nguyệt đã được Miêu Nghị nói trước, đương nhiên là sẽ không phái người tới, khiến Đông hoa cảnh nội thiên nhai giảm bớt áp lực, chí ít không ai nói với phía trên để ra chiêu bài tạo áp lực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui