Phi Thiên

Hai vị sư đệ hết sức ngạc nhiên, trong Lam Ngọc môn này hoặc là đệ tử bản môn, hoặc chính là gia quyến bản môn, cũng coi là danh môn chính phái, cũng không phải là chốn hoa tường liễu ngõ, lấy đâu ra mỹ nhân thị tẩm cho người ta? Chẳng lẽ bây giờ phải cho người cỡi long câu rời núi, chạy tới thanh lâu trong thành tìm hai kỹ nữ về sao?!

Vậy chắc chắn không được, mang nữ tử thanh lâu về sẽ làm điếm nhục môn phong, truyền ra ngoài sẽ có phiền phức lớn. Hơn nữa dưới tay người ta có mười vạn tín đồ, có lẽ muốn mỹ nữ chỉ cần một câu nói, chưa chắc gì để ý tới nữ tử thanh lâu, cần gì ra sức làm chuyện vô bổ như vậy?!

Thấy hai người vẫn không hiểu ý của mình, Đồng Nhân Mỹ lại nhắc nhở:

- Đi tìm hai nữ đệ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp đến đây đi.

- Chuyện này…

Đường Việt trong nháy mắt toát mồ hôi lạnh, đây không phải làm khó người sao:

- Sư huynh, để cho nữ đệ tử bản môn đi tiếp khách, chuyện này có thích hợp chăng?! Chỉ sợ những nữ đệ tử kia cũng không bằng lòng làm chuyện đó, vạn nhất truyền tới tai chưởng môn…

- Làm chuyện gì?

Đồng Nhân Mỹ thình lình quay đầu lại nói:

- Ta có bảo các nàng đi làm chuyện gì đó không dám gặp người sao?!


Không phải là lão có ý đó sao… Hai người thầm nhủ trong lòng, bất quá ngoài mặt vẫn lúng túng nói:

- Không có.

Đồng Nhân Mỹ tỏ ra tha thiết chân thành nói:

- Là lệnh cho các nàng thay mặt Lam Ngọc môn tận tình địa chủ chiêu đãi khách nhân, không phải là lệnh cho các nàng đi làm cái gì khác. Bất quá phải nói với các nàng rõ ràng, vị này chính là một người có thể chiêu mộ một lượt hai mươi tên đệ tử Lam Ngọc môn vào Đông Lai động, hôm nay tổn thất ba người, suy đoán rất có khả năng sẽ chiêu mộ thêm vài người nữa. Nếu ai phục vụ khiến cho khách nhân cao hứng, nói không chừng khách nhân sẽ cho các nàng gia nhập Đông Lai động. Đến lúc đó chỉ cần khách nhân lên tiếng, dĩ nhiên là chúng ta sẽ không ngăn cản.

Hai vị sư đệ toát mồ hôi, nghĩ thầm vòng một vòng cuối cùng cũng là để cho nữ đệ tử bản môn đi làm chuyện đó.

Đường Việt phụ trách làm việc này có vẻ khó xử nói:

- Sư huynh, sợ là tu vi những nữ đệ tử trẻ tuổi gia nhập Đông Lai động không đủ, nếu tu vi đủ, vậy cũng đã lớn tuổi rồi, e rằng không mấy thích hợp.

- Vậy phải chờ xem bản lãnh các nàng, đổi lại là bình thường cũng không tới phiên các nàng ra mặt, cơ hội khó được như thế, tuổi còn trẻ đã có thể đi Đông Lai động chia sẻ nguyện lực hương hỏa thiên hạ, có thể giúp cho tu vi nhanh chóng tăng cao. Đây là chuyện tốt bao nhiêu người nằm mơ cũng không thấy, các nàng có thể gặp chính là may mắn, có thể tranh thủ được hay không phải trông vào các nàng.

- Dạ…

- Nhớ, tìm hai người có thể tin được, vạn nhất đi Đông Lai động cũng tiện làm tai mắt cho chúng ta. Hiện tại ở Đông Lai động toàn là người của Hồng Trường Hải, tình huống thế nào cũng phải nghe theo lão ta, chúng ta hoàn toàn không biết gì hết. Còn nữa, bảo các nàng chú ý phục vụ Miêu Nghị ở đây cẩn thận một chút!

- Dạ!

Đường Việt chỉ có thể nhắm mắt đáp ứng, nghĩ thầm chuyện dơ dáy như vậy lão không nói thẳng ra ngoài miệng, lại bắt ta đi làm. Tốt xấu gì ta cũng là đường đường trưởng lão, làm sao tiện bề mở miệng với các nữ đệ tử đây, rõ ràng là ép gái nhà lành phải vào nhà thổ!

Vì vậy, cuối cùng hai tên nữ đệ tử Lam Ngọc môn bất kể là thân hình hay là sắc đẹp cũng thuộc thượng thừa đi tới biệt viện, muốn thay đổi hai tên đồng tử phục vụ khách quý kia.

Nhưng vừa tới cửa viện, bọn họ lại bị Nguyên Phương và Lại Vũ Hàm đang canh chừng ngăn lại.

Mặc dù hai lão là đệ tử Lam Ngọc môn, nhưng hôm nay lại là người của Đông Lai động, bảo vệ Miêu Nghị an toàn là chức trách hai người bọn họ, há có thể dễ dàng để cho người ta đi vào quấy rầy Miêu Nghị.

Hai tên nữ đệ tử hành lễ với hai vị trưởng bối sơn môn, có vẻ xấu hổ nói rõ ý tới.


Nguyên Phương và Lại Vũ Hàm biết rất rõ ràng quy củ của Lam Ngọc môn, khách tới trong môn luôn luôn cắt cử đồng tử khôn khéo mẫn cán phục vụ, vì sao lần này đổi thành nữ đệ tử?

Hai người mang theo nghi ngờ nghiệm chứng thân phận các nàng, một người dẫn các nàng vào thay hai tên đồng tử.

Hai tên đồng tử đang nấu nước, chuẩn bị cho khách nhân tắm rửa, dù sao không phải là địa phương nào cũng có suối nước nóng.

Lúc tắm Miêu Nghị không biết bình thường Lam Ngọc môn chiêu đãi khách thế nào, thấy hai tên nữ tử đi vào phục vụ tắm rửa cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, hắn được Thiên nhi và Tuyết nhi phục vụ cho đã quen.

Hắn hết sức tự nhiên dang rộng hai tay, để cho hai tên nữ đệ tử giúp mình cởi y phục.

Bất quá hắn cũng phát hiện có vẻ khác thường, hai tên nữ đệ tử này dường như là tay mới, lúc cởi y phục cho mình có vẻ luống cuống tay chân, thậm chí còn hơi run rẩy.

Sau khi Miêu Nghị xuống nước, hai tên nữ đệ tử nơm nớp lo âu cuối cùng cũng nhắm mắt cởi y phục mình ra, người có thể đáp ứng Đường Việt làm chuyện này, tất nhiên là vì tiền trình đã bất chấp hết thảy.

Sau khi cởi y phục để lộ thân hình kiều diễm, làn da trắng như tuyết, cả hai run run xuống nước một tả một hữu ở bên cạnh Miêu Nghị, run rẩy giơ tay tắm rửa cho hắn. Hiển nhiên là không quen tiếp xúc da thịt với nam nhân như vậy, cho nên không thể nào so sánh với bọn Thiên nhi và Tuyết nhi vốn đã được dạy dỗ tới nơi tới chốn.

Miêu Nghị quan sát hai nữ đệ tử Lam Ngọc môn xấu hổ mặt mũi đỏ bừng một hồi, sau đó lắc lắc đầu, hai nàng không biết phục vụ thế nào, phái tới làm gì?

Cuối cùng vẫn là Miêu Nghị đích thân động thủ, tùy tiện tắm qua loa xong ra khỏi hồ tắm mặc y phục vào rời đi, cũng không làm gì hai nàng. Thậm chí ngay cả một câu nói cũng không nói, bỏ lại hai nàng hoang mang ngơ ngác nấp mình dưới hồ.

Xem ra là không làm cho khách quý hài lòng…

Hai tên nữ đệ tử cắn răng, nếu đã cởi y phục ra rồi, vậy coi như… Hai người chuẩn bị tối nay phải làm hết sức mình, vì tiền đồ, cũng chỉ có thể có lỗi với vài vị sư huynh nào đó…


Ngay đêm đó, Đồng Nhân Mỹ tổ chức tiệc đón gió tẩy trần cho Miêu Nghị, dường như lão cũng không chú ý tới hai tên đồng tử phục vụ đã biến thành hai tên nữ đệ tử, tỏ thái độ hoàn toàn không liên quan tới chuyện này.

Tiệc rượu kết thúc, sau khi Đồng Nhân Mỹ rời đi không lâu, rốt cục Hồng Trường Hải mò tới, thấp giọng hỏi hai tên đệ tử ngoài cửa:

- Bọn Đồng Nhân Mỹ đi hết chưa?

Nguyên Phương và Lại Vũ Hàm gật đầu một cái, nhìn quanh quất ra hiệu cho sư phó tiến vào.

Xông vào phòng khách, đột nhiên thấy hai tên nữ đệ tử phục vụ ở chỗ này, Hồng Trường Hải cũng sững sờ, trầm giọng khiển trách hai người:

- Hai người các ngươi tới nơi này làm gì?

Nữ đệ tử nơm nớp lo sợ nói:

- Chúng ta tới phục vụ Đại nhân.

Phục vụ ư? Hồng Trường Hải nghe vậy lộ vẻ hoài nghi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui