Vừa rời khỏi phòng khách không bao lâu, Mộ Dung Tinh Hoa bắt gặp người quen cũ trong sân nhà, là Từ Đường Nhiên!
- Mộ Dung? Từ Đường Nhiên sững sờ:
- Có phải là ngươi thật không? Sao ngươi lại đến đây?
Hắn cũng không biết Mộ Dung Tinh Hoa đã đến, chỉ vì có chuyện muốn bẩm báo với Miêu Nghị nên mới tới đây, ai ngờ trùng hợp gặp được Mộ Dung Tinh Hoa.
Hắn thực sự đứng ngồi không yên ở Quỷ Thị, có thể yên lành thì ai chịu tìm phiền phức về mình chứ, nhưng Miêu Nghị đã ném việc của Tụ Hiền Đường cho hắn rồi, bức ép lẫn áp lực khiến hắn phải suy nghĩ cân nhắc thật nhiều lần. Hiện tại, Miêu Nghị đã rơi xuống vùng lầy, hắn cũng biết việc thành lột, đội nhân mã này là rất quan trọng. Miêu Nghị lại giao nhiệm vụ trọng đại như thế cho hắn, nếu hắn không thể hoàn thành tốt sẽ gây ra ảnh hưởng cực lớn, huống chi những việc Miêu Nghị đã từng giao cho hắn, hắn chưa bao giờ phá hỏng dù chỉ một lần, ngay cả chuyện cửa hàng Quỷ Thị cũng không trách hắn được.
Còn về phần những tin đồn bên ngoài, tuy rằng nếu đúng thực tế hiện giờ, nhưng hắn lại không nghĩ như vậy, lúc trước hắn lo lắng Miêu Nghị không vượt qua nổi cửa ải của những đại lão Thiền Đình kia, thế nhưng hiện tại mặc dù tình huống trước mắt không được quá tốt, nhưng Miêu Nghị lại có thể an toàn thoát khỏi cửa ải cực lớn đầy dằn vặt đó, hắn là người tham dự bên trong nên biết rõ có người đứng sau lưng Miêu Nghị ngấm ngầm động tay động chân, giúp bọn họ vượt qua được ải cực khó, vì thế tình hình khó khăn trước mắt có là cái gì đâu?
Vì vậy, hắn rất có lòng tin với Miêu Nghị, lần này nếu hắn hoàn thành thật tốt công việc quan trọng này, đó chính là công lớn, nếu Miêu Nghị có thể đạt được quyền thế, địa vị của hắn cũng giống như nước lên thuyền lên. Vì vậy, hắn cố gắng làm thật tốt, nhưng hắn không đợi được những người hưởng ứng lệnh triệu tập Tụ Hiền Đường, trong tình thế không còn cách nào khác, hắn đã liên hệ với Hoàng Khiếu Thiên bên Hắc Thị, vị Phó Tổng Trấn Quỷ Thị này chuẩn bị tự mình ra tay chiêu nạp người mới vào Tụ HIền Đường, thời gian mười năm này, nói ngắn thì không ngắn, nói dài lại tựa như một cái chớp mắt, không thể không nắm chặt từng giây từng phút.
Đối với vị trí này, Mộ Dung Tinh Hoa không biết mình nên bội phục hay hâm mộ mới đúng, lúc trước có rất nhiều người đều không chịu đi theo đại nhân, ngay cả đám người Phục Thanh cũng thế. Chỉ có vị này lúc nào cũng theo sát từng bước chân của đại nhân, ôm chặt đùi đại nhân không chịu buông, hiện giờ đã nổi tiếng là con chó săn đi theo đại nhân rồi, từ một Thống Lĩnh Thiên Nhai lúc trước đã trở thành Phó Đại Thống Lĩnh, rồi thăng lên Đại THống Lĩnh, tiếp tục thăng lên đến Phó Tổng Trấn, nghe nói cấp bậc của hắn đã lên đến tam tiết tử giáp, phẩm cấp còn cao hơn cả đại nhân, tốc độ thăng cấp nhanh như bay chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi, nhanh đến mức không tưởng tượng nổi, hiện tại nàng chỉ mới là một Phó Đại Thống Lĩnh mà thôi, chỉ mới gặp lại, chênh lệch giữa hai người đã càng lúc càng xa, thực sự khiến cho người ta bùi ngùi thổn thức.
- Từ đại nhân, nghe nói đã ngươi đã lên chức Phó Tổng Trấn rồi, ta vẫn chưa kịp chúc mừng, hiện tại đã có dịp rồi.
Mộ Dung Tinh Hoa cất chào hỏi hắn.
Lời nói của nàng giống như gài đúng chỗ ngứa của Từ Đương Nhiên, vì thế trong lòng hắn vô cùng thoải mái, đây cũng là việc khiến hắn khiêu ngạo nhất trong suốt mấy năm nay, lúc trước những người kia tiếp tục ở lại Thiên Nhai, hiện giờ trên cơ bản đều vẫn giậm chân tại chỗ, dù sao chỉ qua vài năm, thời gian thăng lên một cấp tại Thiên Đình lại lên đến mấy nghìn năm, thậm chí trên mười nghìn năm đã là chuyện bình thường, có nhiều người dùng cả đời của mình cũng không tiến lên thêm một bước nữa, dù sao càng lên cao, số vị trí còn trống càng ít, không thể nào để tất cả mọi người đều được tấn thăng. Còn Từ Đường Nhiên hắn thì khác, chỉ mới qua có bao lâu đâu, đã thăng lên được mấy cấp rồi?
Quan trọng nhất là, hắn đã lấy được Hồn Nguyên Đại Pháp!
Đương nhiên, ngoài mặt hắn vẫn tỏ ra khiếm tốn, bởi vì không biết mục đích của đối phương chạy đến đây tìm Miêu Nghị là gì, vì thế chỉ nói lời khách sáo:
- Mộ Dung, ta và người đều là bạn bè lâu năm, nói mấy lời kia thì quá xa cách rồi, cái danh Phó Tổng Trấn này chỉ nghe êm tai vậy thôi, dưới tay ta chẳng có mấy người thủ hạ, không thể so với ngươi được. Đúng rồi, sao ngươi lại đến đây?
Mặc dù Mộ Dung Tinh Hoa vội quay về sắp xếp công việc, nhưng nếu đã gặp Từ Đường Nhiên ở đây thì không thể tránh khỏi việc trò chuyện với nhau một lúc, tạm thời xem như hai người không có việc gì quá gấp rút.
Còn Vân Tri Thu đợi sau khi tiễn khách xong, nàng lập tức bảo Miêu Nghị liên lạc với Ma Đạo, nhờ bọn họ xác minh lại việc của Mộ Dung Tinh Hoa có phải thực sự là vậy không, quan trọng là thời gian chia tay Tào Vạn Tường là khi nào, nếu đã sớm ly hôn thì còn dễ giải thích, nhưng vừa chia tay thì lại khác, trong nội tâm nàng sẽ có cơ sở mà nghi ngờ, không biết Mộ Dung Tinh Hoa có phải là thám tử người ta cài vào không, đó cũng là nguyên nhân chính mà nàng và Miêu Nghị cần phải làm rõ.
Từ Đường Nhiên đã muốn tự mình ra tay chiêu nạp người ở Tụ Hiền Đường, Miêu Nghị cảm thấy cực kỳ vui mừng, chịu ra sức là tốt rồi, hắn hoàn toàn đồng ý, thế nhưng Từ Đường Nhiên phải gánh vác hết thảy phí tổn đầu.
Từ Đường Nhiên cũng rất bất đắc dĩ, lại phải làm việc bằng tiền túi của chính mình, may mà hắn vét được không ít tiền trong mấy năm này, bằng không thì không thể chịu được rồi...
Còn diệu kế của Dương Khánh cũng cần người đi thực hiện. Miêu Nghị suy nghĩ trong một hai ngày rốt cuộc cũng quyết định, liên lạc với Thiên Mão Tinh Quân Bàng Quán.
Câu đầu tiên đương nhiên là phải thăm hỏi ân cần rồi: Tinh Quân, xin nén bi thương chuyện của lệnh lang.
Bàng Quán chưa từng trò chuyện cùng hắn về vấn đề này, nên đã nói thẳng: Nếu không có việc gì ngươi sẽ chẳng đến tìm ta, nói đi, có chuyện gì đây? Nhưng ta muốn nói rõ ràng trước, ta không thể giúp ngươi chuyện tuyển người của Tụ Hiền Đường gì đó đâu, cũng không có cách nào ra mặt giúp ngươi cả.
Miêu Nghị: Ta hiểu rõ việc này thể nào mà, ta chỉ muốn hỏi một chút, lúc nào thì ngươi có thể đưa ta trở lại Hoang Cô Tử Địa đây?
Ngươi nghĩ là ta không muốn à? Bàng Quán thầm oán trong lòng, chỉ đành trả lời: Hiện tại ngươi đã bị chú ý quá nhiều rồi, bây giờ chưa phải lúc đâu, ta nói này, ngươi có thể yên tĩnh một chút được không? Sao việc này nối tiếp việc khác xảy ra liên tục thế? Giờ ta có muốn đưa ngươi trở vào Hoang Cổ thì cũng không có cách nào hết.
Miêu Nghị mắng thầm, đương nhiên là phải vậy rồi, đúng là ta muốn kéo ngươi vào đó, nếu ông đây không xảy ra việc gì hết, mà lại lấy được tài phú bên trong Hoang Cổ thuận lợi, e rằng người thứ nhất muốn diệt khẩu ông đây chính là ngươi đó? Tất nhiên hắn sẽ không nói ra miệng những lời này, chỉ bất đắc dì mà trả lời: Ta cũng không muốn vậy đâu, nhưng luôn có rất nhiều người ép ta vào đường chết! Tinh Quân, ta cần tìm hiểu một số việc từ nguơi.
Việc của Hoang Cô chỉ là ngụy trang mà thôi, đây mới chính là vấn đề hắn muốn hỏi.
Bàng Quán: Chuyện gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...