Phi Thiên

- Không nói tới cũng thế thôi.

Miêu Nghị lắc đầu, vẻ mặt cực kỳ bình thản.

Hắn cũng không phải nói dối, tình huống hiện tại chính là như vậy đó, nhưng lý do Khấu gia đưa ra tương đối tốt đẹp, vì bảo đảm an toàn của hắn. Khấu gia đã thỏa hiệp với những đại lào Thiên Đình, nên hắn đành chịu vậy. Nhưng đám nhân mã Khấu gia vừa rút khỏi đây, nó không đơn giản là chỉ thu hồi một đội ngũ, mà là bởi vì số lượng quân số do Khấu gia đưa đến sẽ do chính Khấu gia bồi dưỡng, nếu hắn thay đổi một nhóm người mới, nhưng ở một nơi như Quỷ Thị này thì tìm đâu ra đây, xem như hắn cưỡng ép điều người đến đây, nhưng lại không cho người ta bất kỳ lợi ích gì, không có tiền tại, lại chẳng thăng quan tiến chức mở rộng tiền đồ, đứa quái quỷ nào dám bán mạng vì ngươi. Việc Tín Nghĩa Các giúp đỡ thăng cấp nhanh chóng đương nhiên không thể xuất hiện thêm lần nữa rồi.

Nếu như chỉ có một mình cá nhân hắn thì tài nguyên tu luyện do Lục Đạo cung cấp cũng đã đủ hắn nuôi người trong nhà rồi, thế nhưng nếu hắn dám dùng số tài nguyên này bồi dưỡng một nhóm người khác, vậy thì không có cách nào ăn nói được, để có thể xây dựng đội ngũ tâm phúc cho riêng mình không thể thiếu tài chính được. Hắn vốn tưởng rằng bản thân mình sẽ không buồn rầu về chuyện tài nguyên nữa, ai ngờ sau khi đi một vòng lớn lại quay về chỗ cũ, muốn làm việc lớn thì khó tránh khỏi cần một lượng tài lực dồi dài, nếu không có nó, việc nhỏ cũng chẳng làm xong. Hắn định lệnh cho Từ Đường Nhiên thu gom hai mươi cửa hàng với mục đích khác, nhưng kế hoạch lại có biến hóa nhiều lần, có được hay không đã chẳng còn là vấn đề quan trọng nữa, ai ngờ Khấu gia lại rút binh mã đi, ép hắn phải cân nhắc đến vấn đề tài chính.

Đương nhiên, có hại nhưng cũng có lợi, Khấu gia đã trả tự do cho Vân Tri Thu, nếu có phiền phức nho nhỏ gì đó cũng sẽ giúp đỡ hắn, nhưng hắn đừng mơ nghĩ đến những chuyện lớn nhờ vả bọn họ. Mặt khác, sau khi quân đội Khấu gia rút lui, hắn ít nhất không bị Khấu gia giám thị chặt chẽ nữa rồi.

Hơn nữa, Khấu gia đã nói đến nước đó rồi, trong lòng Miêu Nghị cũng hiểu rõ ràng, đây là biến tướng của sự đổ vỡ trong mối quan hệ giữa hắn và Khấu gia, chỉ là có một số việc không thể nói toạc ra hết, cố là để mọi người còn có thể gặp nhau mà không khó xử thôi.

Vẻ mặt Tào Mãn đăm chiêu, cho dù là hắn cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng chắc hẳn Ngưu Hữu Đức sẽ không nói dối vấn đề này. Tào Mãn yên lặng một lúc, sau đó nói:


- Ắt hẳn ngươi vẫn còn một chút thủ hạ cũ ở Thiên Nhai, vậy thì mở một vài cửa hàng ở đó cũng không quá khó mà?

- Cửa hàng ở Thiên Nhai nào có thể âm thầm mua bán để có lợi nhuận lớn như Quỷ Thị chứ?

Miêu Nghị lắc đầu, đây cũng là một trong những lý do, ngoài ra hắn cũng không muốn liên lụy đến đám người Phục Thanh cũng là một nguyên nhân nữa, dù sao hiện tại Khấu gia nói như thế thôi, nhưng ai mà biết được tình hình cụ thể sau này ra sao, bọn Phục Thanh nếu tiếp xúc quá gần với hắn chưa chắc là chuyện tốt đầu, mặc khác chính là y muốn thoát khỏi Quỷ Thị này e rằng vấp phải một chút khó khăn, nếu hắn không lăn lộn ở đây được rồi mới tìm đến sự giúp đỡ từ bọn Phục Thanh, nhưng đây chẳng phải là mong muốn của hắn.

Hơn nữa, dưới tình huống thế cục không quá rõ ràng thế này, mở cửa hàng ở Thiên Nhai khá nguy hiểm, hắn đã từng làm Thiên Nhai Tổng Trấn rồi, đương nhiên biết rõ những thủ đoạn đánh lén ở đây, đến lúc đó tổn thất của hắn sẽ không hề nhỏ, hắc đắc tội với quá nhiều người, vì thế Miêu Nghị cũng chẳng biết chủ mưu đứng đằng sau là ai, không giống như Quỷ Thị. Tín Nghĩa Các có thể cung cấp một số bảo đảm nhất định, bàn tay của Thiên Đình cũng không chen lọt vào đây, đó cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Tín Nghĩa Các có thể tạo ra thị trường trao đổi mua bán ở Quỷ Thị này được.

- Nếu không thì thế này, ta thu nhỏ quy mô lại, mười cửa hàng được không?

Miêu Nghị cò kỳ mặc cả nói.

Tào Mãn vẫn tiếp tục từ chối:

- Ta lặp lại lần nữa, quy củ chính là quy củ, người Tổng Trấn Phủ không thể nhúng tay vào mua bán của Quỷ Thị... đừng nói là mười cửa hàng, ngay cả một cửa hàng cũng không được, không có chỗ nào để thương lượng được đâu! Một khi ta buông lỏng việc này với ngươi, sau này nếu thay đổi một Tổng Trấn khác, lấy ngươi ra làm lý do, làm sao ta có thể ngăn cả cánh tay của Thiên Đình đuổi tới đây chứ?

Miêu Nghị nhướn mày, đối phương đã nói rõ ràng nguyên nhân như vậy rồi, xem ra hắn không thể đi được con đường này. Trong đầu hắn bắt đầu xoay chuyển nhanh chóng, sau đó Miêu Nghị mở miệng cầu xin sự giúp đỡ:

- Ông chủ, ngươi có thể giúp ta một việc nhỏ này hay không?

Tào Mãn lạnh lùng hỏi lại:

- Chuyện gì?


Thân thể Miêu Nghị ngồi ngay ngắn, nhưng hơi nghiêng về phía trước:

- Ngươi có thể giúp ta nói với Thiên Hậu một chút hay không, ta từ bỏ nhân mã Quỷ Thị... cũng không cần ai phái người tới hết, ta chỉ cần mang danh Tổng Trấn là được rồi, chỉ cần cho ta chút quyền tự chủ mà thôi.

Chỉ cần mang danh Tổng Trấn? Người này đang nói cái gì thế? Tào Mãn hơi ngơ ngác, sau đó hỏi tiếp:

- Quyền tự chủ gì?

Miêu Nghị:

- Cho phép ta dùng danh nghĩa Tổng Trấn Phủ mời chào tán tu cống hiến cho Tổng Trấn Phủ, không phải sẽ giúp đỡ Thiên Đình giảm bớt số lượng bổng lộc phát ra rồi sao?

Trong đầu cái tên này lại đang suy nghĩ cái quỷ gì thế? Tào Mãn đắn đo một chút, nhưng vẫn không thể nghĩ ra, phát hiện đầu mình không được linh hoạt lắm, không theo kịp mạch suy nghĩ của thằng này, vì thế hắn không khỏi dùng giọng điệu quái dị hỏi Miêu Nghị:

- Chẳng lẽ mời chào tán tu cống hiến cho Tổng Trấn Phủ thì không cần tiền bồi dưỡng à? Nếu không có tài nguyên tu luyện thì ai chịu cống hiến cho ngươi chứ? Ít ra Thiên Đình cung cấp một nhóm nhân mã cho ngươi, sẽ không để ngươi tự móc tiền túi ra để trả cho bọn họ bổng lộc cơ bản mà.


Miêu Nghị:

- Thiên Đình bồi dưỡng không đám người này chỉ để đi vòng quanh Quỷ Thị thôi, nếu đi ra ngoài làm gì đó sẽ dễ dàng vượt quá giới hạn cho phép, còn quân đội của chính ta thì có thể buông thả cho bọn họ đi làm việc hoặc buôn bán giúp ta kiếm tiền, có gì mà không làm được?

- …

Sau một hồi im lặng, trong đầu Tào Mãn lóe ra tia sáng, chẳng lẽ cái tên này muốn mượn cơ hội lần này để lôi hết đám thế lực phía sau màn ra à? Hắn chậm rãi nâng chung trà nhỏ lên, giọng điệu chậm rãi:

- Vốn dĩ ngươi lệ thuộc trực tiếp sự quản hạt của Thiên Tẫn Cung, chỉ cần bẩm báo với Thiên Tẫn Cung là được rồi, đi tìm ta vẽ vời thêm chuyện để làm gì.

Đây cũng là một câu trả lời thuyết phục giống hệt trước đó, Miêu Nghị đã hiểu, đứng lên cười ha hả chắp tay nói:

- Vậy ta xin đi trước, nếu việc đổi địa bàn với Địa Tàng Cung được giải quyết ổn thỏa, ta lập tức thực hiện viện này. Còn tên Từ Đường Nhiên kia tệ hại đến mức không tưởng tượng nổi rồi, sau khi trở về ta sẽ khiến hắn hối cải làm lại một con người hoàn toàn mới!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui