- Có phải sau khi đại chiến kết thúc, người của bốn nhà rút lui hay không?
Hạ Hầu Thác chỉ hỏi một câu theo ý mình.
Loại trạng thái này cũng chỉ có dưới trạng, hống chi hắn không biết rõ nên mới xuất hiện.
Ngay từ đầu Hạ Hầu gia thật không biết U Tuyền săn thú là bẫy rập của Doanh gia bày ra, bởi vì U Tuyền săn thú rất bình thường, cộng thêm người tham gia săn thú phi phú tức quý, bình thường đều có rất nhiều người đi theo, ai mà nghĩ tới Miêu Nghị lại cứng rắn va chạm? Mấu chốt là không biết Miêu Nghị lại đuổi kịp Doanh Dương liều chết đến cùng, cộng thêm Tứ Đại Thiên Vương bên kia có ý che giấu tin tức, đương nhiên người ngoài cũng không nghĩ tới là bẫy rập cái gì, Hạ Hầu gia cũng không có khả năng biết bấm độn không có gì không biết?
Mãi cho đến người của Tứ Đại Thiên Vương có hành động khác thường ở U Tuyền, dáng vẻ hoàn toàn không giống như là săn thú, mới dẫn tới Hạ Hầu gia hoài nghi, bất quá khi đó Hạ Hầu gia cũng không có liên tưởng đến trên đầu Miêu Nghị, thẳng đến bung ra người công kích là người của La Sát Môn, rồi từ Miêu Nghị tiếp xúc với Mị Cơ tại Địa Tàng Tự mới liên tưởng đến trên người Miêu Nghị.
Cho dù người của Tín Nghĩa Các trước đó cũng đã nhận ra Địa Tàng Tự có khả năng có người của La Sát Môn đi ra, nhưng dưới tình huống không biết hướng đi của đám người Mị Cơ không tiện theo dõi vì rất dễ bị phát hiện, không như Miêu Nghị biết trước động tĩnh của La Sát Môn nên xếp đặt trước điểm giám thị mới có thể nắm giữ động tĩnh.
La Sát Môn tấn công Doanh gia, Doanh gia lại dự bị sẵn đòn phục kích, cộng thêm liên tưởng đến thời cơ ở U Tuyền săn thú xuất hiện hợp tác giữa Hạ Hầu gia và Khấu gia chấm dứt, sau đó Hạ Hầu gia mới chợt hiểu, thì ra là bẫy rập nhằm vào Ngưu Hữu Đức.
Chuyện như vậy kéo dài đến chuyện Ngưu Hữu Đức bị tập kích ở Cực Lạc Giới, có Doanh Dương tham dự trong đó, cũng hiểu rõ Doanh Dương là mồi dụ. Lúc này Hạ Hầu Thác mới hiểu rõ Tứ Đại Thiên Vương hẳn đã biết trước Ngưu Hữu Đức muốn ra tay với Doanh Dương. Trong này sợ là có công lao của Khấu gia, U Tuyền săn thú là mấy nhà liên thủ đóng kịch, mục đích là dẫn dụ Ngưu Hữu Đức mắc câu.
Nhưng điều khiến Hạ Hầu Thác ngạc nhiên là, Ngưu Hữu Đức này có bản lãnh gì mà làm cho La Sát Môn không tiếc giá cao phái ra nhiều cao thủ ra tay với Doanh gia như vậy?
Hạ Hầu Thác kềm chế người săn thú nhà mình, bảo không nên tham dự, bởi vì Hạ Hầu Thác quá rõ quan hệ cạnh tranh đấu đá giữa Tứ Đại Thiên Vương. Cực Lạc Giới ăn no rửng mỡ dính vào chuyện này, hắn biết tất nhiên muốn dẫn tới ba nhà khác gấp rút đến tiếp viện, cho dù không gấp rút tới tiếp viện, người săn thú của Doanh gia toàn quân bị diệt cũng đâu có quan hệ gì với Hạ Hầu gia? Nhìn xem náo nhiệt không có gì không tốt!
Quả nhiên ba nhà kia gấp rút xuất hiện tiếp viện Doanh gia. Tuy rằng Hạ Hầu Thác không muốn nhìn thấy Ngưu Hữu Đức nhanh như vậy thất bại thảm trọng đứt đoạn đầu mối, nhưng vẫn bảo đội ngũ săn thú nhà mình không nên manh động, cứ tiếp tục giả làm như cái gì cũng không biết. Hắn không nghĩ là Ngưu Hữu Đức có thể xảy ra chuyện gì!
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn có những tin tức
người khác không nắm giữ, sau lưng Ngưu Hữu Đức ẩn giấu một lực lượng cường đại không muốn người biết. Nếu Ngưu Hữu Đức dám động, thì hẳn không dễ dàng bẻ gãy như vậy, nói không chừng còn có thể nhìn trộm bàn tay đen thần bí phía sau Ngưu Hữu Đức kia... quả thật hắn có chút mong đợi!
Ai nghĩ tới tình huống xuất hiện quá ngoài ý muốn, có tình huống đột nhiên cứ như vậy gãy mất! Con bà nó, ai thắng ai thua cũng không biết, Hạ Hầu Thác muốn mặc cho sóng gió nổi lên, làm Lã Vọng buông cần câu xem náo nhiệt... cũng mắt choáng váng: đây là tình huống gì?
Vệ Xu cười khổ nói:
- Nếu như người của bốn nhà rút lui, không có khả năng để mặc cho một mình Ương thiếu gia tiếp tục ở đó săn thú. Ít nhất sẽ lên tiếng chào hỏi. Cho dù bốn nhà thắng rồi, thì nhanh như vậy dọn dẹp sạch sẽ hiện trường là có ý gì? Chẳng lẽ bốn nhà nắm được nhược điểm này của Cực Lạc Giới còn sợ làm lớn chuyện hay sao? Chỉ sợ bọn họ còn ước gì mượn cơ hội tìm Cực Lạc Giới bên kia kiếm chác nữa đấy!
Hạ Hầu Thác kinh nghi không chừng:
- Vậy có phải La Sát Môn thắng hay không? Vì để xóa đi dấu vết nhúng tay thiên đình bên này mà dọn dẹp?
Vệ Xu lắc đầu:
- Xem từ tình huống báo lên trước đây, chém giết đến mức độ đó, nếu như La Sát Môn không có đòn ngầm, cho dù có thể thắng cũng không có khả năng nhanh như vậy. Hơn nữa, nếu như có nắm chắc, lại muốn xóa đi dấu vết, thì trước mặt cũng không bị ép phải lộ ra hình dạng. Cho dù chuyện đó vừa xảy ra, thám tử của chúng ta hẳn phải kịp thời báo về mới đúng. Nhưng mà quỷ dị nhất là chỗ này, có tám chín phần mười thám tử của chúng ta cũng bị người giết chết rồi, đây là có người không muốn tiết lộ ra ngoài biến cố đột ngột tại hiện trường!
Hạ Hầu Thác vuốt râu híp mắt, Vệ Xu bình tĩnh phân tích đưa hắn từ trạng thái không rõ trở về quỹ đạo chính, từ từ nói:
- Không biết lão quỷ của bốn nhà kia biết chút ít tình huống gì hay không?
Vệ Xu hỏi:
- Muốn hỏi thử xem hay không? Dù sao nhà
chúng ta cũng tham dự săn thú, hoàn toàn có lý do
hỏi một câu!
Hạ Hầu Thác xua tay:
- Chuyện này rất kỳ quái, dưới tình huống không rõ, không cần mạo muội dính vào. Càng là quỷ dị càng phải trầm tĩnh, nếu không lọt vào bẫy rập của người ta lúc nào cũng không biết! Ai biết là có người liên thủ làm ra bố cục muốn đào hố chôn Hạ Hầu gia hay không? Chuyện lớn như vậy luôn sẽ có chút phản ứng tiếp sau, chỉ cần chúng ta không xen vào thì không bị kéo xuống nước, thấy sớm một chút hay thấy trễ một chút không có gì khác biệt, bất cứ lúc nào quyền chủ động tham gia thủy chung nắm trên tay chúng ta!
Vệ Xu thử hỏi một khả năng:
- Nếu như bốn nhà kia cũng không rõ tình huống giống như chúng ta thì sao?
- Có khả năng sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...