Phi Thiên

Mọi người đều tò mò không biết Lam Dạ Bồ Tát đang muốn làm gì, nhìn chung quanh đệ tử của Lam Dạ, phát hiện bọn họ cũng không hiểu rõ, dường như chẳng thể tìm ra mục đích của Lam Dạ Bồ Tát.

Lúc này, khi bọn họ mở pháp nhãn thì mới đột nhiên bừng tỉnh, bởi vì trên trời bầu trời xanh trong có mười cô gái đang bay đến, váy áo bồng bềnh, cổ đeo chuỗi ngọc, thoạt nhìn giống như thiên nữ giáng trần, mọi người đều hiểu, hiển nhiên là những vị khách kia đang đến đây.

Nhưng vị khách như thế nào lại có thể khiến Lam Dạ Bồ Tát tự mình nghênh tiếp vô cùng nhanh chóng như vậy đây? Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện giữa một nhóm thiên nữ Phật gia cảnh giới Thái Liên, người đứng đầu lại là một tu sĩ cảnh giới Kim Liên. Hơn nữa, sau khi Lam Dạ Bồ Tát nghênh đón đã hành lễ cực kỳ cung kính với người này, thái độ rõ ràng của người dưới đối với cấp cao hơn.

Một số đệ tử của Lam Dạ cũng phản ứng kịp thời nhanh chóng bay vút lên không trung, cung kính hành lễ nghênh đón nhóm người.

Không ít những người ở đây đều chép miệng lấy làm kỳ lạ, rủ nhau suy đoán xem thân phận của tu sĩ Kim Liên này.

- Chẳng hay vị kia là người phương nào, vì sao lại đê một vị Bồ Tát cung kính đên thế?

Một người bắt đầu mở miệng hỏi vị tăng khách ké bên.

Có vị tăng khách lăc đầu, cũng có vị chắp tay trước ngực nói:


- Thì ra là pháp giá Phổ Lan Cư Sĩ đích thân đến đây, thiện tai thiện tai.

Mọi người vừa nghe được lại càng cảm thấy kỳ lạ. Cư Sĩ? Nói cách khác thì đây là một người tu Phật chưa được thụ phong, hay nói đúng hơn là người bạch thân trong Phật Môn, vì sao lại được hành lễ từ một vị Bồ Tát?

Miêu Nghị đứng cách vị tăng khách đó không xa. Vì thế hăn cũng nghiêng đầu nhìn về phía người nọ, lắng nghe thử xem đáp án thực sự là thế nào.

Có người hỏi:

- Vậy Phổ Lan Cư Sĩ này là người phương nào? Tại sao Lam Dạ Bô Tát tiếp đãi long trọng đến thế?

Tăng khách hồi đáp:

- Kính Hoa Phật vừa thu nhận thêm một vị đệ tử, chính là Phổ Lan Cư Sĩ và là đệ tử nhỏ nhất của Kính Hoa Phật.

Vừa nói như vậy, mọi người dường như vừa tỉnh giấc mộng và hiểu ra, thì ra xét trên khía cạnh bối phận thì Phổ Lan Cư Sĩ là sư thúc của Lam Dạ Bồ Tát. Vị này được Kính Hoa Phật phá lệ thu nhận làm đệ tử, chỉ bấy nhiêu thôi đã có thấy được sự coi trọng của Kính Hoa Phật dành cho nàng, khó trách Lam Dạ Bồ Tát lại cung kính như thế.

Khi nhìn bộ dáng Lam Dạ Bô Tát vội vàng bay ra ngoài nghênh tiếp, tám chín phần mười là Lam Dạ Bồ tát không biết trước được việc vị Phổ Lan Cư Sĩ này đến, cũng có thể là vừa mới nhận được tin tức, chẳng ai biết rõ rằng nàng nhanh chóng đến đây để chúc thọ cho Lam Dạ Bồ Tát hay không.

Trên không trung, một nhóm người từ trên cao giáng xuống, không bước vào từ cửa lớn mà hạ xuống trực tiếp bên ngoài Đại Hùng Bảo Điện, cùng đi với Lam Dạ Bồ Tát vào trong đại điện.

Bên ngoài lại có người hỏi tiếp:

- Chẳng hay lai lịch của vị Phô Lan Cư Sĩ này thê nào, lại có thê được Kính Hoa Phật thu làm đệ tử quan môn?


Vị tăng khách kia lắc đầu bảo rằng:

- Không ai biết được.

Hiện trường bắt đầu bàn tán xì xào, tìm hiểu thêm vài việc từ vị tăng nhân kia, khắp nơi đều tràn ngập dao động pháp lực nhằm thám thính tin tức, Miêu Nghị cũng không ngoại lệ, phóng thích pháp lực tìm hiểu. Chẳng rõ là mọi người ở đây không biết thật hay giả vờ không biết, tăng khách tại nơi này đều không nói ra lời nào.

Đối với sự tò mò của những người chung quanh, Miêu Nghị lại chẳng hứng thú gì tới vị Phổ Lan Cư Sĩ này, dù sao cũng không liên quan đến bản thân hắn, ai ngờ trong lúc vô tình hắn thấy vẻ mặt bình tình hiếm có của Hoàng Phủ Yến giữa đám người Hoàng Phủ gia khác thật xa với những người huy động pháp lực tìm hiểu chung quanh, hệt như hạc giữa bầy gà. Trong lòng hắn khẽ động niệm, chẳng lẽ Hoàng Phủ Yến biết rõ lai lịch của vị Phổ Lan Cư Sĩ này?

Nhưng hắn cảm thấy khả năng không quá lớn, tin tức Quần Anh Hội vô cùng linh thông, nói không chừng biết được chuyện gì đó thôi.

Nghĩ đến đây, Miêu Nhị thấy hiện trường xuất hiện dao động pháp lực, đây cũng là thời cơ có thể che giấu được hành động của hắn, vì thế hắn rũ tay áo xuống, lấy linh tinh ra, liên hệ với Hoàng Phủ Quân Nhu.

Hoàng Phủ Quân Nhu đang đứng cùng người nhà bổng sửng sốt, lặng lẽ liếc mắt nhìn sang chỗ Miêu Nghị Miêu Nghị rõ ràng đưa tin cho mình, nhưng hắn vẫn không nhìn sang hướng này mà cố ý quay đầu sang hướng khác.

Tính tình của hăn làm Hoàng Phủ Quân Nhu Vừa bực mình vừa buôn cười, nàng cũng rũ tay áo xuống lấy linh tinh ra hỏi: Có chuyện gì?

Miêu Nghị trả lời: Nhìn thấy mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, ngươi biết lai lịch của Phô Lan Cư Sĩ này không?


Hoàng Phủ Quân Nhu. Đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói đến, làm sao biết rõ được chứ?

Miêu Nghị: Hỏi thử gia gia ngươi xem, có thê hắn biết được chút gì đó.

Hoàng Phủ Quân Nhu sừng sờ, quay đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Yến, nhờ Miêu Nghị nhắc nhờ, hình như gia gia nàng biết chuyện gì đó, nhưng nàng không thể hỏi thẳng gia gia được, vì thế nàng lặng lẽ dời bước đến trước mặt mẫu thân truyền âm hỏi thăm.

Hoàng Phủ Đoan Dung liếc mắt nhìn Miêu Nghị, sau đó xoay người đến bên cạnh Hoàng Phủ Yến, bề ngoài giống như đang truyền âm hỏi thăm điều gì đó.

Sau đó rất nhanh, bên Hoàng Phủ Quân Nhu đã có hồi âm. Vài nghìn năm trước Kính Hoa Phật đột nhiên nhận đệ tử quan môn, dẫn đến sự chú ý của Quần Anh Hội, cấp trên cũng muốn điều tra việc này. Sau khi lần theo dấu vết còn sót lại thì biết được vị Phổ Lan Cư Sĩ này không phải xuất thân từ Cực Nhạc Giới, mà đến từ Vô Tương Tinh bên Thiên Đình, khi Kính Hoa Phật phá lệ thu nàng làm đệ tử quan môn thì nàng đã là phụ nữ đã có chồng, dường như cũng có con trai, vì thế Kính Hoa Phật đã đưa nàng đêm Linh Sơn tu hành ở đó. Phật Môn cố ý phong tỏa tin tức này, người Quần Anh Hội biết việc này cũng không nhiều, bọn họ đã điều tra được như thể đó.

Tin tức này không tính là quá mức cơ mật, nhưng ba chữ “Vô Tương Tinh” lại khiến Miêu Nghị hết sức giật mình trong lòng, thật sự rất trùng hợp, xuất thân của mình tại Đại Thế Giới cũng được tính là đến từ Vô Tương Tinh, không ngờ lại gặp một vị “đồng hương” ở đây rồi, chẳng qua đã vài nghìn năm về trước, cũng không biết bản thân mình lúc đó có còn ở Vô Tương Tinh hay không.

Miêu Nghị không biết vốn là Hoàng Phủ Yến đã biết nhiều thông tin như vậy, thế mà lại không chịu nói sớm, có đôi khi chỉ nghe ngóng được một chút tin tức nên không hiểu quá nhiều, vì thế bày ra bộ dáng lạnh nhạt, nói chung, Miêu Nghị cảm thấy mình hỏi cũng uổng công rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui