Phi Thiên

Xác nhận được thái độ của Tín Nghĩa Các bên đó, quyết định xong Địa Tàng Tự bên kia, Miêu Nghị quay trở về Tổng trấn phủ lập tức tiến hành bố trí.

Tình hình ở Quỷ thị khiến đám người Dương Khánh nhanh chóng để ý, hắn ở bên ngày muốn bẩm báo lên, hắn cũng nói rõ với Dương Khánh, bên này tạm thời sẽ chỉ chờ thêm một năm nữa, sau một năm sẽ cùng nhau quay về tiểu thế giới, có thứ gì phải chuẩn để mang về thì mau chóng làm đi.

Sau đó lại liên hệ với Lục Đạo, muốn để nhân mã bên ngoài Lục Đạo tập trung lại cần phải có tài nguyên tu luyện mang vào nơi luyện ngục, chính thức báo cho hắn có biện pháp vào luyện ngục, cho bọn họ thời gian hai năm để sắp xếp, sau hai năm hắn sẽ về luyện ngục, thuận tiện giúp bọn họ mang đồ vào.

Lục Đạo nghe vậy hết sức kinh hãi, liên tục xác nhận lại với Miêu Nghị, phải chăng thật sự có kích mang tài nguyên tu luyện vào.

Yêu có tin hay không. Miêu Nghị xác định rõ mới báo cho biết, hắn không thể luôn chạy đi luyện ngục được, để cho bọn họ tự mình xem cách làm, thế như có một điểm hắn cũng nói rõ hết lần này đến lần khác, không thể để nhân mã bên ngoài Lục Đạo biết thân phận thực sự của hắn ở Lục Đạo.

Còn về vì sao hắn lại dám tiết lộ bí mật này với Lục Đạo, là Thiên Hành Cung khiến cho Lục Đạo bị tổn thất nặng khiến hắn lo lắng, mới có năng lực kiềm chế Lục Đạo, bằng không thì đâu dám.

Đồng thời lệnh cho thế lực bên ngoài lục đạo tiến hành từ từ tích trừ Nguyện lực châu, đây là hắn yêu cầu, sẽ không để cho Lục Đạo chịu thiệt, hắn sẽ lấy những đồ ngang giá để tráo đổi.

Sau đó lại bảo Vân Tri Thu trong một năm này tích trữ một ít cố nguyên đan và tiên nguyên đan, cố nguyên đan chiếm phần lớn, hắn muốn đem về tiểu thế giới để đổi lấy nguyện lực châu, sau này hắn muốn một mình ôm hết nguyện lực châu của tiểu thế giới, mặc dù nguyện lực châu của tiểu thế giới không nhiều.

Vân Tri Thu đương nhiêu hiểu vì sao hắn muốn làm như vậy, bây giờ Miêu Nghị đang lợi dụng nguyện lực châu để chiếm ưu thế tu luyện, có thể tiết kiệm được không ít tài nguyên tu luyện.

Chớp mắt đã qua ba tháng.


Nhà trọ Du Nhiên, Quỷ thị Tổng trấn phủ đối diện với một gian của nhà trọ.

Một anh chàng mặt trắng ở trong phòng trọ vừa vặn đi ra, nhìn quanh bốn phía, từ trong hành lang uống khúc vòng nửa vòng, đi vòng qua phía đối diện, chậm rãi đi đến chỗ cửa phòng của một phòng trọ khác, “khụ khụ” khẽ ho khan hơn có nhịp điệu.

Lách cách! Phía sau cửa truyền ra âm thanh của then cửa bị mở ra, hán tử mặt trắng nhìn xung quanh một lượt, thuận thế đẩy cửa lách vào bên trong lại nhanh chóng đóng cửa lại.

Cửa sổ trong nhà hơi có chút rộng mở một tên hán tử râu quai nón xoay người nhìn lại, hán tử mặt trắng ra dấu tay, hán tử râu quai nón cũng ra dấu tay đáp trả.

Sau khi xác nhận là người liên hệ, hán tử râu quai nón hơi lộ ra chút bất mãn thản nhiên truyền âm một tiếng:

- Tình hình đã sớm báo lên rồi, sao bây giờ ngươi mới đến?

Hán tử mặt trắng trả lời:

- Ta biết một mình ngươi ngày đêm không ngừng nhìn chằm chằm ăn không tiêu, nhưng cấp trên đã thông báo, Tín Nghĩa Các không phải ngồi không, muốn động tay động chân ở Quỷ thị cần phải cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận hơn nữa, thà rằng chậm một chút, cũng không thể khiến cho người khác hoài nghi.

Hán tử râu quai nói không nói gì thêm nữa, đi đến bênh cạnh giường ngồi xếp bằng, nặng nề thở phào một cái, khoảng thời gian ngắn ngủi này thực sự khiến cho hắn tốn kém không chịu nổi.

Hán tử mặt trắng tiếp nhận cương vị của hắn, nghiêng người đứng ở trước cửa sổ đang mở rộng, nhìn ra bên ngoài, vừa lúc có thể nhìn thấy hết động tĩnh vào ra của Tổng trấn phủ. Hắn thuận miệng hỏi một câu:

- Có tình hình gì phải bàn giao không?

Hán tử râu quai nói nhắm mắt lại từ từ nói:

- Ngươi chỉ cần nhớ kỹ tất cả những người ra vào Tổng trấn phủ là được, trọng điểm chính là phu nhân của Ngưu Hữu Đức, nếu cô ta đi ra lập tức báo cho ta biết, còn những cái khác không cần ngươi phải quản.

Hán tử mặt trắng:

- Trọng điểm là phu nhân của Ngưu Hữu Đức ư? Chúng ta đang làm gì đây?

Hán tử râu quai nón trả lời:

- Không nên hỏi thì đừng hỏi.


Hán tử mặt trắng không nói lên lời đành phải quay đầu lại tiếp tục nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ. Tín Nghĩa Các, quân sự Thất Tuyệt bước nhanh đến trước cửa của Đông gia, gõ cửa rất có quy luật, gọi:

- Đông gia!

- Vào đi! - Trong phòng truyền đến âm thanh của Tào Mãn.

Thất Tuyệt đẩy cửa đi vào rồi lại đóng cửa lại, đi đến bên cạnh chỗ Tào Mãn đang ngồi xếp băng tĩnh tọa, nói:

- Bên ngoài Tổng trấn phủ có thể có chút tình huống.

Tào Mãn nhắm mắt không mở thản nhiên nói:

- Tình huống gì?

Thất Tuyệt trả lời:

- Bên ngoài Tổng trấn phủ có nhà trọ Du Nhiên ở phía đối diện hơi chếch một chút ba tháng trước có người vào ở. Vừa vặn vào ở trong phòng trọ đúng phương vị canh phòng trọng điểm của chúng ta, bởi vì chỗ đó có thể quan sát được động tĩnh của Tổng trấn phủ.

Tào Mãn:

- Có chỗ nào bất thường không?


Thất Tuyệt:

- Nhìn thì như bình thường, nhưng người bên dưới sau khi quan sát đã phát hiện, cửa sổ của phòng trọ đó dường như từ đầu đến cuối vẫn luôn mở, hẳn là vừa vặn có thể nhìn thấy Tổng trấn phủ, mà người vào ở trong đó lại không hề bước chân ra khỏi phòng, chính là hôm quan, người mà chúng ta phái đến nhà trọ phát hiện có một tên khách ở trọ lén la lén lút vào phòng của người đó, mãi cho đến hôm nay vẫn chưa đi ra, hai đại nam nhân ở trong phòng buồn bực cả ngày, việc thiên đại cũng nói xong rồi, huống chi hai người cũng có phòng riêng của mình, quả thực là khiến người khác sinh nghi.

Tào Mãn gần như là không chút nghĩ ngợi gì phun ra một chữ, khí phách mười phần:

- Bắt!

Thất Tuyệt sững sờ nói:

- Người của chúng ta vẫn luôn theo dõi, bọn họ cũng không làm cái gì, bây giờ mà bắt...

Tào Mãn trực tiếp cắt ngang nói:

- Lẽ nào muốn đợi đến khi xảy ra chuyện rồi mới động thủ sao? Bất kỳ đầu mối nào cũng lập tức cắt đứt hết cho ta! Lão Thất, bây giờ Ngưu Hữu Đức vẫn không thể xảy ra chuyện được, ít nhất cũng không thể xảy ra chuyện ở Quỷ thị, địa phương khác ta không quản, Quỷ thị bên ngày nhất định là không được có vấn đề! Ta mặc kệ là người nào, chỉ cần có bất kỳ chỗ khả nghi nào, cho dù là nhãn thần không đúng, cũng bắt hết cho ta trước rồi nói, bắt sai cùng lắm thì lại thả ra, sau này cứ theo ý này mà làm.

Ngay cả nhân thần không đúng cũng bắt, có phải là làm quá nghiêm trọng một chút rồi không? Thất Tuyệt toát mồ hôi lạnh, lên tiếng nhận lệnh:

- Vâng! Ta sẽ đi sắp xếp!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui