Phi Thiên

Không cần phải giải thích nhiều, Thanh Chủ vừa nhìn thấy đã hiểu rõ, vốn dĩ còn có một chỗ kỳ lạ này, lại thêm chút thi pháp tính toán, thông hiểu phương pháp sử dụng, vừa nhấc trâm cài tóc trong tay lên, hồ điệp (bươm bướm) đỏ tươi sống động như thật đang đậu bên trên lập tức vỗ cánh bay lên, nhẹ nhàng lượn quanh giữa mấy người, khiến cho mọi người phải chú ý.

Thanh Chủ đưa một ngón tay ra để hồ điệp đậu xuống, cười ha ha một tiếng, gảy ngón tay một cái, hồ điệp lại hoảng sự bay lên, lượn một vòng, rồi lại đậu xuống trên nhánh cây xanh tươi mơn mởn kia.

Mọi người xung quanh nhìn thấy mới lạ không thôi. Thanh Chủ lật đi lật lại trâm cài tóc trong tay, cười ha ha nói:

- Khá lắm, đồ trang sức tinh xảo đẹp đẽ, hôm nay trẫm lại được nhìn thấy loại đồ vật này, ừm! Có ý nghĩa, rất đẹp.

Vừa nghe thấy ông ta nói rất đẹp, hai mắt của chúng phi tử lập tức sáng lên chăm chú dõi theo đồ trang sức trên tay ông ta.

Cái gọi là nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, ánh mắt của Thanh Chủ vừa rơi trên đầu Chiến Như Ý, Hạ Hầu Thừa Vũ liền thuận thế bước lên phía trước một bước, mỉm cười hơi cúi đầu nói:

- Thưởng cho thần thiếp có được không?

Bà ta cũng mở miệng trước mặt mọi người rồi, Thanh Chủ biết bà ta không muốn ở trước mặt chúng phi tử để cho người khác cướp danh tiếng, mỉm cười đưa tay ra, đem trâm cài tóc cắm vào búi tóc của bà.

Hạ Hầu Thừa Vũ ngẩng đầu ưỡn ngực đưa tay ra khẽ vuốt ve trâm cài tóc trên đầu mình một chút, cười nói:

- Bệ hạ cảm thấy thần thiếp cài có đẹp không?

Lời dễ nghe lại không làm tổn thất cái gì, Thanh Chủ cười gật đầu, nói:


- Một phen phong tình có khác, rất đẹp!

Khuôn mặt của Hạ Hầu Thừa Vũ lập tức sáng lên, vô thức nhìn ngang nhìn dọc liếc chúng phi tần một cái, nhún người hành lễ nói:

- Tạ bệ hạ ban thưởng.

Thanh Chủ khoát tay một cái, biểu thị không có gì, cười nói với Hạ Hầu Thừa Vũ và Chiến Như Ý:

- Trẫm không hiểu mấy thứ này, vừa hay nhìn một chút, Thiên Hậu và Thiên Phi tự mình chọn đi.

Nói rồi quay người bước đi, chắp tay sau lưng từ từ thưởng thức đồ trang sức trong những chiếc hộp kia, không dễ dàng chọn tiếp nữa, bằng không có thể sẽ dẫn tới tình cảnh một đám nữ nhân tranh giành với nhau, làm không tốt hậu cung lại chẳng phiết tại sao mà chết thêm mấy người.

Nhìn lại đoạn đường này, Hạ Hầu Thừa Vũ cũng không nương tay, cảm thấy tốt hoặc đẹp mắt liền trực tiếp thu lại, có tiên nga đi đến cầm giúp, ước chừng cũng chọn được hơn trăm món có vài món vừa hay các phi tử khác cũng nhìn trúng, dẫn tới có một vài người thầm hận trong lòng.

Chiến Như Ý thì lại quá tam ba bận chọn được ba món liền thu lại.

Sau khi mấy người chọn xong, Hạ Hầu Thừa Vũ mỉm cười vây tay với các phi tử khác, nói:

- Đồ cũng không tệ, các tỉ muội cũng đến xem một chút đi

Thấy lời ấy của bà, một đám nữ nhân lập tức bước nhanh tiến vào bên trong, trong trình tự có thể nhìn ra tôn ti trên dưới ở hậu cung có được chút sủng ái là có được chút địa vị, đằng sau không ai dám vượt qua, theo ở phía sau lựa chọn đồ còn thừa là được rồi.

Hiện trường oanh oanh yến yến cười nói một hồi, cầm đồ trang sức giúp nhau đeo lên rồi bình phẩm đẹp hay là không đẹp.

Lần này Vân Tri Thu mang theo đồ trang sức, mặc dù nhiều hơn so với người ở đây, nhưng có vài phi tử nhìn thấy nổi giận, đợi người trước mặt chọn xong, bản thân mình lại đi tới nhặt đồ vứt đi sao? Dứt khoát đi sang một bên nói chuyện phiếm, lười chẳng muốn góp thêm náo nhiệt.

Nhưng thế này cũng không được, có người liếc nhìn bọn họ một cái, là các người chê bọn ta dung tục phải không? Các người ở đây ra vẻ thanh cao sao?

Thí dụ như một trong số đó chính là Hạ Hầu Thừa Vũ, dùng ánh mắt biểu ý các phi tử khác nhớ kĩ các phi tử kia, quay về sẽ để bọn họ mất mặt.

Thanh Chủ quay trở lại trong đình vừa ngồi xuống, Hạ Hầu Thừa Vũ ngồi xuống bên cạnh, cười nói:

- Bệ hạ, người xem các tỉ muội cao hứng như vậy, những đồ trang sức tinh xảo này quả thực là hiếm thấy, theo thần thiếp thấy, không bằng bảo nghĩa nữ của Khấu Thiên Vương dừng việc kinh doanh cửa hàng lại, liệt vào cống phẩm chuyên cung cấp cho Thiên Đình hậu cung, thế nào?


Thanh Chủ trầm ngâm nói:

- Việc này không ổn lắm, người ta mở cửa để làm ăn buôn bán, như vậy không phải là cắt đứt kế sinh nhai của người ta sao, mọi người thật sự muốn, sau này lại bảo người ta tặng là được.

Hạ Hầu Thừa Vũ cố ý dùng lực liếc ông ta một cái, nói:

- Bệ hạ sao lại không hiểu chứ, nếu như đồ các tỉ muội hậu cung cài bên ngoài cũng có thể tùy ý thấy được, vậy còn có ý nghĩa gì chứ? Há chẳng phải là làm mất thể diện của các tỉ muội sao?

Thanh Chủ bừng tỉnh hiểu ra, rõ rồi có liên quan đến hư vinh và thể diện của nữ nhân, lại có mất phần chần chừ, nói:

- Hậu cung có bao nhiêu người, há chẳng phải là hủy luôn đường sống của người ta sao? Ở một góc độ mà nói, ông ta vẫn rất để tâm đến thái độ của người trong thiên hạ đối với ông ta.

Hạ Hầu Thừa Vũ nói:

- Tăng giá tiền để đền bù tổn thất, nâng giá cao lên, không để người ta thiệt thòi là được, bệ hạ sẽ vì các tỉ muội mà bỏ ra số tiền này chứ? Sau khi cống phẩm, sau này còn có thể làm tặng phẩm cho cáo mệnh phu nhân.

Thanh Chủ cười ha ha một tiếng, nói:

- Việc này nàng tìm Thượng Quan thương lượng đi.

Hạ Hầu Thừa Vũ nói:

- Vậy thần thiếp coi như bệ hạ đã đồng ý rồi.

Thanh Chủ chỉ bà một cái, mỉm cười lắc đầu, bày ra bộ dáng không có cách nào, cứ cho là đồng ý rồi, ở trước mặt chúng phi tử, cho vị đứng đầu hậu cung này chút mặt mũi chứ.


Vừa quay đầu lại, nhìn Chiến Như Ý đang đứng ở một bên, ông ta lại cười hỏi:

- Ái phi thoạt nhìn hình như có tâm sự?

Chiến Như Ý quả thực có chút thất thần, nghe vậy liền phục hồi tinh tần, hơi trầm mặc, nói:

- Thần thiếp nghe nói Ngưu Hữu Đức đang chịu phạt ở Ngự Viên, thần thiếp muốn đi thăm hắn một chút.

Tâm tư một chút cũng không hề giấu diếm, nàng cũng đích thực là nghĩ như vậy. Hạ Hầu Thừa Vũ vừa nghe liền tức giận, cảnh cáo nói:

- Thiên Phi, lời này ngươi cũng có thể nói ra khỏi miệng sao? Bây giờ ngươi là phi tử của bệ hạ, lại tùy ý chạy đi gặp mặt nam nhân khác còn ra thể thống gì nữa!

Thanh Chủ giơ tay lên ngăn cản bà ta một chút, không để cho bà ta nói tiếp nữa, hiếu kỳ nhìn Chiến Như Ý, nói:

- Ái phi, đi thăm hắn làm gì?

Chiến Như Ý bình tĩnh nói:

- Suy cho cùng hắn cũng đã từng là cấp trên của thần thiếp, bây giờ chịu phạt, thần thiếp muốn đi xem hắn bây giờ như thế nào rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui