Thực ra việc đó lúc mới bắt đầu Miêu Nghị cũng không biết Hồng Giáp đại tướng, quay về rồi Văn Trạch mới đến thăm hắn, đem những bổng lộng mà Miêu Nghị tích lũy được trong mấy năm ở Hoang Cổ Tử Địa đến cho Miêu Nghị, thuận tiện cùng Miêu Nghị uống rượu. Sau đó bạn bè của Văn Trạch ở Thiên Cung đều muốn làm quen với vị này một chút, vì vậy Văn Trạch thường sẽ mang theo mấy người tới, người đã tới lại thân thuộc với Miêu Nghị, lại mang theo những bạn bè khác tới tìm Miêu Nghị uống rượu.
Ngay cả Tả đốc vệ và người của Tả đốc vệ cũng có, đời này của Miêu Nghị cũng là tiếp xúc được với nhiều đại tướng của Thiên Cung như vậy, thuận tiện để những người này giúp một tay, để bọn họ giúp hắn lưu tâm, chiếu cố cho những bộ hạ cũ bị giải tán của hắn, đặc biệt là những tâm phúc của hắn. Sự việc dễ nói, có lẽ giúp hắn đề bạt thì không được, nhưng lên tiếng hỏi thăm để cho người ta không bị ức hiếp thì cũng không có vấn đề gì.
Cũng là đi qua những người này, Miêu Nghị kinh ngạc phát hiện, những tàn bình theo hắn huyết chiến ở Tây Đinh Vực lại được thăng cấp toàn bộ, không sót một người nào, ít nhất cũng được thăng liền hai cấp, có vài người còn trực tiếp từ tầng thấp nhất vượt qua Ngũ trưởng, Bách phu trưởng thăng lên thành Thiên tướng, hơn vạn người kém nhất cũng được điều đi nhập chức thành Thiên tướng, thăng cấp Thống lĩnh, Đại thống lĩnh cũng không ít. Còn những người khác của Hắc Long Ti không tham gia vào trận đại chiến ở Tây Đinh Vực, trên căn bản đều được điều động trong cùng cấp, không giành được cơ hội nhanh chóng thăng chức.
Sau này Văn Trạch lại đến, Miêu Nghị có hỏi nguyên nhân, Văn Trạch cười nói:
- Lão đệ năm vạn nhân mã chịu sự bao vây tấn công của trăm vạn đại quân tinh nhuệ, ở vào tình huống yếu thế tuyệt đối đó phải liều mạng huyết chiến, còn có thể đánh tan được trăm vạn đại quân tinh nhuệ chém hơn mấy chục vạn quân địch, người có thể sống sót chính là một cách rèn luyện tư cách và sự từng trải, đề bạt bọn họ không ai nói được gì. Mặc dù giải tán hết bọn họ rồi, nhưng lúc nào Cận vệ quân bạc đãi những người có chiến công, chỉ biết khen ngợi, không biết chèn ép, bề trên còn hi vọng bọn họ truyền bá kinh nghiệm trong trận chiến ở Tây Đinh Vực cho Cận vệ quân, đào tạo, bồi dưỡng hạt giống cho các bộ. Đương nhiên, đệ là người duy nhất bị cách chức, ai bảo đệ vì nữ nhân mà đứng sai đội. Lại nói, hơn vạn người đó cũng là được hưởng hào quang của đệ, nếu không phải vì trận chiến này, rất nhiều người cả đời cũng chưa chắc đã có cơ hội nhảy lên nhanh như vậy, cứ coi như là liều mạng vì tiền đồ đi.
Miêu Nghị không nói gì, nếu nói như vậy, hắn cũng bớt đi mấy phần áy náy, những người đó có thể sống sót đã không dễ dàng gì cho dù ở lại Hắc Long Ti, Hắc Long Ti cũng không có nhiều vị trí như vậy để cho bọn họ, hôm nay xem ra đem bọn họ giải tán thực ra chính là thành toàn cho tiền đồ của bọn họ.
Mà sở dĩ Hắc Long Ti đem Miêu Nghị điều đến trấn giữ ở phụ cận Ngự Điền, cũng là để chiếu cố cho Miêu Nghị, những việc luận phiên nhau trông giữ cửa lớn đó đâu để cho Miêu Nghị đi làm, thế nhưng không sắp xếp công việc cho Miêu Nghị thì không được, đây là trừng phạt bề trên giao xuống, Ngự Điền cũng không có vật phẩm gì quý giá cần phải trông coi, những quý nhân của Thiên Cung sẽ không thường lui đến, bình thường có thể để cho Miêu Nghị an tâm tu luyện, bề trên thực sự muốn có quý nhân gì đó đến, lại để Miêu Nghị ra ứng phó một chút, ngược lại những quý nhân đó cũng làm bộ làm tịch một chút, ở lại cũng không bao lâu liền rời đi, cho nên trên căn bản không có việc gì, cũng coi như là đặc biệt chiếu cố Miêu Nghị.
Mà cấp trên của Ngũ trưởng, Bách phu trưởng, các loại Thiên tướng đều biết ý tứ của bề trên, cũng không ai sẽ sai khiến Miêu Nghị, càng đừng nói đến việc làm khó hắn, lúc tập thể đi làm công vụ Miêu Nghị có tới hay không cũng không sao, mọi người cũng chỉ mong sao hắn không tới, bằng không vị này mà tới rồi, ngươi sai bảo không được, không sai bảo cũng không xong, ngược lại càng làm mọi người lúng túng, khó xử.
Quan trọng là danh tiếng của vị này ở trong Cận vệ quá lớn rồi, hôm nay chỉ sợ là không có người nào không biết, không có người nào không hiểu, thực sự là tạo ra một chiến tích lấy yếu thắng mạnh vang dội nhất từ trước đến nay của một bộ phận Cận vệ quân, cố gắng xây dựng lên chiến công của Cấm vệ quân như một tấm bia lớn khiến cho người ta khó có thể vượt qua được! Không phải là bọn họ có thể khinh thường được.
Ở trong Cận vệ quân, rất nhiều người có cấp bậc cao hơn so với vị này, nhưng dám ở trước mặt vì này khoe khoang chiến tích thì đoán chừng hôm nay không tìm ra được người nào da mặt dày như thế, cho nên không ít người đều thổn thức cảm thán, cứ coi như vị này không làm con rể của Khấu Thiên Vương, tiền đồ cũng sẽ không kém. Giả như với thời gian thăng chức lên đại tướng là việc ván đã đóng thuyền, bây giờ không làm được cũng đặc biệt được đề bạt thành Đô thống Cận Vệ quân, nhưng lại vì một nữ nhân mà thành ra thế này, biết bao nhiêu năm sau mới phục hồi lại cấp bậc cũ? Khấu Thiên Vương cũng không thể lấy việc công làm việc tư vài ba hôm cho ngươi thăng quan tiến chức được.
Cuộc sống nhàn nhà trôi qua một khoảng thời gian, một ngày đang tu luyện, Miêu Nghị đột nhiên nhận được truyền tin của luyện ngục chi đại vô lượng đạo tướng Chủ Kim Mạn.
Kim Mạn mở miệng hỏi:
- Tôn nữ của thánh chủ ma đạo thực sự trở thành nghĩa nữ của Khấu Lăng Hư ư?
Miêu Nghị:
- Đúng!
Kim Mạn lại hỏi:
- Thánh chủ thực sự muốn cưới nghĩa nữ của Khấu Lăng Hư làm chính thê ư?
- Đúng! - Miêu Nghị trả lời
Kim Mạn nói:
- Thánh chủ, trước tiên không nói quan hệ giữa chúng ta và ma đạo, có chuyện này thánh chủ không biết, thuộc hạ cảm thấy cần phải nhắc nhở một chút, giữa Hải Uyên Các và Khấu Lăng Hư có huyết hải thâm thù, nữ nhân Hải Uyên Các yêu nhất và toàn gia trên dưới toàn bộ đều chết trong tay Khấu Lăng Hư.
Miêu Nghị không ngờ còn có chuyện này, trầm
mặc suy tư một lát, trả lời:
- Chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, ngươi không cảm thây Khấu Lăng Hư là tặc thuyền lên sáu đạo sao? Trên thuyên này hắn không xuống được nữa rồi!
Kim Mạn:
- Thánh chủ có thể nghĩ như vậy, thì an bài như vậy đi, vậy thuộc hạ yên tâm rồi cũng nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ. Ngoài ra, thuộc hạ muốn hỏi một câu, nghe nói thánh chủ đã đánh tan nhân mã của Cận vệ quân, Hải Bình Tâm cũng điều đi rồi, nàng ta sẽ không có chuyện gì chứ?
Miêu Nghị:
- Ngươi yên tâm, ta đã giao phó cho người ta chăm sóc rồi, đợi đến thời cơ thích hợp, ta sẽ lại nghĩ cách gọi nàng ta về bên mình.
Kim Mạn:
- Làm phiền thánh chủ tốn nhiều tâm tư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...