- Lúc này Khấu Văn Lam liền tuân theo, hồi âm: Ngưu huynh, chuyện nghĩa nữ tạm thời đừng nên công khai, chờ ngươi qua cửa ba bộ liên tra rồi lại nói.
Miêu Nghị có điểm nghi ngờ: Hiện tại không công khai, ta sợ an toàn của Vân Tri Thu có nguy hiểm.
Khấu Văn Lam: Hiện tại công khai, Vân Tri Thu giữ được an toàn, nhưng ngươi liền phiền toái, một khi để ba nhà kia biết vô vọng đám hỏi cùng ngươi, tất định sẽ thừa cơ bỏ đá xuống giếng, đặc biệt là phía Nghiễm Thiên vương, đây lại là địa bàn của hắn, hắn cũng là một trong ba phương điều tra án này, ai cũng không biết hắn sẽ xử ra chuyện gì ngáng chân, vẫn nên cẩn thận là hơn, chờ vụ án của ngươi được phán định, rồi công bố cũng không muộn.
Còn thiếu mỗi nói thẳng ra là, không được đến ngươi cũng sẽ không để ngươi rơi vào tay người khác. Miêu Nghị vẫn là câu nói kia: Vân Tri Thu làm thế nào?
Khấu Văn Lam: Ý của quản gia là trước cứ kéo chặt bọn họ, cho bọn họ chút hi vọng, ngươi không đáp ứng, cũng không cự tuyệt bọn họ. Nhân mã ba bộ liên tra sắp tới rồi, kéo đến lúc người tra án đến đây, Cao Quán vừa tới, bọn họ cũng không dám tiếp tục dây dưa ngươi, tất định phải chờ tới sau đó rồi tính. Mà chỉ cần ba nhà thấy có hi vọng, liền sẽ không bỏ đá xuống giếng với ngươi ngay lúc này, cũng sẽ không làm gì Vân Tri Thu, nếu không đắc tội ngươi chẳng phải chuyện đám hỏi cũng đi tong, trước ổn định bọn họ mới có thể thuận lợi giúp ngươi vượt qua kiếp này.
Cho dù Miêu Nghị sớm có nắm chắc khi đối diện kiếp này, nhưng không thể không thừa nhận lời đối phương nói rất có đạo lý, minh thương dể tránh, ám tiễn khó phòng, nói không chừng thật có người ngách chân thì rách việc, chỉ là hắn vẫn không khỏi lo lắng, hỏi: Ta làm như vậy, sau này sự tình không thành, chẳng phải là lừa bọn họ, chẳng phải đắc tội bọn họ càng sâu?
Điều này ngược lại chưa nghe Đường Hạc Niên nói qua, Khấu Văn Lam ngẩng đầu chuyển cáo ý tứ của Miêu Nghị.
Đường Hạc Niên chầm chậm bưng ly trà ở một
bên lên, nhè nhẹ nhấp một ngụm, nói:
- Cái này không cần lo lắng, chỉ cần hắn vượt qua kiếp này, sự tình mặt sau Khấu gia sẽ ra mặt xử lý. Nếu sau này đã là người một nhà, Khấu gia tự nhiên sẽ bảo hộ hắn, nhượng cho ba nhà chút lợi ích. Dù sao vẫn hơn là mất trắng, tóm lại cái này không cần hắn phải nhọc lòng, có người sẽ giúp hắn làm ổn thỏa.
Khấu Văn Lam lập tức chuyển đạt ý tứ cho
Miêu Nghị.
Miêu Nghị còn có nghi ngờ: Ba nhà há là dễ lừa như vậy, nếu ta không buông khẩu, bọn họ không thấy con thỏ không thả ưng thì làm thế nào?
Khấu Văn Lam lần nữa chuyển lời cho Đường Hạc Niêm.
Đường Hạc Niên nghe vậy nhàn nhạt khẽ cười:
- Có chút sự tình hắn tiếp xúc không đến, tâm tình này có thể hiểu được, chuyển lời của ta giải thích cho hắn nghe, nói cho hắn, trong nhân mã ba bộ liên tra có thượng ti trực thuộc của hắn là tả đốc trấn Ất vệ Bắc Đẩu quân Đô Thống Dữu Trọng Chân. Hiên Viên hầu Hiên Viên Trác, hai người này đều là người trực tiếp liên lụy ở hai đầu đương sự, đừng quên Hiên Viên Trác chẳng những là một trong thất thập nhi hầu, còn là người đi ra từ hữu đốc vệ. Tả hữu đốc vệ đều là người của bệ hạ, lại thêm Cao Quán, cũng là người của bệ hạ. Theo lý thuyết Dữu Trọng Chân cùng Hiên Viên Trác là phải tị hiềm, tránh khỏi vụ án này, nhưng mặt trên lại khăng khăng phái hai người này tới, ý đồ của bệ hạ đã rất rõ ràng. Lúc nguy hiểm nhất của Ngưu Hữu Đức là khi bệ hạ dưới cơn thịnh nộ liệu có trực tiếp bắt hắn mổ hay không, nếu hắn đã vượt qua cửa này, như vậy bệ hạ tuyệt sẽ không để trách nhiệm rơi đến trên đầu quân cận vệ. Bảo hộ Ngưu Hữu Đức không phải là chủ yếu, mà chủ yếu là bảo hộ cho quân cận vệ, trong này liên lụy tới tranh đấu ở tầng diện càng cao. Hắn không cần biết nhiều, chỉ cần phải hiểu rõ một điểm, bệ hạ chấp ý muốn bảo hộ hắn, cho nên mới sẽ có ba người này tới tra án, bởi thế ba nhà kia muốn không thấy con thỏ không thả ưng cũng không được, bệ hạ sẽ không để vụ án này kéo quá dài, liên quan quá rộng, tất sẽ tận mau làm thành thiết án, nên Ngưu Hữu Đức hắn đừng quá lo lắng!
Thì ra nơi này còn có tin tức ở tầng thứ càng cao. Trong lòng Khấu Văn Lam không khỏi thầm thì, tức thì chuyển cáo lời này cho Miêu Nghị.
Vừa nghe, tảng đá trong lòng Miêu Nghị lập tức rớt đất, cái này ngược lại khá là tương tự như ý của Dương Khánh. Tuy Dương Khánh không biết những điều này, nhưng Dương Khánh cũng chỉ rõ chỉ cần Miêu Nghị chiếm được lý, thì phía Thiên đế tuyệt sẽ không để trách nhiệm rơi tới trên người quân cận vệ, sẽ bảo vệ Miêu Nghị. bởi thế không cần nghĩ tới chuyện bỏ chạy. Bởi thế mới có chuyện bố trí bẫy rập lúc trước, phí hết trắc trở chính là vì muốn chiếm lấy chữ lý.
Sỡ dĩ Dương Khánh dám bố trí như thế, cũng phải cảm tạ trước đây đã ngây ngốc ở Ngự viên nhiều năm như vậy, nhiều ít nghe nói qua một ít tin tức về Thiên Đình, tứ đại Thiên vương cảm thấy quân cận vệ chỉ cần bảo lưu một chi nhân mã quanh vùng Thiên cung là đủ rồi. Nhân mã chạy loạn khắp nơi còn tính là quân cận vệ gì nữa? Năm đó trước lúc thành lập Thiên Đình, Thanh chủ cấp cho người mặt dưới không ít chỗ tốt, khiến người mặt dưới liều mình bán mạng. Đáp ứng song này xong việc sẽ gộp nhân mã chạy loạn khắp nơi bên ngoài vào dưới tay tứ đại Thiên vương, chỉ là đến sau ngồi lên thiên hạ Thanh chủ liền quỵt nợ, trên tay thủy chung nắm lấy chi nhân mã này không chịu tha, tứ đại Thiên vương cũng chẳng làm gì được Thanh chủ, nhưng mà tiếng hô thống nhất quân cận vệ một mực còn tại. Dưới loại tình huống này, Thanh chủ khẳng định sẽ không cho tứ đại Thiên vương có cơ hội mượn cớ ồn ào, tất nhiên là muốn bảo vệ quân cận Vệ.
Đương nhiên, nếu chuyện Miêu Nghị làm không có chút đạo lý nào, triệt để bị tứ đại Thiên vương bắt được đằng chuôi, vậy Thanh chủ cũng không giữ được hắn, chỉ có thể đẩy Miêu Nghị ra làm dê chịu tội, toàn bộ trách nhiệm sẽ đẩy hết lên đầu Miêu Nghị, cho người mặt dưới một lời giải thích thỏa đáng.
Sau khi kết thúc liên hệ cùng Miêu Nghị, trong ánh mắt Khấu Văn Lam nhìn hướng Đường Hạc Niên đầy vẻ kính sợ, chỉ từ một ít tin tức linh tinh liền tính toán sít sao nhất cử nhất động của Ngưu Hữu Đức, mọi thứ trước mắt đều nằm trong tầm khống chế của Đường Hạc Niên, hiện tại cuối cùng hắn đã minh bạch vì sao gia gia muốn cho Đường Hạc Niên tự thân xuất mã tới tọa trấn nơi này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...