Nếu như là năm xưa, nàng có lẽ sẽ giống như người bình thường. Vừa nghe nói là đệ nhà giàu có quyền quý tử đã cảm thấy người ta không có gì không thể làm được, sau khi ở vương phủ nhiều năm như vậy rốt cuộc hiểu rõ hoàn toàn không có chuyện như vậy, không phải tất cả đệ tử quyền quý nhà giàu có đều có thể bay lên đến tầng thứ đầy đủ. Sau khi gặp gỡ đại sự chân chính, dưới tình huống loại quan hệ thông gia có chút hữu dụng, có một số tình huống khi mỗi nhà quan tâm đến lợi ích của mình quan hệ thông gia cũng là giả dối, thật sự không biết trên tay có một con rể tay cầm trọng quyền.
Không đụng vào không biết còn chưa tính, cơ hội tốt như vậy được nàng đụng phải, chỉ sợ nói không để nàng tham chính, nàng cũng quả quyết không thể bỏ qua, chỉ sợ bị mắng nâng cũng muốn cắn một miếng tranh thủ cho nữ nhỉ của mình.
Nghiễm Lệnh Công nhìn thấu khát vọng mơ hồ lộ ra của nàng, trong đầu vừa chuyển liền hiểu ý đồ của nàng, chút tính toán nhỏ nhặt của nàng lại há có thể giấu diếm được hắn, nếu không hắn làm Thiên Vương cũng làm không công.
Hắn biết nàng muốn giành cái gì, trên thực tế tình thế nguy hiểm hiện nay của Mị Nương cũng là hắn một tay tạo thành. Nói trắng ra là, hắn có chút hối hận vì đã đưa Mị Nương lên làm Thiên vương phi, năm đó sau khi quyết định chuyện này, hắn đã cảm thấy hối hận, hối hận vì bản thân nhất thời không chống đỡ được tư sắc kiều mị của nữ nhân này.
Có nhiều thứ có xinh đẹp hay không chỉ là thứ phụ, người ngồi ở vị trí vương phi xinh đẹp cũng không phải là chủ yếu, mà là có thể làm mọi người kính phục. Mị Nương không phải là vợ cả, lại không phải dùng con đường đứng đắn lưỡng tình tương duyệt mà thành, mà là mỹ cơ được người phía dưới cống tiến, nói trắng ra là chính là lễ vật người phía dưới tặng, loại nữ nhân được cho là lễ vật qua tay nhiều lần hắn biết khi tới tay là tấm thân trinh tiết, nhưng người khác không biết! Cho dù mọi người tin tưởng là tấm thân trinh tiết, nhưng dựa vào tư sắc của nữ nhân này, khi qua tay bị sờ nắn mấy cái là chuyện không tránh khỏi.
Có một số việc nói không để ý là chưa đến cấp bậc đó, đến một tầng thứu nhất định muốn không nghĩ đế cũng khó khăn, thật sự là ảnh hưởng quá lớn, càng là gia đại nghiệp đại càng phải coi trọng quy củ, nếu không có quy củ cả nhà sẽ lộn xộn, mà hắn thân là gia chủ, đeo theo một người như vậy rất không tốt!
Đưa người như vậy trở thành Thiên Vương phi kêu đám tiểu thiếp trong nhà, kêu đám nữ nhi do các tiểu thiếp sinh ra làm sao chịu nổi?
Nhưng sau khi làm xong chuyện này, có hối hận cũng đã muộn.
Cho nên mặc dù nhìn thấu khát vọng của Mị Nương, hắn vẫn không muốn để trong tay nàng phát triển ra quyền lực chân chính, nếu không không có cách nào ăn nói với mấy nhi tử, mà một khi song phương đối lập cũng có quyền lực..., trong đó không bên nào chịu cúi đầu, quyền lực đối chọi rất dễ dàng gặp chuyện không may. Hắn cũng hiểu Mị Nương chỉ là muốn tự vệ, nhưng hắn cảm thấy hoàn toàn không cần thiết, chỉ cần mình còn sống, còn ai dám động đến mẹ con nàng hay sao?
- Mị Nương, Mị nhi còn nhỏ, ta không nỡ để nó rời đi, bên cạnh ta còn một nữ nhi chưa lập gia đình. Ta vẫn muốn giữ nàng ở bên cạnh che chở thêm mấy năm, hay là thôi đi
Nghiễm Lệnh Công bình thản nói. Vừa nghe nói thế, Mị Nương tâm lạnh đến
đáy cốc, nữ nhi cũng mấy ngàn tuổi rồi, còn nhỏ cái gì, đây thuần túy chính là lấy cớ, chính là không muốn cho mình quyền lực. Nàng biết tâm ý của Thiên vương đã quyết, nói cái gì nữa cũng vô dụng, tinh thần chán nản, âm thầm cúi đầu không nói, lời nói của mình ở vương phủ này đúng là vẫn không có phân lượng gì.
Ai ngờ lúc này, Đại quản gia Câu Việt đột nhiên lên tiếng nói:
- Vương gia, nếu vương phi có lòng này, lão nô cảm thấy không ngại suy nghĩ thêm một chút.
- Ư...
Mị Nương bỗng nhiên ngẩng đầu, rất kinh ngạc nhìn hắn, không nghĩ tới chuyện Vương gia đã đưa ra quyết định, vị quản gia vốn nhìn mình không vừa mắt này lại có thể giúp mình nói chuyện, giúp mình vãn hồi.
Nghiễm Lệnh Công cũng có chút kinh ngạc nghiêng đầu nhìn, hắn biết Câu Việt sẽ không bắn tên không đích. Nói như vậy tất nhiên có nguyên nhân, nếu không sẽ không khuyên mình thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, thật tình hỏi:
- Tại sao nói như vậy?
Câu Việt cũng thật tình trả lời:
- Phải nhìn xem Vương gia quyết tâm chiêu dụ Ngưu Hữu Đức như thế nào, nếu chỉ là muốn thử, vậy tùy tiện cử người nào đi cũng không sao, nếu thật sự muốn chiêu dụ dưới trướng làm tâm phúc của Vương gia, lão nô cảm thấy lời nói của Vương phi đáng giá suy nghĩ.
Nghiễm Lệnh Công kỳ quái nói:
- Chẳng lẽ Mị nhi gả hay không gả còn có thể quan hệ đến chuyện thành bại hay sao?
Câu Việt nói:
- Nếu nói nhất định có thể quan hệ đến thành bại ngược lại có chút hơi quá, nhưng có lẽ có thê quyết định đến thành bại.
Mị Nương mở to hai mắt nhìn hắn nói, nàng biết, trong vương phủ này nếu có người nào đó có thể làm cho Vương gia thay đổi chú ý chỉ có vị này mà thôi, nín thở ngưng thần không dám quấy rầy lời của hắn.
- A!
Nghiễm Lệnh Công một lần nữa kỳ quái nói:
- Xin lắng tai nghe!
Câu Việt:
- Nếu chúng ta nhận được tin tức, vậy Tam gia khác dĩ nhiên cũng không phải là người điếc, xin hỏi Vương gia. Tam gia sẽ buông tha cơ hội thu nhận đệ tử của Hỏa Tu La làm tâm phúc sao?
Nghiễm Lệnh Công:
- Dĩ nhiên là không, chỉ sợ ngay cả Doanh Cửu Quang cũng phải tạm thời để xuống chút mặt mũi, làm bước đệm mò tới tay.
Câu Việt:
- Tin tức tới đột nhiên, tất cả mọi người không có chuẩn bị, lúc này muốn đoạt được người đến tay, Vương gia cho rằng tam gia còn lại sẽ dùng biện pháp gì?
Nghiễm Lệnh Công chần chờ một lát:
- Mạnh mẽ khống chế để đối phương quy thuận không có ý nghĩa, nếu muốn hồi tâm, chỉ sợ cũng sẽ nghĩ tới biện pháp kết thành thông gia này, chỉ có biến được đệ tử của Hỏa Tu La thành người của mình mới ổn thỏa nhất.
Câu Việt hỏi lại lần nữa:
- Xin hỏi Vương gia, tam gia còn lại còn nữ nhi chưa xuất giá?
Không có, nữ nhi của ba lào gia này đều xuất giá rồi...
Nghiễm Lệnh Công hiểu ý, hỏi ngược lại: Ý của ngươi là biểu thị thành ý. Không sai! Cũng là chỗ khác biệt với tam gia còn lại để Ngưu Hữu Đức biết vương gia đặc biệt coi trọng hắn, người khác chỉ gả cháu gái, nhưng Vương gia lại gả cho con gái của vợ cả như minh châu trong lòng bàn tay! Cháu rể và con rể vẫn có khác biệt không nhỏ.
Câu Việt khẳng định một tiếng, lại nói:
- Vương gia! Nếu lời nói mạo phạm..., trong số tử tôn nữ quyến của Vương gia còn người nào có thể làm cho Ngưu Hữu Đức động tâm hơn Mị nhi tiểu thư hay không?
Nghiễm Lệnh Công cau mày, quay đầu lại nhìn về bầy oanh oanh yến yến phía dưới, ánh mắt chăm chú trên người nữ nhi quyến rũ động lòng người nhất. So với những nữ nhi khác của hắn nàng thật sự xinh đẹp hơn rất nhiều, chân chính kế thừa tất cả ưu điểm của mẹ nàng, đợi sau khi trải qua việc đời hoàn toàn trưởng thành rất có thể còn xuất sắc hơn mẹ nàng, có thể có một nữ nhi xinh đẹp như vậy cũng là chuyện đáng vui mừng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...