Khấu Lăng Hư ngẩng đầu nhìn sao trên bầu trời đêm lạnh lẽo, nhíu mày hỏi:
- Đã xác nhận mọi chuyện chưa?
Lão Đường dở khóc dở cười nói:
- Xác nhận. Tam gia bên kia cũng truyền tin tức tới, nói Ngưu Hữu Đức cầu cứu Khấu gia. Khẳng định không phải là giả rồi.
Khấu Lăng Hư cười hắc hắc.
- Thật đúng là to gan lớn mật. Hiện tại biết sợ rồi sao? Bán nữ cầu vinh? Ta cũng tiến cống không ít nữ nhân tiến cung. Vậy không phải là hắn mắng cả ta hay sao? Thời điểm kích động, không để ý hậu quả. Chỉ cầu nhất thời vui vẻ. Hiện tại hối hận có ích lợi gì. Làm vậy coi như là làm nhục Thanh Chủ ở trước mặt mọi người. Thanh Chủ dù có ý định bồi dưỡng hắn, sợ là cũng sẽ không tha thứ cho hắn làm càn như vậy. Hắn còn chưa tới tư cách đó. Thanh Chủ không đem hắn lăng trì xử tử, có thể cho hắn được toàn thây đã xem như hắn may mắn.”
Lão Đường thử hỏi:
- Ý của lão gia là khoanh tay đứng nhìn? Nhưng hắn đã âm thầm tiết lộ với Khấu gia về tin tức thành phố quỷ. Nếu chẳng may gia hỏa kia loạn cắn, sẽ không có phiền toái gì chứ?
Khấu Lăng Hư hừ lạnh nói:
- Chuyện này Thanh Chủ đã thỏa hiệp. Bằng không Chiến Như Ý dùng cái gì vào cung? Nếu như hắn cắn loạn, chỉ có thể bị chết nhanh hơn. Chỉ có điều khoanh tay đứng nhìn ngược lại cũng không đến mức ấy. Bằng không ta cũng không cần xuất quan.
Lão Đường cau mày nói:
- Trong chuyện này muốn cứu hắn sợ là không dễ làm. Chuyện ầm ĩ có chút lớn, đã công khai. Bảo Thanh Chủ làm sao bỏ qua được.
Khấu Lăng Hư thản nhiên nói:
- Là không dễ làm. Mấu chốt phải xem bỏ ra cái giá lớn thế nào. Tôn nữ nhà ta vẫn có mấy khuê nữ. Ngươi xem người nào hợp với tiểu tử kia, quay đầu lại ta nói cho Thanh Chủ, tiểu tử kia đã cùng tôn nữ của ta tự định chung thân. Gạo sống đã nấu thành cơm chín, bảo Thanh Chủ nhìn mà làm.
Lão Đường ngạc nhiên. Lại muốn hi sinh chuyện chung thân của một tôn nữ tới bảo vệ Ngưu Hữu Đức. Cái giá khó tránh khỏi quá lớn đi. Tôn nữ ruột chí ít huyết thống gần hơn so với cháu gái bên ngoại của Doanh Cửu Quang?
Lão Đường không khỏi trầm ngâm nói:
- Như vậy thật ra là một biện pháp tốt bảo vệ được Ngưu Hữu Đức. Chỉ có điều sợ là tội chết có thể trốn, mang vạ lại khó tha. Thanh Chủ tất nhiên phải trừng phạt nghiêm khắc!
- Tiểu tử kia là một nhân tài. Nếu cho hắn thời gian, hắn nhất định là một hãn tướng dưới tay ta. Nạp hắn làm cháu rể, ngược lại cũng không có sỉ nhục tôn nữ của ta. Chung quy tốt hơn so với gả cho đám con cháu bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa.
Khấu Lăng Hư dứt lời, lại ngước mắt nhìn lên tinh không, buông tiếng thở dài, nói:
- Phía sau những chuyện kia có người đang thao túng hay không, không thể xác định. Nhưng chúng ta phải phòng ngừa chu đáo, phải tích cực dự trữ nhân thủ có thể dùng. Phải là người trung thành đáng tin cậy, có khả năng ở thời khắc mấu chốt cùng Khấu gia ta kết thành một dây rừng. Chuyện này ngươi phải để ở trong lòng... Lần này ta cứu tiểu tử kia, còn nmuốn gả tôn nữ cho hắn, hắn làm sao có thể không quên mình phục vụ cho ta. Chí ít hắn cũng không dám bạc đãi tôn nữ của ta.
- Lão nô biết.
Lão Đường gật đầu.
- Ra tay sớm tình cảm không đủ. Thời khắc mấu chốt sẽ xuất thủ. Cũng tiện cho hắn biết lỗ mãng kích động phải trả cái giá lớn. Đi thôi! Chúng ta tự mình đi một chuyến. Xem tình hình thế nào, lại nói sau.
- Khấu Lăng Hư khẽ cười một tiếng, lắc mình đi xa. Lão Đường theo sát biến mất.
Thiên Tẫn Cung, Hạ Hầu Thừa Vũ rất tức giận. Nàng thở phì phì ở trong điện đi tới đi lui. Trên mặt đất có một đống đồ bị đập nát. Sắc mặt nàng có chút khó coi.
Nàng biết Thiên Đế muốn nạp Chiến Như Ý, nhưng không biết Thiên Đế không ngờ phong Chiến Như Ý làm Như Ý Thiên Phi, dành cho địa vị cao ngoài sức tưởng tượng của nàng. Điều càng làm cho nàng tức giận chính là, nàng đứng đầu hậu cung, trước đó không ngờ hoàn toàn không hiểu rõ tình hình. Bảo nàng làm sao chịu nổi!
Trong lòng nàng mặc dù hận Thiên Đế vô tình, nhưng càng oán hận hơn chính là Chiến Như Ý. Đột nhiên nhảy ra một nha đầu sẽ cùng nàng sánh vai. Không chừng, có một ngày nào đó còn muốn đẩy nàng xuống. Nàng có thể nhịn điều gì nhưng không thể nhịn được điều này. Nàng hận không thể băm thây Chiến Như Ý ra thành vạn đoạn cho chó ăn.
Ban đầu, khi nghe nói Ngưu Hữu Đức kia đánh vào mặt Doanh gia, nàng vẫn rất cao hứng. Nhưng ai biết Ngưu Hữu Đức đáng chết kia lại có thể thốt ra một câu bán nữ cầu vinh. Vậy nàng chẳng phải là thành nữ nhân có giá bán cao nhất sao?
Doanh gia không để nàng vào mắt thì cũng thôi. Nhưng ngay cả một tổng trấn nho nhỏ cũng dám liên tiếp sỉ nhục nàng. Nàng vốn đã bị Chiến Như Ý chọc tức quá sức. Hiện tại lại xuất hiện chuyện này. Nàng cần phải phát tiết, tìm chỗ trút lửa giận một chút. Dù sao vô duyên vô cớ, nàng cũng không tiện động tới Chiến Như Ý. Nàng chỉ có thể chọn quả hồng mềm bóp trước.
Nhưng phiền phức chính là, gia gia đã từng dặn dò qua nàng, bảo nàng không nên động loạn tới Ngưu Hữu Đức. Gia gia còn muốn nàng nghĩ biện pháp bảo vệ được Ngưu Hữu Đức. Nhưng nàng thật sự khó có thể nuốt xuống cơn giận này.
Đường đường là Thiên Hậu không ngờ không có biện pháp nào xử lý những gia hỏa đáng chết này. Đúng là tức chết nàng rồi. Nàng lại đi qua đi lại không ngừng. Thấy thứ gì nàng liền đập thứ đó.
Đột nhiên, bước chân nàng dừng lại. Một biện pháp tốt nhất tiễn song điêu hiện lên ở trong đầu nàng. Nhất thời ánh mắt nàng sáng ngời. Bàng bước nhanh ra khỏi Thiên Tẫn Cung.
Thị nữ Nga Mi không biết nàng làm sao, vội vàng đuổi theo sau. Lúc ra cửa, thị nữ Nga Mi còn phân phó cho cung nữ bên ngoài nhanh chóng thu dọn trong phòng một chút.
Rời khỏi hậu cung chính là những dãy kiến trúc nối liền. Hạ Hầu Thừa Vũ đi tới trước cung, giống như tản bộ. Nàng lấy ra tinh linh liên hệ với Hạ Hầu Thác. Có một số việc không có đến Hạ Hầu Thác đồng ý, nàng cũng không dám tự ý động thủ. Sở dĩ nàng ra khỏi hậu cung mới liên lạc, bởi vì hậu cung có bố trí đại trận ngăn cách. Tinh linh ở hậu cung không có cách nào liên hệ với bên ngoài. Nếu không như vậy còn không biết một đám nữ nhân buồn chán trong hậu cung sẽ gây ra những chuyện lộn xộn thế nào. Hạ Hầu Thừa Vũ là người có thể tùy tiện ra vào hậu cung, không giống phi tử khác, không được sự cho phép không thể tự tiện rời khỏi hậu cung.
Sau khi liên lạc được với Hạ Hầu Thác, Hạ Hầu Thừa Vũ hỏi: Gia gia, cháu gái của Doanh Cửu Quang được bệ hạ phong làm Như Ý Thiên Phi. Các loại đãi ngộ đã cao sắp có thể so sánh được với tôn nữ ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...