Cũng không chờ quá lâu, ngay ngày hôm sau, một ngày sóng gió nổi lên. Gió mạnh thổi vù vù. Người của Doanh gia bị gió thổi tới.
Hắc Long Tư bên này cũng nhận được mệnh lệnh của phía trên, giao Chiến Như Ý cho người của Doanh gia.
Chiến Bình và Doanh Lạc Hoàn cũng tới. Bọn họ cùng nhau tiến vào phủ của đại thống lĩnh, nhận lấy Chiến Như Ý đang lặng lẽ cúi đầu không nói gì, đi ra. Một nhà ba người đều có vẻ có chút trầm mặc. Ngược lại một đám người của Doanh gia trước sau đều vui sướng.
Miêu Nghị không lộ diện. Hắn đứng ở dưới một thân cây trên ngọn núi gần đó, lẳng lặng nhìn.
Chỉ là chẳng biết tại sao, Chiến Bình đột nhiên đưa mắt nhìn bốn phía. Khi nàng nhìn thấy được Miêu Nghị đứng ở dưới tàng cây, chạm vào ánh mắt của Miêu Nghị, nàng tập trung mắt nhìn một hồi. Trên thần thái lại không có phản ứng dư thừa gì. Nàng lại quay đầu rời đi. Một đám người bay khỏi đo, bay về hướng phủ của các triều thần Thiên Đình.
Miêu Nghị nhìn theo một đám người rời đi. Ngự Viên hôm nay là do hắn đang trông giữ. Hắn đã nhận được báo cáo của thủ hạ. Doanh Thiên Vương đã tự mình dẫn người tiến vào chiếm giữ phủ. Doanh gia già trẻ lớn bé có không ít người tới.
Trọng binh canh gác phủ đại thống lĩnh trung quân được thu lại, Dương Triệu Thanh trở về phục mệnh.
Miêu Nghị chỉ gật đầu, xoay người rời đi. Hắn còn có công vụ phải xử lý. Hắn đã nhận được mệnh lệnh của phía trên, Chiến Như Ý được điều ra khỏi Hắc Long Tư. Từ nay về sau nàng và Hắc Long Tư không có quan hệ gì. Nhưng không có nói sẽ đi tới nơi nào. Phía trên hiển nhiên cũng không muốn thân tín của Chiến Như Ý tiếp tục đứng ở Tả Đốc Vệ. Những người ban đầu được Chiến Như Ý dẫn tới cùng người của Tả Đốc Vệ dọn dẹp ra ngoài.
Bởi vậy Miêu Nghị cần điều chỉnh lại chức vụ ghế trống của Hắc Long Tư một lần nữa.
Đồng thời phía trên cũng bổ sung cho hắn không ít người tiến đến. Trước đây vì Nhiếp Vô Tiếu đòi người, nhân thủ ghế trống đều được bổ đủ. Trên cơ bản, bổ sung đều là nhân thủ tiểu binh mới. Trên cơ bản đều là tu sĩ Kim Liên nhất, nhị, tam phẩm. Chỉ có điều Dữu Trọng Chân trực tiếp điều hai Phó tổng trấn xuống. Đó là một nam một nữ. Một tên là Đông Cửu Chân, một tên là Xích Yên.
Đối với chuyện phía trên trực tiếp điều Phó tổng trấn xuống, Miêu Nghị có ý kiến. Hắc Long Tư cũng không phải không có ai. Có vị trí trống ra, tất nhiên phải ưu tiên suy nghĩ cho huynh đệ phía dưới. Nhưng vì tăng cường khống chế đối với phía dưới, Dữu Trọng Chân không muốn như vậy. Hắn cũng không có cách nào. Chỉ có điều Miêu Nghị nhân cơ hội đưa ra yêu cầu, hi vọng Dữu Trọng Chân có thể lấy danh nghĩa của quân Bắc Đấu trực tiếp đề bạt Diêm Tu làm đại thống lĩnh trung quân Hắc Long Tư.
Hắn không tự mình đề bạt, hiển nhiên bởi vì có nỗi khó xử của mình. Không công không được lộc. Chính hắn lại cất nhắc lên, sẽ khiến Diêm Tu khó tránh khỏi leo quá nhanh, phía dưới sẽ có ý kiến. Lấy danh nghĩa của quân Bắc Đấu đề bạt, vậy đó chính là chuyện của phía trên. Mọi người có ý kiến tìm Đô thống đại nhân đi. Đối với điều này, Dữu Trọng Chân thật ra không có từ chối. Hắn trực tiếp từ quân Bắc Đấu phát bổ nhiệm xuống, xem như là hắn và Miêu Nghị mỗi người đều nhượng bộ.
Miêu Nghị lập tức triệu hồi Từ Đường Nhiên về trung quân đảm nhiệm chức vụ phó đại thống lĩnh. Từ Đường Nhiên và Dương Triệu Thanh có thể nói là một trái một phải nắm trung quân trong tay. Về phần Diêm Tu đại thống lĩnh kia gần như trường kỳ đi theo bên cạnh Miêu Nghị, chẳng khác nào chính là treo một hư danh. Đây chính là ở Ngự Viên, không có phiêu lưu đánh đánh giết giết gì, Diêm Tu không cần thiết lại một tấc cũng không rời theo sát Miêu Nghị, có chuyên tâm tu luyện cơ hội.
Sau khi điều chỉnh lại chức vụ trong Hắc Long Tư một lần nữa, không bao lâu phía dưới có tin tức truyền tới. Đại tổng quản Thiên Cung Thượng Quan Thanh dẫn người, đi tới phủ của Doanh Thiên Vương.
Miêu Nghị vốn không muốn đi tới bên đó. nhưng Thượng Quan Thanh vừa đến, hắn làm tổng trấn không muốn đi cũng phải đi. Ngự Viên này cũng là một phần thuộc về Thiên Cung, ở bên trong phạm vi Thượng Quan Thanh quản lý. Nếu chẳng may Thượng Quan Thanh có chuyện tìm hắn, hắn phải tùy thời có mặt ở đây.
Đến bên ngoài phủ của Doanh Thiên Vương, Miêu Nghị không đi vào, ở dưới một gốc cây già bên ngoài chờ lệnh.
Hôm nay trời gió lớn, thổi tan phân nửa mây mù ở trong núi, không thèm che giấu cảnh đẹp trong núi, để hiện ra ở trước mặt mọi người.
Thượng Quan Thanh dẫn đến mấy cung nữ cùng nữ quyến Doanh gia đi tiến gian phòng của Chiến Như Ý, làm chuẩn bị cho Chiến Như Ý trước khi tiến cung, nghiệm thân!
- Chỉ là chuyện nhỏ không cần Đại tổng quản phải ở lại chỗ này. Không bằng Đại tổng quản đi cùng bản vương, thưởng thức cảnh đẹp trong vườn của bản vương. Đại tổng quản thấy thế nào?
Doanh Cửu Quang đã chậm rãi từ bên cạnh đi tới, vui tươi hớn hở đưa ra lời mời.
Thượng Quan Thanh quay đầu lại, liếc mắt nhìn cửa phòng đang đóng chặt. Hắn quay đầu lại nhìn về phía Doanh Cửu Quang, trong mắt bao hàm thâm ý. Hắn không khỏi hiểu ý cười.
Có một số việc, trong lòng mọi người biết rõ. Nếu như là phi tử bình thường tiến cung, quả thực không cần Đại tổng quản Thiên Cung như hắn tự mình đi một chuyến. Nhưng Chiến Như Ý lại khác. Nàng có liên quan tới ý đồ của Thiên Đế. Nói khó nghe một chút, đối với chuyện nghiệm thân của Chiến Như Ý, chỉ là đi ngang qua sân khấu. Chiến Như Ý có đúng là thân toàn bích hay không, đã không quan trọng nữa. Quan trọng chính là Chiến Như Ý nhất định phải trở thành Như Ý Thiên Phi.
Thiên Đế không thiếu nữ nhân. Nhiều không nhiều lắm, ít một người cũng không ít. Không phải là thân toàn bích, Thiên Đế động tới hay không động tới hoàn toàn tùy vào hứng thú của Thiên Đế. Cho dù không động tới, đặt tại chỗ làm trang trí cũng không có gì. Hơn nữa bản thân Thiên Đế cũng không có tiền lệ hứng thú coi trọng nữ nhân chuẩn bị tiến cung có phải là thân toàn bích hay không. Trọng điểm là danh dự của Thiên Đế không thể bị ảnh hưởng, Thiên Đế là thần thánh cao cao tại thượng không thể xâm phạm. Làm sao có thể bị cắm sừng hoặc nhặt phải người đàn bà dâm đãng. Đây mới là nguyên nhân quan trọng khiến Thượng Quan Thanh tự thân xuất mã. Một khi thân thể Chiến Như Ý thật sự có gì không ổn, hắn sẽ lập tức san phẳng tất cả nhân tố có khả năng không ổn. Nên diệt khẩu tất cả phải diệt miệng. Cần phải bảo đảm Chiến Như Ý thuận lợi vào cung.
Thượng Quan Thanh hiểu rõ, Doanh Thiên Vương tự thân xuất mã làm sao có thể không phải là vì nguyên nhân này. Đây là muốn điều mình. Nếu chẳng may trong lúc nghiệm thân, xảy ra điều gì bất ngờ, vị Thiên Vương này sẽ động tay động chân, nhất định sẽ bảo đảm Chiến Như Ý là trong sạch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...