Người chèo thuyền đáp:
- Tiểu nhân không dám xác định, bọn họ đã dịch dung, nhưng nếu khuôn mặt giả không thay đổi thì tiểu nhân sẽ nhận ra ngay.
Thế là người chèo thuyền trực tiếp bị khống chế, đây là người đã chở nhóm Miêu Nghị đến Tín Nghĩa các. Nhóm Miêu Nghị chỉ muốn đi chứ không thêm chuyến về.
Miêu Nghị ở trong phòng đấu giá không cần biết chuyện gì, Chiến Như Ý kêu hắn nhanh chóng sắp xếp, tuy hắn làm theo nhưng không bỏ qua cơ hội làm việc riêng. Miêu Nghị không muốn hy sinh vô nghĩa vì Thiên Đình, thế lực nào có thể thông báo hắn đều kêu hết.
Không phải Miêu Nghị đa mưu tính sâu xa mà vì phải tìm cách vượt qua tình hình nguy hiểm có thể xảy ra, thông báo cho thế lực các phương đầu tiên là vì giảm áp lực, đẩy ra người của thế lực lớn rất có thể sẽ nhào tới, Miêu Nghị có cách giảm thấp phiêu lưu. Không thì khi đó ai biết ngươi là ai, nhiều cao thủ ủa lên rất dễ ‘ngộ thương’ hắn.
Thứ hai là Miêu Nghị đưa ra yêu cầu đến tất cả thế lực mà hắn thông báo. Nếu hắn có xảy ra cái gì ngoài ý muốn hy vọng bọn họ giúp một tay hỗ trợ hắn thoát hiểm. Các phe đều đồng ý, còn có làm được hay không thì tính sau. Miêu Nghị không thể đặt hết hy vọng vào lương tâm của Thiên Đình, trong Thiên Đình có lương tâm thế nào thì hắn đã lĩnh giáo rồi. Lương tâm đã bị chó cắn, không thể dựa vào.
Chiến Như Ý nhận ra khác lạ, truyền âm hỏi:
- Sao sắp xếp lâu vậy?
Miêu Nghị trả lời:
- Sự việc liên quan an toàn của mình, sao ta có thể không cẩn thận một chút?
Chiến Như Ý ngãm lại cũng đúng nên không hỏi nhiều, bây giờ nàng tập trung vào việc đấu giá.
Đấuh gái đang rất kịch liệt, tiếng chuông rung không dứt, giá nâng lên cao đến hai vạn ba ngàn ức. Bên mình đã chuẩn bị ổn thỏa, Chiến Như Ý nhẹ gật đầu với một hướng.
Rất nhanh phía sau có người giơ thẻ hét to:
- Ba vạn ức Hồng Tinh!
Rất nhanh thanh âm này lấn át mọi động tĩnh trong sân, mọi người cùng ngoái đuần hìn người phát ra thanh âm.
Yên tĩnh, không ai đấu giá nữa. Đối phương ra giá cao như vậy tức là quyết tâm chiếm được, giá tiền này không phải người bình thường có thể lấy ra, chắc người đó có bối cảnh không giống bình thường. Vừa có thực lực vừa có quyết tâm, mọi người phải đắn đo lại dù thành công đấu giá về nhưng có thể thuận lợi lấy đi mười vạn Phá Pháp cung từ tay đối phương không?
Người có thực lực đấu giá mười vạn cây Phá Pháp cung đều hiểu, họ biết đống Phá Pháp cung này không phải so tài trong phòng đấu giá mà là ở bên ngoài.
Nữ chủ trì nhìn quanh dưới đài, không thấy ai có phản ứng gì thế là trong trẻo nói:
- Có người ra giá ba vạn ức Hồng Tinh, còn ai tăng giá không?
Nữ chủ trì liên tục hỏi ba tiếng không ai trả lời, nàng giật dây thừng.
Đinh đinh đinh!
Vang ba tiếng chuông quyết định.
- SốChín Năm Bảy đấu giá vòng cuối mười vạn cây Phá Pháp cung ngũ phẩm với giá ba vạn ức Hồng Tinh!
Nữ chủ trì vòng ra từ phía sau đài, cười nói với mọi người:
- Đấu giá đợt này kết thúc, xin thương gia mười vòng đấu giá đi hậu trường thanh toán tiền hang. Cuộc đấu giá tiếp theo bắt đầu đúng giờ vào ngày mai, hoan nghênh mọi người lại ghé ủng hộ.
Nói xong nữ chủ trì chắp tay với mọi người, dẫn người ra sau màn.
Miêu Nghị quay đầu nhìn số Chín Năm Bảy đấu giá Phá Pháp cung. Lúc trước Chiến Như Ý dõng dạc bảo đảm Phá Pháp cung sẽ không rơi vào tay người ngoài, nếu Miêu Nghị không đoán sai thì người này chắc được Thiên Đình sắp xếp.
Cuộc đấu giá chấm dứt, mọi người lục tục đứng dậy rồi đi, nhiều người liếc hướng Chiến Như Ý.
Chiến Như Ý ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích, đến khi mọi người đều đi hết nàng mới đứng dậy.
Miêu Nghị đứng lên theo sau lưng Chiến Như Ý, đi ra hậu đài giao hàng.
Chiến Như Ý truyền âm với Miêu Nghị:
- Vì giữ bí mật nên phòng đấu giá sẽ sắp xếp người đấu giá đồ đi theo đường ngầm rời khỏi Tín Nghĩa các. Ta sẽ đi hướng mạn bắc, thừa dịp bây giờ không có người chú ý ngươi hãy nhanh ra ngoài xem xét tình huống, bài bố người tiếp ứng ta, chuẩn bị cho chúng ta thoát đi.
Miêu Nghị kinh ngạc hỏi:
- Vậy đào tiên mà ta đấu giá thì sao?
Chiến Như Ý nói:
- Ta đã bảo ngươi đừng quấy rối mà ngươi cứ làm bậy, làm hỏng chuyện rồi ta chờ xem ngươi làm sao được!
Có lẽ Chiến Như Ý nhận ra giờ không phải lúc cãi lộn, nàng dịu giọng lại:
- Ta trả tiền giúp ngươi, số đào tiên này tặng miễn phí cho ngươi chịu không?
Chịu trăm phần trăm!
Miêu Nghị dừng bước, hắn biết giờ không phải lúc tranh chấp, làm theo Chiến Như Ý bài bố mới ổn thỏa. Chắc Thiên Đình còn hậu chiêu dàn xếp, hắn làm bậy ngược lại bị nguy hiểm. Nếu Chiến Như Ý ban đầu không cố ý che giấu hành động, nếu sớm báo tình hình nhiệm vụ cho Miêu Nghị, nếu hắn sớm biết xảy ra chuyện lớn như vậy thì chắc chắn sẽ không đấu giá đào tiên.
Miêu Nghị nhìn theo Chiến Như Ý, Khang Đạo Bình đi hầu đài, hắn dẫn Diêm Tu xoay người đi ra.
Hai người rời khỏi phòng đấu giá trống rỗng, dọc theo cầu thang uốn lượn lên trên, đi qua đại sảnh, đến đường nước lúc trước xuống thuyền, trực tiếp trốn vào trong nước.
Phòng đấu giá hậu đài. hai bên mua bán thanh toán tiền hàng tại đây xong giao hàng trước sự chứng kiến của vị nữ chủ trì.
Nữ chủ trì mỉm cười la lên:
- Mời số hai hai ba lại đây giao hàng với chủ mua!
Nhưng rất nhanh nữ chủ trì không cười nổi, gặp ‘đá quán’.
Miêu đại quan nhân số hai hai ba đã đi, chắc chắn không có mặt, Chiến Như Ý bước đến trả tiền.
Tuy Chiến Như Ý khoác áo đen, đội mũ che nhưng nữ chủ trì có ấn tượng sâu sắc với nàng, cộng thêm vóc dáng nàng cao kều bắt mắt.
Nữ chủ trì cười nói:
- Xin chờ chút, lần này là số hai hai ba, còn chưa đến lượt của người.
Chiến Như Ý nói:
- Hắn đã đi, để ta trả tiền mua thay hắn.
Nữ chủ trì ngừng cười, hỏi:
- Hắn có để lại thẻ thứ tự cho ngươi không?
Chiến Như Ý đáp:
- Không có, nhưng ngươi nên biết ta đi chung với hắn.
Nữ chủ trì nét mặt sa sầm nói:
- Làm sao ta biết các ngươi đi chung với nhau không? Một mình ngươi nói thì không được. Thẻ số mỗi cuộc đấu giá đều là đặc chế vì phòng ngừa có người giả mạo, lỡ như lại có người cầm thẻ thứ tự đến giao hàng thì Tín Nghĩa các làm sao được?
Nữ chủ trì nhanh chóng quay đầu ra hiệu, bên cạnh có người móc tinh linh ra liên lạc với bên ngoài.
Chiến Như Ý sửng sốt, bọn họ không rành quy định đấu giá bên này. Chiến Như Ý thầm la hỏng rồi, tính tới tính lui bỏ sót vụ này, nàng thầm chửi Miêu Nghị khốn kiếp, đã bảo hắn đừng làm bậy mà không nghe, bây giờ thật sự xảy ra chuyện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...