Nữ nhân này cắn răng, nàng không cam lòng thua hắn, thế là cũng muốn tự mình đi.
Hai người dặn dò công việc dưới tay xong điểm danh người rồi cùng xuất phát.
Hai người dẫn năm ngàn người chạy tới bên ngoài Mê Loạn tinh hải thì ngàn vạn đại quân tập kết xong.
Có hai vị chỉ huy hành động truy bắt lần này, đến từ trung quân Tả Hữu Đốc Vệ, là hai phó đại đô đốc một người tên Bách Lý Phong, một người tên Huyễn Vô Biên. Hai người cùng chỉ huy hợp tác người của hai đốc vệ, đưa người chỉ huy cao cấp như thế từ mặt nào đó đủ nói nên cấp trên xem trọng việc này.
Miêu Nghị, Chiến Như Ý chưa có tư cách tiếp xúc với hai vị phó đại thống lĩnh kia, chỉ có thể làm theo lên bài bố chấp hành.
Cấp trên sẽ không để xảy ra tình huống ngàn vạn đại quân phần lớn có đi không về, vì bảo đảm an toàn cho đại quân nên đặt ra mạng lưới liên lạc, kéo lưới điều tra, cố gắng giữ liên lạc từ trên xuống dưới, cố sức bảo đảm ném lưới ra khi kéo về cũng nguyên vẹn như vậy.
Miêu Nghị hơi lo lắng với việc sắp xếp này, tuy là điều tra kéo lưới nhưng hắn không nằm ở vị trí vòng ngoài lưới ném ra, hắn sợ nhóm người đi đầu sẽ gặp Yến Bắc Hồng trước. Bằng vào thực lực của Yến Bắc Hồng sẽ không ngăn nổi đại quân liên hợp tấn công, dù chỉ là tiểu đội mấy trăm người thì gã cũng không ngăn nổi.
Rắc rối hơn là Miêu Nghị ở trong lưới bốn phía có đồng liêu, không tiện chạy lung tung khắp nơi.
Thấy sắp phải xuất phát, Yến Bắc Hồng vì hắn mà rơi vào cạm bẫy, Miêu Nghị bất chấp. Khi thống lĩnh Nghiêm Hỏa mới bài bố xong nhiệm vụ, đang định phát nhiều tinh linh cho quân nhân lĩnh về.
Đầu có Miêu Nghị xoay chuyển nhiều vòng, chắp tay nói trước mặt mọi người:
- Nghiêm thống lĩnh, người Hắc Hổ Kỳ của mạt tướng nguyện làm tiên phong!
Miêu Nghị tạm thời trở thành thiên tướng thống soái hai ngàn năm trăm người của mình.
Nghiêm Hỏa còn tệ hơn, gã vốn là phó đô thống của Bắc Đẩu quân, tạm thời bị giáng thành thống lĩnh thống soái Bắc Đẩu quân điều động năm vạn đại quân. Không dùng người của các ti vì sợ khi chấp hành nhiệm vụ các ti sẽ bao che, người của các ti sợ gì ai, sợ gây ra chuyện. Trực tiếp do phó đô thống chấp chưởng thì không ai dám nhảy nhót.
Gần hai mươi ‘thiên tướng’ tạm thời của các ti nhìn Miêu Nghị như xem quái vật.
Trác Nghêmh Họa Trác đại thống lĩnh đến từ Thiên Long Ti, đừng nhìn là một nữ nhân xinh đẹp nhưng nàng là người mất kiên nhẫn trước tiên.
Trác Nghêmh Họa cười nhạt trào phúng:
- Không uổng là Ngưu Hữu Đức Ngưu đại thống lĩnh tiếng tăm lừng lẫy.
Gặp loại người can thiệp công việc như Miêu Nghị khiến mọi người khó chịu, làm như thể hắn giỏi lắm. Người của các ti đều có mặt, hắn làm như vậy thì bọn họ biết để mặt vào đâu? Cố tình không tiện tranh giành với Miêu Nghị, hai mươi vị đại thống lĩnh xuất hiện ở đây tạm lĩnh chức ‘thiên tướng’ vốn có liên quan lớn đến Miêu Nghị. Ban đầu không ai chịu tới, chỉ muốn xếp phó đại thống lĩnh mang đội đi, nhưng bên Hắc Long Ti ra hai đại thống lĩnh dẫn đội làm Tổng Trấn của ti khác không tiện để bên mình làm qua loa, thế là túm đầu các đại thống lĩnh đến. Giờ thì tốt rồi, tiểu tử này lại giành trước. Không ai tranh với hắn, chỉ thầm chúc hắn chết sớm cho rồi.
Chiến Như Ý không biết nên nói cái gì, đến nay không ai biết trong Mê Loạn tinh hải ra sao, ngươi muốn đi vào cũng đành thôi, còn muốn xông lên trước nhất?
Hôm nay Chiến Như Ý chính thức hiểu nam nhân này liều mạng cỡ nào, hèn gì nàng luôn chịu thiệt là phải rồi. Người ta vì lập công mà bất chấp mạng sống.
Chiến Như Ý biết rõ mình nên lý trí chút, không thể hành động theo tình cảm. Nhưng có một số việc không thể kiểm soát được bản thân, dù bình thường Chiến Như Ý giả bộ cỡ nào thì bên trong nàng vẫn là chính mình.
Chiến Như Ý cứng da đầu tiến lên một bước, chắp tay nói:
- Người Lam Hổ Kỳ của mạt tướng nguyện làm tiên phong dò đường!
Chiến Như Ý nói xong thầm thở dài, khi về không biết sẽ bị thuộc hạ trách móc ra sao nữa.
Hai người này đều là người của Hắc Long Ti, các vị khác xem thường mắt trợn trắng.
Nghiêm Hỏa nhìn chằm chằm khuôn mặt hai người chủ động xin đi. Không có gì để nói, có người muốn chủ động thì tốt hơn là không ai chịu xung phong cuối cùng làm hỏng việc.
Nghiêm Hỏa ngẫm nghĩ, dứt khoát nói:
- Chuẩn! Nếu lập công thì ta sẽ đích thân ở trước mặt đô thống đại nhân xin công cho các ngươi!
Chiến Như Ý và Miêu Nghị cảm ơn:
- Tạ thống lĩnh thành toàn!
Lòng Chiến Như Ý cay đắng, nàng hơi ghét bản thân rồi.
Nghiêm Hỏa phất tay, xem này tạm gác sang bên, gã bắt đầu phân phát tinh linh cho các quân nhân, phải để một đống người vào Mê Loạn tinh hải rồi vẫn liên lạc thông suốt, người từ nhiều góc xác nhận vị trí mình ở.
Một ngàn vạn người, mỗi người phân phối nhiều tinh linh, hao tiền cỡ đó không phải ai cũng bỏ ra được. Không có vốn liếng thì không thể vào Mê Loạn tinh hải lùng bắt người được.
Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi rồi bên Bắc Đẩu quân điều chỉnh người của Miêu Nghị, Chiến Như Ý lên vị trí tiên phong.
Hôm sau, ngàn vạn đại quân rầm rộ tập kết bên ngoài Mê Loạn tinh hải. Nơi này sớm đã triệu tập mấy trăm vạn người địa phương rải rác canh chừng vòng ngoài Mê Loạn tinh hải. Trong trời sao mênh mông đưa mắt nhìn hầu như không thấy người.
Ở nơi nhóm người không cách nhau quá xa, khi thấy ngàn vạn quân cận vệ thì bị rung động.
Ngàn vạn đại quân bị người địa phương ngăn lại khi đến gần Mê Loạn tinh hải, xác nhận thân phận chỉ là làm theo phép, dù sao khả năng giả mạo nhiều người như thế không cao mấy.
Hai bên trao đổi xác nhận đúng người, Bách Lý Phong, Huyễn Vô Biên liền dựng lều chủ soái trên hành tinh hoang vắng gần đó, chỉ huy tất cả.
Chỉ nửa canh giờ sau, ngàn vạn địa quân nhận hiệu lệnh tập thể tản ra, đoàn người kéo dài thọc sâu vào. Đoàn tiên phong như cái lưới to mở ra lao vào sương mù mênh mông lấp lánh sáng.
Chiến Như Ý đi trước xung phong nghiêng đầu nhìn, phát hiện Miêu Nghị không nuốt lời thật sự xông đằng trước nhất người của Hắc Hổ Kỳ, là người đầu tiên vào Mê Loạn tinh hải.
Chiến Như Ý muốn bóp chết Miêu đại quan nhân, nàng cắn chặt răng cũng xông lên trước nhất Lam Hổ Kỳ lao vào sương mù mênh mông.
Ngàn vạn đại quân tản ra, phía trước nhanh chóng tiến lên, phía sau lục tục đi tới, đằng sau cùng thì ở yên tại chỗ chờ người tiến vào sương mù mênh mông hoàn toàn kéo ra khoảng cách đã định trước.
Sương mù che mắt, tầm nhìn chỉ có mấy chục trượng. Miêu Nghị dẫn người xông vào sương mù mênh mông nhanh chóng ra lệnh, cả đội siết chặt tinh linh tùy thời xác nhận vị trí của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...