Rất nhanh, xế chiều hôm đó, hai đội nhân mã đã chạy tới Thiên Nguyên Tinh. Lại thêm nhân mã trung quân, tập trung hơn ba vạn nhân mã, từ Lục Chỉ t*ng trùng trùng điệp điệp xuất phát rời đi.
Cũng rất nhanh, lời đồn huyết tẩy Thiên Nhai đã xuất hiện Thiên Nhai. Nhất thời giống như một hòn đá kích thích ra nghìn tầng sóng. Lời đồn nhanh chóng truyền bá ở toàn bộ Thiên Nhai.
Chuyện này đặt ở trên người của người khác, các thương hộ Thiên Nhai sẽ không tin có người dám làm như vậy. Nhưng đặt ở trên người Ngưu đại thống lĩnh, không cần nói tới chuyện có tin hay không. Người ta đã từng hai lần trở về huyết tẩy. Trở lại lần thứ ba cũng thật ra không có gì là kỳ quái.
Hiện tại trọng điểm chú ý là, lời đồn này rốt cuộc là thật hay là giả. Ngưu Hữu Đức có thật sự đã điều động đại quân chạy tới bên này hay không?
- Lại tới một lần nữa sao?
Thiên Hương Lâu, tiểu nhị từ bên ngoài vội vàng chạy tới, báo lại cho biết tin tức hắn nghe được ở bên ngoài. Từ mụ mụ nghe tin kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Quần Anh Hội Quán, Hoàng Phủ Quân Nhu nghe tin nhíu mày, bồi hồi ở bên trong khuê phòng, thầm nói với mình:
- Không có lửa làm sao có khói. Gia hỏa kia sẽ không thật sự tới chứ?
Tuy rằng nàng và Miêu Nghị náo loạn có chút mâu thuẫn. Có thể dưới tình huống ở gần, dưới tình huống Miêu Nghị còn ở Thiên Nhai, còn có thể kìm chế. Một khi tách ra, nỗi nhớ này có chút hành hạ người. Trong đầu vẫn nhớ chính là Miêu Nghị không tiếc đắc tội với Lục bà bà bị đá ra khỏi Thiên Nhai cũng không chịu nâng đỡ Phi Hồng lên làm chính thất phu nhân. Mỗi khi nhớ tới chuyện này, trong lòng nàng xúc động, ngay cả ánh mắt cũng trở nên ôn nhu. Suy nghĩ một chút, nàng cuối cùng lấy ra tinh linh, chuẩn bị lấy lý do vì chuyện lời đồn liên hệ với Miêu Nghị.
Tuy nhiên, sau nhiều lần liên hệ, Miêu Nghị không ngờ không để ý tới tin tức nàng gửi tới. Vì vậy lòng nàng càng cảm thấy bi thương.
- Người đâu!
Hoàng Phủ Quân Nhu đẩy cửa sổ ra quát một tiếng. Nàng sai người lập tức quan tâm tới hướng đi của Hắc Hổ Kỳ bên kia, xem Miêu Nghị có thật sự sẽ dẫn đầu đại quân chạy tới bên này hay không?
Thời điểm lời đồn truyền đến rất khéo. Mộ Dung Tinh Hoa đang ở Thủ Thành Cung. Lần trước Phục Thanh lấy chuyện cửa hàng tới thử thăm dò nàng, thúc đẩy nàng đưa ra quyết định nhanh hơn, chủ động biểu thị muốn rời khỏi Thiên Nhai, mong Phục Thanh an bài thay.
Lời đồn truyền tới đột ngột. Phục Thanh và Mộ Dung Tinh Hoa đều lấy làm kinh hãi. Bọn họ không thể không tạm thời dừng cuộc nói chuyện.
Phục Thanh lấy ra tinh linh liên hệ với Miêu Nghị:
- Lão ngũ, nghe nói ngươi muốn dẫn đại quân tới huyết tẩy nơi này.
Miêu Nghị:
- Nhị ca, ta tự có chừng mực. Nhị ca không cần lo ngại. Ta sẽ không để cho nhị ca phải khó xử.
Phục Thanh:
- Vậy là ngươi thật sự muốn làm như vậy sao?
Miêu Nghị:
- Bây giờ còn chưa suy nghĩ kỹ càng. Tạm thời cứ đi qua xem thế nào rồi lại nói sau.
Hai bên giao lưu một phen, sau đó ngừng hẳn liên hệ. Mộ Dung Tinh Hoa hỏi dò:
- Đại thống lĩnh, Ngưu đại thống lĩnh bên kia có ý gì?
Phục Thanh cười khổ nói:
- Hắn nói hắn còn chưa có suy nghĩ kỹ càng.
Mộ Dung Tinh Hoa không nói gì.
Pháp Âm và Ngọc Nô Kiều đã trước sau rút lui khỏi Thiên Nhai. Vân Tri Thu và Cơ Mỹ Lệ nghe tin liền lập tức lần lượt liên hệ với Miêu Nghị, hỏi hắn có phải thật sự làm vậy hay không? Miêu Nghị bảo hai người đừng có tin vào những lời đồn đại linh tinh. Cứ an tâm làm việc của mình là được.
Có không ít người liên hệ với Miêu Nghị. Ngay cả Ngọc Hư Chân Nhân ở cửa hàng tạp hóa Chính Khí nghe tin cũng tiến hành liên hệ cùng Miêu Nghị. Nhưng từ trong miệng Miêu Nghị không có một tin tức nào chính xác.
Nếu như là lời đồn thì cũng thôi. Nhưng rất nhanh đã có người phát hiện ra đại quân Hắc Hổ Kỳ đang trùng trùng điệp điệp chạy về phía Thiên Nguyên Tinh. Tin tức này vừa truyền tới Thiên Nhai lại ăn khớp với lời đồn, hoàn toàn khiến Thiên Nhai bên kia nổ tung.
Các thương hộ bình thường thì không sao. Bọn họ không có gì phải lo lắng. Bọn họ và Miêu Nghị không có thù oán gì. Lo lắng nhất chính là đám thương hộ quyền quý lần trước đi tiễn đã sỉ nhục Miêu Nghị. Lúc đó Miêu Nghị đã nói quay đầu lại sẽ tới trừng trị bọn họ. Hiện tại nghe tin Miêu Nghị thật sự dẫn đầu đại quân xông tới bên này, bọn họ có thể nói là sợ đến mức kinh hồn không thôi.
Không ít thương hộ đành phải liên hệ với chủ nhân, xin chỉ thị xem nên làm như thế nào. Chủ nhân bọn họ lại răn dạy, người còn chưa tới, đã sợ đến như vậy. Có gì phải sợ. Không cần phải sợ. Người của Tả Đốc Vệ không dám làm loại chuyện như vậy.
Đối này chưởng quỹ cửa hàng mà nói, đây thuần túy là những lời đứng nói không đau thắt lưng. Ngươi không bị chém chết ở chỗ này tất nhiên có thể không cần sợ. Nhưng ta sẽ phải rơi đầu ở chỗ này!
Một đám người tìm được Phục Thanh, năn nỉ Phục Thanh ngàn vạn lần phải đứng ra ngăn cản. Bản thân Phục Thanh là đại thống lĩnh Thiên Nhai, có trách nhiệm thủ thành, tự nhiên là cố gắng hết sức bảo đảm.
Nhưng bảo đảm có tác dụng cái rắm. Bên này nhận được tin tức là, Miêu Nghị vẫn dẫn theo đại quân của Hắc Hổ Kỳ xông về phía bên này, không hề có ý định chuyển hướng hoặc quay đầu lại.
Ngay sau đó, có người bất kể mọi thứ, quyết định tạm thời tránh phong quang, lấy lý do để tránh cho tổn thất, thu thập hàng hóa trong cửa hàng, đóng cửa hàng. Mọi người trực tiếp rời đi, chờ chuyện này giải quyết xong lại nói sau. Thân là chưởng quỹ cửa hàng, tất nhiên có quyền quyết định đóng cửa ngắn hạn và khai trương.
Một nhà đi đầu, các cửa hàng nhà quyền quý ở Thiên Nhai đều học theo, nhấc lên phong trào đóng cửa hàng. Rất ít cửa hàng còn mở. Tất cả đều đóng cửa hàng chạy lấy người. Cửa hàng của các nhà quyền quý lũng đoạn những hạng mục giao dịch trọng điểm hằng ngày của tu sĩ. Có thể tưởng tượng ra được điều đó đã mang tới ảnh hưởng thế nào cho Thiên Nhai ở Thiên Nguyên Tinh,.
Các cửa hàng buôn bán nhỏ vui mừng. Những thứ bình thường bọn họ không thể bán, hiện tại lập tức nhân cơ hội đem ra buôn bán.
Trên khán đài bên trong Thủ Thành Cung, cũng là điểm cao nhất trong toàn thành, Phục Thanh dựa vào lan can nhìn ra phía xa đã thấy Thiên Nhai dường như rất loạn. Hắn nhìn Thanh Phong đang ở bên cạnh, dở khóc dở cười nói:
- Ta đã bảo đảm với bọn họ sẽ không sao, bọn họ trái lại chạy mất.
Thanh Phong nói:
- Ngũ gia đã xây dựng ảnh hưởng rất lớn ở chỗ này.
Đại quân Hắc Hổ Kỳ xông về phía Thiên Nhai ở Thiên Nguyên Tinh, tin tức này chẳng những gây ra sóng to gió lớn ở Thiên Nhai, cũng chấn động quyền quý khắp trong triều. Nhân mã Tả Đốc Vệ muốn huyết tẩy Thiên Nhai. Đùa gì thế?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...