Phi Thiên

Lúc này từ không trung nhìn lại, thảm thực vật ở hai bờ sông màu xanh giống như một sợi dây chuyền nho nhỏ. Có thể thấy được, phần lớn những nơi khác là núi đá hoặc cao nguyên hoàng thổ không có một ngọn cỏ.

Thời điểm Lục Chỉ Môn chọn vị trí, nhất định là chọn khu vực tốt nhất ở nơi đây. Con sông tách đôi chảy quanh chảy núi tạo ra mảnh rừng xanh tươi. Những cây cổ thụ che trời. Bên trong có nhiều loại hoa giống như dệt gấm. Hắn còn tận lực tạo nên vài thác nước. Trên núi đình đài lầu các vẫn có. Chỉ nhìn đã thấy bộ cục nơi này cũng không tệ lắm, không dời ánh mắt nhìn đi nơi khác là được.

Hiện tại từng bố cục địa phương này đều bị Hắc Hổ Kỳ tạm thời trưng dụng. Đại thống lĩnh của Hắc Hổ Kỳ trước đó ở nơi tạm thời được phân chia quản lý khống chế khu vực không tìm được điểm dừng chân thích hợp, vì vậy trực tiếp tạm thời trưng dụng môn phái địap phương Lục Chỉ Môn này làm nơi dùng chân.

Tất cả đệ tử của Lục Chỉ Môn bị đuổi tới hạ du uống nước rửa chân. Muốn đi thượng du, Hắc Hổ Kỳ lại không đáp ứng. Cũng không thể để chúng ta uống nước rửa chân của hơn vạn đệ tử Lục Chỉ Môn các ngươi chứ? Như vậy thật quá buồn nôn! Lục Chỉ Môn cũng chỉ đành bịt mũi nhẫn nhịn. Cho dù sơn thần, hà bá ở đây có quan hệ tốt với bọn họ, dung ở trước mặt uy phong của quân cận vệ Thiên Đế cũng không nhịn được phải run rẩy.

Nhưng đại thống lĩnh trước đó vừa làm kẻ ác không bao lâu, phía trên đột nhiên hạ điều lệnh, lại điều hắn đi. Ngưu Hữu Đức đại danh đỉnh đỉnh phải tới thay thế vị trí của hắn.

Nhóm người Miêu Nghị từ trên tinh không hạ xuống bên ngoài sơm môn của Lục Chỉ Môn. Toàn bộ Lục Chỉ Môn đã được Hắc Hổ Kỳ lập đại trận phòng hộ bảo vệ. Người ngoài không được tự tiện xông vào. Quy cách lập đại trận ở đây giống như Thủ Thành Cung ở Thiên Nhai. Chỉ có điều sau khi đại trận Thủ Thành Cung được lập ra, gần như sẽ không hoạt động. Đại trận của Hắc Hổ Kỳ lại thường theo quân xuất phát mà mở ra.

- Hồ phó đại. Ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy?

Bên ngoài sơn môn Lục Chỉ Môn, tướng canh gác Hắc Hổ Kỳ nhìn về phía Hồ Câu Ngọc vui vẻ cười nói. Ánh mắt hắn lại một nhìn chằm chằm vào đám người Miêu Nghị ở phía sau Hồ Câu Ngọc.


Hồ Câu Ngọc là một hắn tử gầy gò với nước màu da ngăm đen, Phó đại thống lĩnh trung quân của Hắc Long Tư, nhận lệnh của Bá Ước đưa Miêu Nghị đến đây để nhậm chức. Một vị Phó đại thống lĩnh trung quân khác được Bá Ước phái đi đưa Chiến Như Ý nhậm chức.

Hồ Câu Ngọc cười nhạt nói:

- Đã biết rồi thì bớt ở chỗ này hỏi linh tinh đi. Đang yên đang lành, khóa cửa trận làm gì? Hắc Hổ Kỳ các ngươi có đại thống lĩnh mới tới nhậm chức. Còn không mau mau mở cửa trận ra nghênh đón.

- A! Chờ đã. Pháp khí đại trận hiện tại do hai vị phó đại thống quản lý. Hai vị phó đại thống lo lắng trước khi giao nhận sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mới phong tỏa cửa trận. Để tôi liên lạc.

Tướng canh phòng nhanh chóng lấy ra tinh linh liên hệ. Ánh mắt hắn lại nhìn chăm chú vào trên người Miêu Nghị đứng phía sau Hồ Câu Ngọc.

Nói ra thật xấu hổ! Sau khi tới đây, tất cả mọi người đã đổi lại chiến giáp chính thức. Phẩm cấp của Miêu Nghị bị giảm xuống. Hiện tại là tiểu tướng Lục Tiết. Đám người Dương Khánh phía sau lại càng không chịu nổi. Từ Đường Nhiên rất xấu hổ. Hắn là... thượng tướng Nhất Tiết. Tử giáp trên người nổi bật hơn so với kim giáp của Miêu Nghị rất nhiều. Vốn mặc kim giáp của một tiểu tướng Ngũ Tiết, Miêu Nghị sau khi nhìn thấy lại nói không cần thiết, bảo hắn thực sự cầu thị, không muốn buộc hắn đổi trở về.

Cấp bậc của Hồ Câu Ngọc cũng không giống như Miêu Nghị. Hắn là phó đại thống lĩnh, nhưng cũng đã là thượng tướng tử giáp Nhị Tiết.

Cửa trận đóng kín, không vào được. Mọi người cũng chỉ đành ở bên ngoài đợi.

Sau một lát, còn không thấy tướng canh phòng gọi phó đại thống đi ra. Hồ Câu Ngọc bắt tay sau lưng, cách trận phòng hộ cau mày nói:

- Khang Chi Lộc, Diêu Viễn Sơ làm sao vậy? Thế nào còn chưa đi ra. Đang ngủ sao?

Khang Chi Lộc và Diêu Viễn Sơ trong miệng hắn không phải là ai khác, chính là hai vị phó đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ.

Hai tướng canh phòng cười hắc hắc, chắp tay trước vị kia nói xin lỗi:

- Hồ phó đại. Cũng không thể trách được hai vị phó đại. Hai vị đại nhân ra đi ngoài dò xét kiểm tra khoáng mạch một chút, sao có thể nhanh chóng chạy về như vậy được. Hai vị đại nhân đâng nhanh chóng chạy trở về.


Hồ Câu Ngọc sửng sốt một chút, hình như ý thức được cái gì. Hắn nghiêng đầu liếc mắt nhìn Miêu Nghị ở phía sau, lại quay đầu lại nói:

- Bảo hai người bọn họ nhanh lên một chút. Lão tử còn có việc, không có thời gian đứng ở chỗ này với các ngươi.

- Dạ dạ dạ!

Thủ vệ lại lấy tinh linh liên hệ ra.

Hồ Câu Ngọc xoay người cười quỷ nói:

- Ngưu đại thống lĩnh, xem ra không thể làm gì khác hơn là chờ thêm một chút nữa.

Miêu Nghị mỉm cười:

- Không sao!

Dáng vẻ hắn tươi cười có chút sâu sắc.


Ở phía sau Dương Khánh khẽ nhíu mày. Trước khi tới Phó tổng trấn Bá Ước đã liên lạc với bên này, nói ngày hôm nay Ngưu Hữu Đức sẽ đến. Hiện tại ngay cả cánh cửa còn không thể nào vào được.

Dương Triệu Thanh và Từ Đường Nhiên nhìn nhau. Ngay cả Hải Bình Tâm cũng mím miệng, ý thức được có người đang giở trò quỷ. Thật sự quá rõ ràng.

Diêm Tu đối với điều này lại thờ ơ. Hắn vẫn lẳng lặng thủ ở phía sau lưng Miêu Nghị. Hắn theo Miêu Nghị nhiều năm, không phải là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống tương tự. Hắn biết đây không phải là chuyện hắn quan tâm. Miêu Nghị sẽ xử lý.

Đầu Phi Hồng và Tuyết Linh Lung đội Sa Lạp khiến người khác không nhìn thấy rõ phản ứng. Chỉ là nha hoàn bên cạnh hai người đều len lén liếc mắt nhìn nhau một cái.

- Địa phương không được tốt lắm. Thời tiết ngược lại không tệ.

Ngẩng đầu nhìn trời, Miêu Nghị nói một câu khiến người ta cảm giác không nghĩ ra được. Sau đó, hắn cũng không lại đứng ở cửa đợi nữa. Hắn trực tiếp đi tới dưới bóng cây bên cạnh, phất tay hạ lệnh, để đám người Phi Hồng chuẩn bị một bàn tiệc rượu. Nói là tạm thời không tiến vào cửa, vậy mở đây mở tiệc cám ơn Hồ Câu Ngọc đưa tiễn trước.

Tự nhiên lại được ăn tiệc, Hồ Câu Ngọc mỉm cười từ chối cho ý kiến. Hắn biết vị này cũng không hồ đồ, nhìn thấu trong chốc lát đừng mơ tưởng đợi được có người đến. Dù sao hắn không vội. Chuyện này lại không liên quan tới hắn. Hắn chỉ tới tiễn người. Tiệc rượu thì tiệc rượu, thuần khiết chỉ là ngồi xuống xem náo nhiệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui