Phi Thiên

Nhiếp Vô Tiếu nhìn nàng chằm chằm một chút, lại nhìn Miêu Nghị ngoắc ngón tay, gọi Miêu Nghị đến trước mặt, hỏi:

- Còn ngươi? Ngươi tại sao muốn tới đây?

Mã Đức. Lão tử danh tiếng lớn như vậy, cũng không tin ngươi không biết! Trong lòng Miêu Nghị nói thầm, ngoài mặt bình tĩnh nói:

- Ta không giống như Chiến Như Ý. Ta không muốn tới đây. Nếu như Tổng Trấn đại nhân cảm thấy ta không thích hợp, lại nguyện ý đá ta đi, ta lập tức rời đi. Tuyệt đối không mang tới thêm phiền phức cho Hắc Long Tư.

Phương diện này có mờ ám, hắn sợ cái rắm. Muốn lấy bộ dạng đã hù dọa Chiến Như Ý tới dọa hắn sao? Không có cửa đâu!

Lời này vừa nói ra, biểu tình Nhiếp Vô Tiếu hơi cứng. Khóe miệng hơi kéo ra một chút. Hắn không muốn tiếp nhận Chiến Như Ý. Đương nhiên, hắn cũng không muốn tiếp nhận Miêu Nghị. Nhưng về mặt tính chất, Miêu Nghị lại khác. Đô thống đại nhân đã tự mình chào hỏi. Nếu sự thật đá hắn đi, quay đầu lại hắn không có cách nào ăn nói được.

Nhiếp Vô Tiếu vốn định đắn đo một chút, sau đó mới ra oai phủ đầu. Ai ngờ một quyền đánh vào đệm bông, không có chỗ tốn sức.

Thượng tướng Tứ Tiết đứng ở bên cạnh bàn cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.


Chiến Như Ý bỗng nhiên quay đầu lại, trợn trừng hai mắt nhìn Miêu Nghị, có cảm giác i bị Miêu Nghị đùa bỡn.

Nếu như Miêu Nghị thật sự phủi mông rời đi, vậy nàng chạy tới tính là chuyện gì? Nếu như vừa tới đã xin điều ra ngoài, Tả Đốc Vệ có thể thả nàng đi mới là lạ. Xem Tả Đốc Vệ là nơi nhà nàng mở sao? Muốn đi thì đi muốn tới thì tới sao? Vì uy nghiêm, Tả Đốc Vệ cũng không có khả năng thả nàng đi. Làm không tốt có thể giam giữ nàng cả đời. Đến lúc đó ông ngoại nàng cũng không thể dễ dàng giúp nàng ra ngoài được. Nơi này dù sao cũng là quân cận vệ Thiên Đế, không phải nơi để chơi đùa. Đạo lý thể hiện ra đó, ông ngoại nàng cũng không thể nói được gì!

Trước không nói những điều này. Nếu Miêu Nghị thật sự chạy như vậy, Chiến Như Ý nàng chỉ sợ sẽ trở thành trò cười cho mọi người.

Trong điện có thể nói là rơi vào một sự im lặng quỷ dị.

Miêu Nghị bỗng nhiên chắp tay lại, phá tan sự yên lặng, xin xỏ:

- Mạt tướng năng lực có hạn, sợ có phụ uy danh của Hắc Long Tư, vẫn muốn quay về Thiên Nhai. Vẫn mong Nhiếp tổng trấn thành toàn, không cần tiếp nhận, cho mạt tướng quay về tổng trấn phủ Đông Hoa!

Nhiếp Vô Tiếu vẫn không đến mức không có năng lực, ngay cả một người do cấp trên giao phó cũng không giữ lại được. Nếu như ngay cả chút bản lĩnh này cũng không có, vậy vị trí tổng trấn này của hắn chắc hẳn cũng sẽ nhanh đổi người rồi. Hắn thản nhiên nói:

- Danh tiếng ba vào ba ra trong trăm vạn đại quân, bản tổng trấn cũng đã nghe nói qua. Có chiến tích này tới chỗ Hắc Long Tư ta thật ra cũng được.

Nhiếp Vô Tiếu lật tay cầm khối quan điệp ra, trực tiếp thi pháp viết xuống pháp chỉ bổ nhiệm. Hắn bắn ra pháp ấn của mình, ném cho Miêu Nghị:

- Tức khắc đi tới chỗ Hắc Hổ Kỳ nhậm chức.

Chiến Như Ý cắn chặt môi, lòng đang rỉ máu. Đãi ngộ này, chênh lệch này khó tránh khỏi quá rõ ràng. Danh tiếng ba vào ba ra trong trăm vạn đại quân của tên khốn kiếp kia vẫn là đạp lên trên vai nàng mà ra. Nàng thật sự căm hận muốn gào thét!

Miêu Nghị nhận quan điệp kiểm tra nội dung bên trong. Chức vụ danh hiệu của hắn là đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ, Hắc Long Tư, quân Bắc Đấu Trấn Ất Vệ, dưới sự quản lý của Chỉ huy sứ Tả Đốc Vệ. Cấp bậc không tệ. Không xuất hiện các loại giáng cấp gì đó. Nhưng hắn vẫn chắp tay nói:

- Tổng Trấn đại nhân, có thể lại dàn xếp một chút hay không? Mạt tướng ngoại trừ ngồi chức vị rảnh rỗi ra không có bản lĩnh gì khác. Ở Thiên Nhai đánh nhỏ, nháo nhỏ với đám lưu manh còn tạm được. Thống lĩnh nhiều nhân mã như vậy, mạt tướng cảm thấy mình thật sự không thích hợp với vị trí này.

Nhiếp Vô Tiếu trầm mặt xuống.


- Ngươi xem ở đây là nơi nào? Bản tổng trấn đã hạ pháp chỉ bổ nhiệm, sao có thể tùy ý để ngươi muốn tới thì tới muốn đi thì đi. Chẳng lẽ muốn biết một chút về quân pháp của Hắc Long Tư sao?

Miêu Nghị đưa mắt nhìn hắn một lúc lâu, cuối cùng nặn ra vẻ mặt bất đắc dĩ chắp tay:

- Ty chức nhận lệnh!

Dứt lời hắn xoay người. Nhân lúc người sau lưng không phát hiện, hắn hướng về phía Chiến Như Ý đang nhìn chằm chằm vào mình, lắc lắc quan điệp bổ nhiệm ở trước người. Hắn còn nhíu mày, nháy mắt vài cái. Dường như hắn đang nhắc nhở Chiến Như Ý lần nữa, nhìn xem cái gì gọi chênh lệch. Đồ lão tử không cần, người ta cứng rắn đưa cho ta. Nàng cầu cũng cầu không được kìa!

Một phen ám chỉ khoe khoang cho Chiến Như Ý nhìn xong, hắn trở lại chỗ vừa rồi, xoay người đứng ngay ngắn, bộ dạng phục tùng hạ mắt xuống giống như cái gì cũng không phát sinh.

Trắng trợn khiêu khích!

Chiến Như Ý thiếu chút nữa tức giận đến thổ huyết.

Mà Nhiếp Vô Tiếu cũng viết xong một phần pháp chỉ bổ nhiệm khác, ném cho Chiến Như Ý.

- Tức khắc đi tới Lam Hổ Kỳ nhậm chức!


Nhận pháp chỉ kiểm tra không có sai, Chiến Như Ý chắp tay nói:

- Ty chức nhận lệnh!

Nhiếp Vô Tiếu không nói nhiều, xoay người trực tiếp đi về phía hậu điện, thoáng cái đã không thấy bóng dáng. Thượng tướng Tứ Tiết đứng ở bên cạnh bàn đã đi tới, tự báo ra thân phận. Hóa ra hắn là Phó tổng trấn Hắc Long Tư, tên là Bá Ước.

Hổ kỳ dưới sự quản lý của Hắc Long Tư phân ra Thiên, Tử, Bạch, Kim, Thanh, Địa, Hắc, Hồng, Lục, Lam. Năm cờ trước hằng ngày do một gã Phó tổng trấn khác gọi là Tương Bách Công. Năm cờ sau do hắn Bá Ước quản lý. Nói cách khác, Bá Ước là thượng cấp của hai người bọn họ. Đây cũng là nguyên nhân hiện tại hắn xuất hiện ở nơi này.

Phía dưới đột nhiên bị chen rơi hai vị trí đại thống lĩnh, từ bên ngoài có hai gia hỏa như thế tới, tâm tình Bá Ước và Nhiếp Vô Tiếu đều giống như nhau. Đây cũng chính là nguyên nhân trước đó hắn gặp phải Chiến Như Ý ở dưới chân núi đã không khách khí, hy vọng có thể dọa cho Chiến Như Ý chạy đi.

Thấy là thượng cấp trực tiếp, hai người Miêu Nghị vội vàng chào.

Người cũng đã chính thức bổ nhiệm, chính thức thành thủ hạ của hắn, Bá Ứớc Bá phó tổng trấn cũng không có cách nào, dẫn hai người đi ra khỏi đại điện, đứng ở dưới cờ Hắc Long, đối mặt với thiên địa đầy núi xanh, giao phó những sự việc có liên quan tới quy định Hắc Long Tư.

Sau khi nghe Bá Ước nói một hồi, bây giờ Miêu Nghị mới hiểu được nguyên nhân Hắc Long Tư tạm thời đóng quân ở nơi này. Trên địa bàn Thiên Nguyên Hầu phát hiện ra khoáng mạch tinh tệ. Không phải giống như khoáng mạch trong lòng đất, mà là khoáng mạch giữa các hành tinh. Sử dụng lời Bá Ước nói, đây là hầm mỏ được thành hình lúc gặp lực lượng vũ trụ không biết tàn phá, tan ra ở mảnh tinh vực này, chất chứa ở trên tinh cầu vùng này. Hiện tại đã khám phá ra ba tinh cầu có chứa mỏ tinh tệ. Cuối cùng có bao nhiêu tinh cầu có mỏ tinh tệ, hiện nay vẫn chưa biết được. Còn đang xác định số lượng phân bố, quy mô, loại tệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui