- Ta là đệ tử Phù Linh Tông, đây là ngọc điệp thân phận của ta, ta phụng pháp chỉ sư môn tới đây mua sắm, sư môn hạn định thời gian trở về. Thiên quan, cho ta vào đi, ta mua xong sẽ đi ra.
- Dễ nói, trước soát người kiểm tra, sau khi dò xét xong lại cầm chứng minh tới đây, chỉ cần ngươi có thể chứng minh ngươi không liên quan đến đạo tặc, ta sẽ cho ngươi vào.
- Ta... Ta làm chứng minh thế nào?
- Không có chứng minh thì ồn ào làm gì? Ngươi dựa vào cái gì nói ngươi không liên quan đến đạo tặc? Tiếp theo...
Thiên binh thiên tướng vừa kiểm tra vừa nói với đám khách nhân.
Nội thành, cả đám thương hộ im lặng nhìn nhau. Từ mụ mụ quay đầu lại nhìn Ngọc Hư chân nhân, lúc này dùng thần thái tức lộn ruột nói:
- Trời đánh! Vị kia của Thủ Thành Cung lại náo cái gì thế này, hắn muốn làm cái gì?
Từ Đường Nhiên đang ngồi trên cửa thành ăn mỹ vị, thỉnh thoảng uống rượu ngon, lại thỉnh thoảng nhìn vào nội thành, nhìn khách nhân bên ngoài thành và cười vui vẻ.
Với hắn mà nói, chỉ cần đại thống lĩnh gây sự đó là thời điểm hắn biểu hiện, cho nên hắn tự mình đi cổng thành tọa trấn.
Ba cửa thành khác cũng có tình huống như vậy, nội thành có một đám đội ngũ tuần tra, cả đám cửa hàng chính thức giăng lưới bắt chim, hoàn toàn không có khách.
- Đại nhân muốn làm gì?
Phía sau đám người nội thành, thợ mộc truyền âm hỏi Vân Tri Thu.
Vân Tri Thu khẽ lắc đầu thở dài, từ khi Miêu Nghị rời khỏi Luyện Ngục chi địa đến bây giờ, có rất nhiều chuyện hắn không thương lượng với nàng.
Thương hộ tầng dưới chót không biết chuyện gì, nhưng những cửa hàng có bối cảnh đã biết được vấn đề, tất cả thiên nhai thuộc Đông Hoa tổng trấn phủ đều có tình huống như thế, bọn họ đã nhận được tin tức, đều cho rằng việc này không quan hệ gì với Miêu Nghị, là phu thê Thiên Nguyên Hầu đang dùng thủ đoạn với nhau.
Mười thiên nhai thuộc Đông Hoa tổng trấn phủ đều trống rỗng, chuyện như vậy cũng truyền vào tai Thiên Nguyên Hầu, huống chi đa số đại thống lĩnh dưới Đông Hoa tổng trấn phủ đều là người của Thiên Nguyên Hầu.
Trên đỉnh núi cung điện lộng lẫy, mây trắng quấn quanh đỉnh lầu các, dựa vào lan can, sắc mặt Thiên Nguyên Hầu âm trầm, ánh mắt sâm lãnh.
Tổng quản Đồ Dã đang báo tin tức bên phía Đông Hoa tổng trấn phủ, Đồ Dã bên cạnh Thiên Nguyên Hầu được gọi là Đại tổng quản, Lan Hương theo bên cạnh Bích Nguyệt được gọi là Nhị tổng quản.
Thiên Nguyên Hầu càng nghe sắc mặt càng khó nhìn, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói một câu:
- Tiện nhân kia muốn làm gì?
Muốn làm gì ngài vẫn chưa rõ sao? Đồ Dã trầm mặc không nói, trong nội tâm thở dài, giữ phu thê cần gì làm thành như vậy?
Hắn nghe nói Hầu gia đánh phu nhân trước mặt mọi người.
Đúng lúc này Thiên Nguyên nhướng mày, hắn lật tay cầm tinh linh xem, trả lời: Tinh Quân, có gì phân phó?
Người đưa tin chính là Nhân Sửu Tinh Quân, cũng là thủ trưởng của Thiên Nguyên Hầu, Nhân Sửu Tinh Quân hỏi: Thiên Nguyên, phu thê các ngươi đang làm trò quỷ gì thế?
Chuyện thiên nhai diễn ra không bao lâu thủ trưởng đã hỏi thăm, Thiên Nguyên bao nhiêu cũng có chút im lặng, có chút không biết nên trả lời thế nào, cuối cùng vẫn phải nói: Tinh Quân, chỉ là việc nhỏ cũng kinh động tới ngài sao?
Nhân Sửu Tinh Quân: việc nhỏ? Ngươi không biết hay cho rằng ta hồ đồ? Hiện từ lúc nào, người ta cho rằng là ta ra lệnh cho ngươi làm việc đấy, ngươi muốn làm gì? Mười thiên nhai tập thể trống rỗng, ngươi nghe qua việc này bao giờ chưa? Việc này đều kinh động đến Luyện Ngục Thành soái, Doanh Thiên Vương Thành soái đã hỏi xảy ra chuyện gì, Thành soái còn hỏi ta, ngươi nói ta làm sao trả lời bây giờ.
Thiên Nguyên Hầu: Tinh Quân, ngài yên tâm, việc này ty chức nhất định sẽ xử lý tốt.
Nhân Sửu Tinh Quân: yên tâm? Nghe nói chuyện này là do ngươi đánh phu nhân gây ra?
Sắc mặt Thiên Nguyên Hầu tối tăm, trả lời: Tinh Quân, đây đều là tin vịt.
Nhân Sửu Tinh Quân: ta bất kể có phải tin vịt hay không, ta là người chứng kiến đại hôn giữa ngươi và Bích Nguyệt. Bích Nguyệt từ trước đến nay ngoan ngoãn phục tùng ngươi như vậy, hôm nay náo thành như thế, ai đúng ai sai cần ta nói sao? Thiên Nguyên nha Thiên Nguyên, ngươi bảo ta nói cái gì mới tốt? Dù sao Bích Nguyệt cũng là chính thất phu nhân của ngươi. Ngươi muốn đánh là đánh sao? Còn đánh nàng trước mặt người khác, nàng cũng cần thể diện, ngươi không cho thì nàng náo là phải rồi.
Lúc ấy Thiên Nguyên đánh Bích Nguyệt cũng không ngờ sự việc lại thành thế này, chỉ là lý do nhỏ mà thôi, Bích Nguyệt chỉ phát tiểu tình hình nữ nhân mà thôi, kết quả bị Thiên Nguyên đánh như thế, đánh xong còn gặp chuyện không may.
Thiên Nguyên đánh Bích Nguyệt không phải Bích Nguyệt cũng không phải người bên Miêu Nghị truyền đi. Trên thực tế chính là thủ hạ của Thiên Nguyên truyền đi, lúc ấy cũng không có ác ý gì, Miêu Nghị xảo trá vơ vét tài sản còn đánh mấy đại thống lĩnh, người sau lưng mấy vị đại thống lĩnh xét thấy Bích Nguyệt bị đánh đang nổi nóng cho nên chỉ điểm vài câu, phía dưới có nhiều người truyền đi.
Vấn đề mấu chốt là, thủ hạ Thiên Nguyên sẽ không mang chuyện Thiên Nguyên đánh lão bà nói rõ ràng với người ngoài. Cũng sẽ không nói Bích Nguyệt không cho Thiên Nguyên mặt mũi làm Hầu gia mất mặt, trừ phi đầu óc có vấn đề mới làm vậy, kể từ đó đại đa số người cho rằng Thiên Nguyên đánh lão bà.
Hiện tại Thiên Nguyên là có lý cũng nói không rõ, nói rõ càng làm hắn mất mặt. Cũng không nói chuyện gia sự với người ngoài.
Quan lớn một cấp đè chết người, hắn chỉ có thể nói: Tinh Quân. Ty chức biết sai, việc này ta sẽ xử lý tốt.
Nhân Sửu Tinh Quân: ta hi vọng ngươi có thể xử lý tốt, nếu ngươi không quản được lão bà của ngươi, ngươi còn có thể làm gì? Thiên Nguyên, ta nói cho ngươi biết, tất cả cửa hàng trong mười thiên nhai không có sinh ý đã ảnh hưởng lợi ích vô số người, ngươi có gánh nổi tổn thất mỗi ngày hay không? Một khi chọc tập thể có ý kiến, ngay cả người mình cũng không coi trọng ngươi, đến lúc đó ta cũng không thể giữ ngươi, cho nên hiện tại ngươi nói rõ cho ta, tình huống thiên nhai sẽ khôi phục vào lúc nào? Người khác hỏi ta, ta cũng tiện bàn giao với người khác.
Thiên Nguyên biết rõ hậu quả khi nhiều cửa hàng bị ép ngừng kinh doanh, hắn trả lời: ba ngày! Tinh Quân cho ta thời gian ba ngày, ba ngày sau ta sẽ cho tất cả thiên nhai trong Đông Hoa tổng trấn phủ khinh doanh bình thường.
Nhân Sửu Tinh Quân: tốt! Đây chính là ngươi nói, đừng nói ta không giúp ngươi, ta chống cho ngươi ba ngày, ba ngày sau nếu ngươi không xử lý tốt, vậy thì giao vị trí ra đi, khi đó ta sẽ xử lý.
Thiên Nguyên: vâng! Nhất định xử lý tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...