Mặc dù như thế nàng vẫn hi vọng, hi vọng Miêu Nghị là người ‘ người một nhà ’ trong Luyện Ngục chi địa, nếu không Miêu Nghị làm sao biết rõ tên con gái của nàng, nhìn bộ dáng của Miêu Nghị dường như nhin rõ quan hệ giữa mình và con gái Hải Bình Tâm.
Miêu Nghị cười nói:
- Có một số việc rất trùng hợp, phu nhân còn nhớ lần trước phu nhân hỏi nơi giấu thành tích khảo hạch hay không, ty chức từng nói qua sẽ đi nghênh đón phu nhân, tuy phu nhân cự tuyệt nhưng ty chức đắc tội với quá nhiều người, cho nên ta muốn đi vỗ mông ngựa phu nhân. Đi lối ra Luyện Ngục chi địa chờ đợi, vừa vặn gặp được đào phạm trong lần khảo hạch lần trước, vì vậy ta đã giết kẻ này, sau đó soát người lại phát hiện trên người hắn mang một người, một nữ nhân, ta ban đầu còn nghĩ là nữ nhân bị đào phạm bắt lấy. Nữ nhân kia rất nhớ mẫu thân của mình, trong hôn mê đã mơ màng gọi mẫu thân, ta cũng thuận miệng hỏi mẫu thân nàng là ai, ai ngờ nữ nhân kia mơ mơ màng màng trả lời, không nghe không biết, nghe xong liền giật mình, ta biết mẫu thân của nàng là ai nha!
- Ta lại hỏi phụ thân của nàng là ai, đáp án càng làm ta kinh ngạc đến ngây người, nếu mẫu thân của nàng là người ta quen biết, không ngờ phụ thân của nàng chính là thủ lĩnh phản tặc Hải Uyên Khách, hai người cùng sinh con gái? Vì vậy ta tìm trên người nàng, tìm được tinh linh sau đó đối chiếu pháp ấn trên tinh linh bản thân, lúc đối chiếu pháp ấn ta không thể ton nổi. Phu nhân, ngươi nói chuyện này có trùng hợp hay không?
Sắc mặt Bích Nguyệt phu nhân càng nghe càng khó coi, trở nên tái nhợt không còn chút máu, cả người lạnh toát, nàng nằm mơ cũng không ngờ con gái dùng phương thức này xuất hiện trong tay Miêu Nghị, trách không được Hải Uyên Khách không thể liên lạc với người tiếp ứng, thì ra người ta đã chết trong tay Miêu Nghị.
Nếu đối phương công khai tung chuyện này ra ngoài, hiển nhiên đã hạ quyết tâm áp chế nàng, hiển nhiên cũng có chuẩn bị, khó trách trên đại điện đánh người trước mặt nàng, hoàn toàn không có sợ hãi mà.
Nàng nào biết rằng đây là cái bẫy liên hoàn nhắm vào nàng, thế lực khổng lồ bố trí cạm bẫy nhắm vào một mình nàng, bố trí chu đáo, dấu diếm sơ hở, nàng chạy đi đâu? Trong thế lực lớn tranh phong, người thắng làm vua, người thua làm giặc, không có công bằng đạo đức gì đáng nói, liên lụy tới sinh tử của vô số người, nàng chỉ là quân cờ mà thôi, một khi tập trung vào quân cờ là nàng, nàng cũng chỉ có thể mặc người ta bài bố, căn bản không có quyền lợi cự tuyệt.
Bộ ngực nô đủ phập phồng, Bích Nguyệt phu nhân chậm rãi lui về phía sau, dường như có phần khó thở, thân thể vô lực vịn bàn đá, vô lực ngồi lên mặt ghế nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị, oán hận hỏi:
- Nàng ở nơi nào?
- Đương nhiên là trên tay ta.
Miêu Nghị cười nói:
- Nha đầu này rất thú vị, ta hảo ý cứu nàng tỉnh lại, nghe xong ta biết rõ bí mật của nàng, dường như vì bảo hộ mẫu thân cho nên nàng lừa gạt đánh lén ta, tu vi Tử Liên nhất phẩm muốn đánh lén tu sĩ Kim Liên, nhìn ra thật sự không có kinh nghiệm gì, vì bảo vệ mẫu thân cho nên bất chấp giá nào.
Bích Nguyệt phu nhân nghe xong dùng sức đứng dậy, quát:
- Ngươi đã làm gì nàng?
Miêu Nghị khoát tay nói:
- Phu nhân không cần lo lắng, nàng chính là bùa hộ mạng của ta, ta sẽ không đả thương nàng, hiện tại nàng rất tốt, ta không chạm tới cọng tóc của nàng, ta vốn còn muốn dẫn nàng đi gặp phu nhân, thế nhưng mà nàng không chịu đến. Ta nói ta muốn dẫn nàng đi đoàn tụ với mẫu thân, ngươi vì cái gì không đi, nàng không chịu nói, hỏi thế nào cũng không chịu, tóm lại sống chết không chịu gặp phu nhân.
Hắn thật sự không rõ vì cái gì, ta đã biết được thân phận của ngươi, làm thế nào cũng là như vậy, vì cái gì ngươi không chịu gặp mẫu thân của ngươi?
Ánh mắt Bích Nguyệt phu nhân mang theo một tia bi ai khó giấu, Miêu Nghị không hiểu, nàng hiểu vì sao con gái không chịu gặp nàng, hài tử thai nghén trong bụng nàng nhiều năm như vậy, nàng lại nhìn con gái từ nhỏ lớn lên, nàng quá hiểu con gái mình, con gái cau mày nàng còn biết nàng đang suy nghĩ cái gì.
Trong nội tâm nàng ẩn ẩn đau đớn, chuyện lo lắng nhất vẫn diễn ra, nàng biết rõ nếu không phải Hải Uyên Khách bức bách con gái tới đây, chỉ sợ con gái không chịu ra, bởi vì sau khi biết chân tướng liền không muốn gặp nàng. Mặc dù như thế cũng biết mẫu thân lâm vào nguy cơ, vì bảo vệ mẫu thân cho nên liều mạng đánh lén Miêu Nghị, nguyên nhân chính là như thế, tim nàng đau đớn như cắt, cảm giác mình thật xin lỗi con gái.
Có một số việc bi thương cũng vô dụng, mỗi người đều phải phụ trách vì hành động của mình, Bích Nguyệt phu nhân cố gắng khống chế cảm xúc của mình, hỏi:
- Ngưu Hữu Đức, ngươi không sợ ta giết ngươi sao?
- Ta đã dám đến nói chuyện này trước mặt phu nhân, ta đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu ta không còn sống quay về, chuyện của phu nhân sẽ truyền ra thật nhanh.
Ngữ khí của Miêu Nghị bình tĩnh, trong bình tĩnh còn làm người ta có cảm giác không rét mà run, hắn đang uy hiếp trần trụi.
Quả nhiên là như vậy! Nội tâm Bích Nguyệt phu nhân cảm giác vô lực, nàng ngồi xuống, hỏi:
- Nói đi! Ngươi nghĩ muốn cái gì?
Miêu Nghị hữu lực trả lời:
- Ta không nghĩ muốn cái gì, ta chỉ muốn phu nhân về sau chiếu cố một hai, đừng có đẩy ta vào hố lửa, đừng có lúc cần thì xem ta là thủ hạ, lúc không cần thì đá ra ngoài, yêu cầu này chắc chắn không quá phận chứ?
Mặc dù biết Miêu Nghị nói cái gì nhưng những lời này làm Bích Nguyệt phu nhân xấu hổ, làm người đến mứcđoộ nhất định cũng không bị đạo đức đúng sai làm ảnh hưởng. Bích Nguyệt phu nhân nói:
- Đúng là không quá phận, ta làm sao biết ngươi không tiết lộ chuyện này ra ngoài?
Miêu Nghị:
- Nếu ta muốn tiết lộ ra ngoài cũng không đứng ở đây bàn điều kiện với phu nhân. Ta đắc tội quá nhiều người, lại tố cáo phu nhân cũng không có lợi gì cho ta, còn không bằng dùng cái này đổi phu nhân che chở, đổi lại phu nhân chỉ cần đứng trên lập trường của ta cũng sẽ lựa chọn như vậy.
Lời này làm cảm xúc của Bích Nguyệt phu nhân bình tĩnh trở lại, đúng là như thế, có bán nàng thì hắn cũng không đạt được chỗ tốt gì, Ngưu Hữu Đức hôm nay chỉ cần nàng làm chỗ dựa, nói:
- Ta muốn xác nhận con gái của mình an toàn.
Miêu Nghị nói:
- Phu nhân tùy thời có thể đi Thiên Nguyên tinh dò xét.
Đến tận đây Bích Nguyệt phu nhân xem như an tâm, trong lòng cũng may mắn không thôi, may mắn con gái rơi vào tay Miêu Nghị là người không có đường lui, nếu rơi vào tay kẻ khác sẽ có phiền toái, trọng yếu nhất đã xác định con gái bình an không xảy ra chuyện gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...