Phi Thiên

Phía sau còn có đội ngũ hai vạn người bay tới, trong tay bọn họ cũng cầm Phá Pháp Cung và đều nhắm vào Hải Uyên Khách.

Hơn mười đại tướng giáp đỏ đứng đầu tiên cũng kéo cung trong tay, trên cung tiễn có dị sắc sáng ngời, hiển nhiên là pháp bảo thất phẩm.

Cho dù Bích Nguyệt phu nhân trốn sang một bên cũng phải xoay người nhìn sang, nhìn Hải Uyên Khách tiếp tục tiến vào khu vực trước nay chưa từng tiến vào, nàng kinh hãi che miệng, trận thế công kích như thế chuyên dùng đối phó cao thủ địa ngục, cho dù cao thủ Hiển Thánh đối mặt với công kích này cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Ông! Âm thanh làm người ta rung động tâm thần bao phủ tinh không.

Kim Mạn điều chỉnh tốt phương vị và thanh cự cung trong tay hóa thành hư ảnh lớn gấp trăm lần, tràng diện của nó vô cùng kinh người.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, trước khi Tru Thần Cung bắn ra, một đạo hào quang tối tăm bay ra khỏi cây cung, nó bay đi với tốc độ không tưởng tượng nổi, trên thân tiễn có pháp lực cực kỳ kinh người. Hư không trên đường nó đi phủ kín các vết rạn lóe lên rồi biến mất.

Hai âm thanh đùng đùng vang vọng hư không...

- NGAO...OOO...

Hai tiếng thét đau đớn bi thảm vang vọng tinh không...

Năm con cự long vây công Công Tôn Lập Đạo và Thạch Vân Biên quá mức khổng lồ, bị Tru Thần Tiễn xuyên qua người, mũi tên xuyên thủng hai con cự long, tinh không nhuốm đầy máu tươi, bị Tru Thần Tiễn tiêu diệt.


Thừa dịp trận thế vừa loạn. Công Tôn Lập Đạo và Thạch Vân Biên lao nhanh về phía Thành Thái Trạch.

Thành Thái Trạch kinh hãi, nhanh chóng lách mình dựa vào hai con cự long yểm hộ.

Tốc độ Tru Thần Tiễn quá nhanh, Hải Uyên Khách đi đầu nhưng vẫn bị nó vượt lên trước, hắn lao theo phía sau Tru Thần Tiễn. Cự long đuổi theo Hải Uyên Khách cũng bị uy thế của Tru Thần Tiễn làm hoảng sợ né tránh.

Đại quân vừa bày trận kéo dây cung, lúc nhìn thấy uy thế của Tru Thần Tiễn thì đội ngũ đang bày trận do dự, lập tức lộn xộn, nhất là mười thượng tướng giáp đỏ bị Tru Thần Tiễn nhắm vào, dường như biết rõ uy lực của Tru Thần Tiễn cho nên nhanh chóng tránh né sang hai bên. Hải Uyên Khách vô cùng dũng mãnh, thừa cơ chém ra vài đạo đao mang kinh người, hắn dựa vào uy thế Tru Thần Tiễn xuyên qua đội ngũ thiên binh.

Hiển nhiên việc này cũng nằm trong kế hoạch thương lượng từ trước/

- Bắn tên!

Đại tướng chỉ huy la lớn.

Hải Uyên Khách xông qua nơi nào nơi đó lộn xộn, những người khác cho dù giương cũng cũng không dám bắn loạn, chung quanh là người nhà đang hỗn loạn nên không thể nhắm trúng.

Oanh! Tru Thần Tiễn lập tức bắn thẳng vào tinh cầu bày trận, hào quang của đại trận phong tỏa bộc phát hào quang sáng ngời.

Mũi tên bị đại trận ngăn cản, đại trận xoay tròn cực nhanh như muốn hao phí năng lượng của mũi tên.

Sưu sưu! Sau một khắc là cả vạn mũi tên bắn ra ngoài, Hải Uyên Khách là người từng trải cho nên biết phải làm thế nào.

- Giết!

Hải Uyên Khách gầm lên một tiếng, hai tay vung đao lăng không chém thẳng.

Đao mang như ngân hà chém thẳng vào một trong sáu tinh cầu bày trận.

Cạch! Tinh không chấn động, cả một tinh cầu bị đao mang của Hải Uyên Khách chém nổ thành hai nửa.

Trong chốc lát hào quang biến mất, tinh môn đen kịt phía sau xuất hiện, Thu Thần Tiễn bị hãm vào trong hào quang năng lượng được giải phóng và chui vào trong tinh môn.

Dưới lực hút cực mạnh của tinh môn, Hải Uyên Khách lại dùng đao mang kinh người hỗ trợ, dưới tác dụng của hai lực đạo cho nên những mũi tên đầy hào quang bắn về phía hắn sinh ra độ lệch, lúc này chúng hóa thành vô số hào quang chui vào trong tinh môn.

Cùng lúc đó năm tinh cầu bày trận chuyển vị như sao chổi, chúng lại định vị phương vị, lúc này lại có hào quang bao phủ tinh môn nhưng uy lực phong tỏa không bằng lúc trước, cho dù là vậy cũng không phải ai cũng có thể xuyên phá phòng ngự của chúng.


Nếu trước đó không nhờ uy lực của Tru Thần Tiễn tiêu hao đại bộ phận lực lượng của đại trận, Hải Uyên Khách cũng không thể công phá đại trận.

Lúc này lại có rất nhiều nhân mã kéo cung, Hải Uyên Khách không dám dây dưa, thân thể hắn hơi trầm xuống, hắn bay vòng cung tránh né đại trận và cung tiễn công kích bản thân.

Một đám thiên tướng không có đạo lý tấn công đại trận phong tỏa, hơn mười người đại tướng giáp đỏ cầm cung đuổi theo, lại xem xét đại trận phòng hộ không còn bóng dáng của Hải Uyên Khách, pháp nhãn dò xét bốn phía, chỉ thấy xa xôi tinh không ở chỗ sâu trong ẩn ẩn có một đạo nhân ảnh độn cách, lại bắn tên cũng muộn.

Đám người Kim Mạn vừa nhìn thấy Tru Thần Tiễn chui vào tinh môn cũng không dây dưa nữa, nếu không rất nguy hiểm. Kim Mạn thu Tru Thần Cung, ba ngườiThạch Vân Biên lập tức rút lui.

Mấy con cự long dựa vào tốc độ cực nhanh đuổi theo.

- Giặc cùng đường chớ đuổi!

Đột nhiên Cao Quan lên tiếng ngăn cản.

- Ngừng!

Thành Thái Trạch quát bảo ngừng lại, hắn cũng không muốn truy đuổi, vạn nhất lâm vào bẫy rập mai phục của đại quân phản tặc cũng không phải chuyện đùa, lúc đó cũng không thể dựa vào tu vi cao thoát được, phản tặc cũng không phải ăn chay.

Thiên đình phái bốn đầu cự long liên thủ cũng quay về, Thành Thái Trạch thu chúng lại.

Cao Quan xuất hiện bên cạnh hắn và nhìn thi thể hai con cự long bị bắn chết, trầm giọng nói:

- Kim Mạn Tru Thần Cung!

- Ân!


Thành Thái Trạch gật gật đầu, hắn quay đầu nhìn năm viên tinh cầu bố trí đại trận phòng hộ, vừa nghĩ tới Hải Uyên Khách một mình xông vào đại trận Phá Pháp Cung, sắc mặt của hắn khó coi, cắn răng nói:

- Đúng là can đảm! Bị nhốt nhiều năm như thế, trong tình huống thiếu thốn tài nguyên, Hải Uyên Khách dũng mãnh không suy giảm.

Cao Quan trầm giọng nói:

- Kim Mạn, Hải Uyên Khách, Công Tôn Lập Đạo, Ngao Thiết, Thạch Vân Biên, năm người cùng mạo hiểm hiện thân tại nơi này, bọn chúng muốn làm gì?

- Không biết!

Thành Thái Trạch xem xét tinh linh liên lạc với bên ngoài, đột nhiên sắc mặt biến hóa, nói:

- Không tốt! Người bên ngoài không ngăn được Tru Thần Tiễn, mũi tên tránh né người của chúng ta chặn đường, Tru Thần Tiễn viễn độn vào trong tinh không, người của chúng ta không theo kịp tốc độ Tru Thần Tiễn. Đám phản tặc đánh một kích đã lui, không dây dưa kéo dài thời gian chút nào, có phải chúng muốn mượn Tru Thần Tiễn đưa người nào ra ngoài hay không?

Cao Quan nói:

- Có đưa người ra ngoài cũng không thể cải biến cái gì, cũng không có khả năng đưa cao thủ đi ra, bọn chúng sẽ không suy yếu thực lực của mình trong tình hình thế này. Hiện tại cần cảnh giác bọn chúng có làm gì sau đó hay không, Lục Đạo chỉ xuất hiện người Vô Lượng Đạo, việc này kỳ quặc, không thể không có những người khác, Thành soái nên tấu tình hình với bệ hạ, tăng đội ngũ phòng thủ lên mới được.

Thành Thái Trạch gật đầu, lại lấy tinh linh liên hệ với bên ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui